Chương 299. Thương Lan Tử giới! Bố cục khác nhau!
Bóng người Tu Thần xuất hiện trong một tòa thành trì.
Phá vỡ thành lũy Tử giới, hắn lại bước vào một khoảng không hư vô ở một Tử giới khác. Sau khi sử dụng hết toàn bộ điểm lĩnh vực còn lại, cuối cùng cũng để hắn tới được mặt đất.
Một tòa thành trì tràn ngập hơi người phàm trần.
Thương Lan Tử giới.
Đây là một Tử giới dưới quyền bộ tộc Thương Lan, cũng là một trong ba đại gia tộc ở Phù Tiên giới, tổng hợp thực lực lại cũng phải trên bộ tộc Thiên Khôn.
Thế giới này hơi khác với thế giới trước.
Nơi này không có thứ được gọi là thế lực tông môn, toàn bộ đều là vương triều ở thế chân vạc
Toà thành trì hiện giờ Tu Thần đang ở chính là địa bàn của Ninh vương triều, nằm ở khu vực cực bắc của Thương Lan Tử giới.
Bố cục của Thương Lan Tử giới cũng có chút khác biệt, chia làm bốn đại lục Đông Tây Nam Bắc, giữa mỗi một đại lục được ngăn cách bởi một con sông dài mười nghìn mét. Trên đại lục cũng có một vương triều cấp bậc chúa tể tuyệt đối, những vương triều còn lại phụ thuộc vào vương triều chúa tể đó mà sinh tồn.
Chúng tương tự như sự tồn tại của các nước chư hầu vậy.
Sau khi Tu Thần tiêu hao tất cả điểm lĩnh vực xong, trên cơ bản, lĩnh vực vô địch của Tu Thần đã bao phủ toàn bộ Ninh vương triều.
Cũng chẳng còn cách nào, khoảng không hư vô kéo dài hai thế giới đã tiêu hao quá nhiều điểm lĩnh vực, điểm lĩnh vực còn sót lại có thể bao quát ba mươi triệu kilomet vuông của Ninh vương triều đã được tính là không tồi rồi.
Lão tổ tông của Ninh vương triều tu luyện trong thâm cung chính là người có tu vi cao nhất ở đây, Ninh Nguyên Vũ, tu vi Thánh Thiên cảnh tầng năm.
Sau đó chính là hoàng đế hiện giờ, Ninh Chính, tu vi Thánh Thiên cảnh tầng hai.
Ở Bắc đại lục, đệ nhất vương triều chính là Tấn vương triều, khu vực Ninh vương triều đứng thứ hai, vô số tiểu quốc còn lại cộng vào phỏng chừng cũng tới con số hàng trăm.
"Thế giới của của vương triều tranh đoạt bá quyền, có vẻ khá thú vị đây." Tu Thần nói với một nụ cười, sau đó tới một quán mì.
"Khách quan, ngài nghỉ chân hay là ở trọ vậy?" Một hầu bàn đi ra đón tiếp cực kỳ nhiệt tình.
"Cho một bát mỳ thịt bò đi." Tu Thần nhàn nhạt nói.
"Có ngay! Một bát mỳ thịt bò." Hầu bàn hét to, sau đó đưa tu Thần tới một cái bàn trống, "Mời ngài ngồi, mỳ sẽ có ngay đây."
Tu Thần gật đầu rồi ngồi xuống.
Hiện giờ là buổi trưa, trong quán vẫn còn rất nhiều người, bầu không khí phàm trần phả vào mặt, cũng coi như là náo nhiệt.
Tu Thần nhìn đường phố bên ngoài rộn ràng náo nhiệt, thi thoảng có tu luyện giả hộ vệ đi tuần tra qua, tu vi còn rất cao, cơ bản đều ở Linh Hải cảnh.
Điều này trên căn bản không có khả năng xuất hiện ở Thiên Nguyên đại lục, Linh Hải cảnh đã có thể đi làm một tiểu chấp sự ở một tông môn có thế lực bình thường rồi, làm sao có thể đi tuần tra trên đường được chứ.
"Khách quan, mỳ thịt bò của ngài tới rồi đây, mời ngài thưởng thức."
Chẳng mấy chốc, hầu bàn đã bưng bát mỳ thịt bò nóng hổi tới đặt trước mặt Tu Thần.
Tu Thần cầm đũa ăn một miếng.
Mùi vị rất tệ, thịt bò này kém xa thịt rồng và thịt phượng.
"Thành chủ có lệnh, người từ bên ngoài vào thành lập tức tới phủ thành chủ báo danh!"
"Nếu phát hiện người ngoài không đến phủ thành chủ báo danh, giết chết không cần luận tội!"
"Người báo cáo sẽ được thưởng một viên linh thạch hạ đẳng!"
Đột nhiên, một đám hộ vệ thành chủ đi nhanh qua, kéo theo giọng nói oang oang.
Người trong quán mỳ lập tức thì thầm với nhau.
“Đã xảy ra chuyện gì vậy nhỉ?"
"Không biết nữa, có lẽ là đã có tội phạm đào ngục tới Ninh vương triều chúng ta?"
"Không ăn nữa, không ăn nữa, ta phải đi báo cáo! Một viên linh thạch hạ đẳng cơ mà! Báo cáo thành công thì mười năm cơm áo vô lo!"
"Ôi... Các ngươi nhìn cái tên ngồi góc bên kia đi, có phải là người ngoài không? Nhìn rất lạ mặt nha, hơn nữa quần áo cũng có hơi khác?"
Rất nhanh, khách trong quán mỳ đều chú ý đến Tu Thần.
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều lập tức nhìn qua, hầu bàn cũng sững sờ, sau đó liếc mắt nhìn ông chủ.
Chủ quán rời khỏi quầy, đi tới trước mắt Tu Thần với nụ cười rồi nói lời khách khí: "Vị công tử này, ngài cũng đã nghe mấy lời vừa rồi của tuần tra vệ rồi đó. Ta thấy cách ăn mặc và tướng mạo của ngài cũng không giống với người của thành Kim Phong chúng ta, hay là ngài mau chóng ăn rồi đi tới phủ thành chủ báo danh một chút?"
Mở cửa làm ăn buôn bán, vẫn muốn dĩ hòa vi quý, ông chủ tới khuyên Tu Thần đi báo danh trước, mà không phải đi tố cáo.
Người bên cạnh nghe được lời nói này của ông chủ, lập tức bĩu môi.
Vừa rồi tuần tra vệ cũng nói rồi, chủ động đi thì không sao, mà người che giấu hoặc không muốn đi mới phải tố cáo.
Tu Thần mỉm cười.
Hắn hiển nhiên biết đã xảy ra chuyện gì.
Thành lũy của Thương Lan Tử giới bị mình phá vỡ, người của bộ tộc Thương Lan đã phát hiện ra rồi.
Nhưng bọn họ lại hoàn toàn không tìm ra được tung tích của hắn, cho nên lúc này mới hạ lệnh để tất cả mọi người bắt đầu điều tra.
Không thể không nói hiệu suất này rất nhanh, đây chính là điểm tốt của thế giới vương triều, nếu như chia làm tông môn thì tuyệt đối sẽ không có được hiệu suất như vậy.
Hắn mới tới thế giới này được bao lâu? Không đến nửa tiếng, bây giờ ngay cả tiểu thành cũng đã bắt đầu kiểm tra rồi.
"Muốn linh thạch hạ đẳng sao?" Tu Thần nhìn ông chủ rồi hỏi.
Ông chủ hơi sửng sốt, nhìn Tu Thần với vẻ mặt hoang mang, không hiểu lời này của hắn là có ý gì.
"Khách quan... lời này của ngài là?"
"Đi tố cáo ta đi, cứ nói ngươi đã tìm được người mà bọn họ cần tìm." Tu Thần nhếch miệng cười rồi đáp.
"Ặc..."
Tu Thần vừa nói ra lời này, ông chủ lập tức hít ngược một ngụm khí lạnh, sau đó cơ thể lùi về sau vài bước, nhìn về phía Tu Thần với vẻ mặt hoảng sợ.
Những vị khách bên cạnh cũng nghe được, ánh mắt cũng thay đổi trong nháy mắt, trở nên tham lam vô cùng, cũng có vài người nhanh chóng rời đi.
Nhưng mà cũng có vài vị khách Tụ Khí cảnh đứng lên đi về phía Tu Thần, rồi vây quanh hắn.
"Ngươi vừa mới nói ngươi chính là người mà thành chủ muốn tìm sao?" Một đại hán râu quai nón hỏi với giọng lạnh lùng.
Tu Thần liếc mắt nhìn đối phương, sau đó rót một tách trà rồi uống một hớp, từ từ nói: "Người bình thường thì đừng tham gia vào, rời khỏi nơi này đi."
Đại hán đó hơi sửng sốt, chợt liếc mắt nhìn mấy vị đại hán xung quanh, phát ra tiếng cười ha ha.
"Ta thấy ngươi cũng chẳng có tu vi gì, Luyện Thể cảnh cũng không, tại sao lại kiêu ngạo như vậy? Đứng lên đi, đi tới phủ thành chủ với chúng ta một chuyến!" Đại hàn cười to rồi nói.
Tu Thần thở dài một tiếng, hắn thậm chí còn chẳng có suy nghĩ giết loại người này, cũng không thể lấy được sinh linh chi lực gì hết.
Nhìn thấy Tu Thần thở dài, đại hán kia cũng không dong dài với Tu Thần nữa, mà trực tiếp tiến lên ấn bả vai Tu Thần xuống, hừ lạnh rồi quát: "Nếu ngươi đã không muốn chủ động đứng lên, vậy thì ta chỉ có thể khiến ngươi bị động."
Mấy đại hán bên cạnh cũng tiến lại gần Tu Thần, chỉ cần Tu Thần vừa phán kháng thì bọn họ lập tức sẽ ra tay.
Tu Thần liếc mắt nhìn bàn tay to đang đặt trên vai mình, sau đó lại nhìn về phía đại hán.
"Ầm ầm ầm!"
Cơ thể của tám đại hán bên cạnh đột ngột nổ tung thành huyết vụ đầy trời trong nháy mắt.
Tất cả mọi người đều bị chấn động bởi hình ảnh này, sợ đến mức mặt cắt không còn một giọt máu. Ông chủ quán mỳ kia lại càng sợ tới mức tè ra quần, trực tiếp chạy ra khỏi quán mỳ của mình, mà những vị khách khác và hầu bàn cũng nháo nhào chạy ra ngoài.
Người trên đường cũng chú ý tới tiếng động ở bên này, tất cả đều nghiêng đầu nhìn vào.
Chẳng mấy chốc, một đám tuần tra vệ được một nam tử dẫn tới từ nơi cách đây không xa, đã bao vây toàn bộ quán mỳ lại.
Sau đó, một luồng khí tức mạnh mẽ từ trời giáng xuống, rơi ngay ở cửa quán mỳ.
"Tham kiến thành chủ đại nhân!"
Tuần tra vệ nhìn thấy nam tử, lập tức quỳ xuống, quần chúng vây xem gần đó đều kinh ngạc, vẻ mặt bọn họ sợ hãi, sau đó cũng vội vàng quỳ xuống theo.