Chương 60: Ngày hôm nay các ngươi không ai có thể đi được
Dù sao Thông Tí Bạch Viên cũng đang ở trình độ tu vi cấp bảy, tuy nó bị pháp thuật mạnh nhất của Thất Vĩ Hắc Hồ đánh trúng, rồi lại bị Hắc Hồ đánh tiếp một đòn nghiêm trọng lún hẳn xuống dưới đất, nhưng vẫn không chết.
Tuy nhiên, vì nó bị trọng thương quá nặng nên giờ đã không có bất kỳ uy hiếp gì với Thất Vĩ Hắc Hồ.
Hắc Hồ muốn xử lý xong Tu Thần để bắt linh đan Tiên Thiên vào tay, sau đó mới giết Thông Tí Bạch Viên và Tam Nhãn Xích Thủy Ngưu Yêu.
“Ta có thể tha cho ngươi một mạng, ngươi hãy chủ động ngoan ngoãn giao linh đan Tiên Thiên ra đây.” Thất Vĩ Hắc Hồ nhìn chằm chằm Tu Thần, cất giọng lành lạnh nói.
Tu Thần nhìn cái hố to trên đất ở trước mặt một lúc, trong cái hố đó Thông Tí Bạch Viên đang giãy dụa chật vật muốn thoát ra.
“Ngươi không định giết nó trước sao?” Tu Thần chỉ ngón tay vào Thông Tí Bạch Viên, hỏi.
Hắc Hồ liếc mắt, rồi chợt cười nói: “Vội gì, lấy được linh đan Tiên Thiên rồi nói gì nói sau.”
Tu Thần nhướng mày cười nói: “Làm việc này cũng giống như đối nhân xử thế vậy, ngươi phải đuổi cùng giết tận, thừa dịp nó bệnh thì lấy mạng nó, bằng không ngươi sẽ hối hận, vì nhỡ đâu nó lại thoát ra, nhảy nhót khỏe mạnh thì biết làm thế nào, đúng không?”
Mí mắt của Hắc Hồ giật giật, sắc mặt trở nên âm trầm, nó nói: “Tiểu tử, bản lĩnh của ngươi không lớn, nhưng ngươi nói lảm nhảm nhiều quá đấy.”
Tu Thần nhếch miệng cười trêu tức, hắn chậm rãi đứng lên nói: “Ai dà, cãi nhau mãi cũng chẳng có ý nghĩa gì, không phải ngươi vẫn luôn kiêng kỵ xung quanh ta có pháp trận cấm chế gì sao? Thực ra ngươi sai rồi, mấy thứ đó ta có sử dụng mấy đâu, muốn biết tại sao không?”
Tu Thần nói đến đây, thì chậm rãi nâng tay phải lên.
Sắc mặt của Hắc Hồ cứng lại, nó lập tức cảnh giác.
“Ngươi đã nói đến mức độ này rồi, thì có phải ta nên phối hợp với ngươi một chút không, nên hỏi một câu vì sao?” Hắc Hồ cười xùy một tiếng nói.
Tu Thần gật đầu hài lòng, vừa cười vừa nói: “Ừ, không sai, ngươi phối hợp đánh rất hay, rất đáng khen thưởng, vậy nên ta tặng cho ngươi một niềm vui bất ngờ.”
Nói xong, tay phải của Tu Thần phất về phía cái hố to trước mặt, sau đó bàn tay xoay tròn rồi nắm chặt.
Chỉ thấy thân thể Thông Tí Bạch Viên chậm rãi bay lơ lửng từ dưới đất lên, những đường màu đen dữ tợn lúc nhúc khắp cơ thể nó, vẫn đang cắn nuốt yêu nguyên của nó. Lúc này hơi thở của nó đã vô cùng yếu ớt, tuy nhiên nhìn thì tạm thời cũng không chết được.
Thất Vĩ Hắc Hồ thấy động tác này của Tu Thần, thì nhất thời nhướng mày, nó hoàn toàn không biết Tu Thần muốn làm gì.
Vì vậy, nó ra tay.
Mà lại là ra tay đánh lén bất ngờ.
Nó trực tiếp quăng hai quả pháp cầu thẳng đến chỗ Tu Thần.
Phệ Nguyên Pháp cầu không tiếng động biến mất mà cắt không gian, đồng thời kéo theo khí tức hủy diệt xé rách vạn vật, trong nháy mắt đã xuất hiện ở ngay trước mặt Tu Thần.
“Vù...”
Lúc hai pháp cầu bay tới cách Tu Thần còn một mét thì chính nó lại bốc hơi thành hắc vụ.
“Hả...”
Lúc này Hắc Hồ sợ đến mức da đầu tê rần rần, mắt trợn trừng như sắp nứt.
Phệ Nguyên Pháp cầu của mình lại bị bốc hơi hoàn toàn!
Mà Tu Thần xử lý pháp cầu của nó đầy tùy ý và ung dung như vậy là sao?
Thậm chí chính nó cũng không biết Tu Thần hóa giải được đòn tấn công của Phệ Nguyên pháp cầu như thế nào.
Sao hắn có thể làm được?
Hoàn toàn không có bất kỳ linh khí chân khí dao động nào!
Trong thế giới này có loại pháp trận cấm chế nào mà khởi động không cần linh khí sao? Quả thực nó chưa từng nghe nói tới điều này bao giờ.
Ở bên cạnh, Tam Nhãn Xích Thủy Ngưu Yêu cũng cả kinh, nổi hết cả da trâu, vì cảm giác của nó về sự tấn công của Phệ Nguyên pháp cầu vừa rồi là tuyệt vọng và khủng bố!
Hơn nữa Thất Vĩ Hắc Hồ vẫn dùng chiêu đánh lén, nhưng nếu như đổi thành chính nó bị tấn công, chắc chắn là chỉ có chết, chứ không còn đường sống nào! Tránh cũng không có cách nào để tránh, càng khỏi nói tới việc phòng vệ.
Vừa rồi Thông Tí Bạch Viên đã bị đánh lén như vậy nên mới bị trọng thương!
Nhưng sao tiểu tử này lại phá giải được nó một cách quá kỳ lạ?
“Đánh lén là hành vi rất không quân tử, à không đúng, ngươi vốn chỉ là một con súc sinh mà thôi.” Tu Thần buồn cười nói.
Sau đó, đốm màu xanh trong tay hắn bay ra ra, rót vào thân thể Thông Tí Bạch Viên.
“Ưm...”
Chỉ thấy Thông Tí Bạch Viên trầm thấp rên rỉ, sau đó pháp tuyến màu đen trải rộng khắp thân thể nó nhanh chóng biến mất, vết thương đang khép lại với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được.
Giờ phút này, rốt cuộc khuôn mặt của Thất Vĩ Hắc Hồ cũng biến sắc.
Hắn đang trị liệu cho Thông Tí Bạch Viên sao?
Sao có thể chứ!
Tổn thương do Phệ Nguyên pháp cầu của mình há lại có thể được chữa trị bởi một người bình thường như vậy?
Người kia rốt cuộc là thứ quỷ gì thế?
Vì sao từng hành động của người này lại có thể khiến người ta hoảng hốt khiếp sợ?
Không thể để cho hắn tiếp tục nữa!
Nếu Thông Tí Bạch Viên mà thật sự được chữa khỏi như vậy thì nó sẽ gặp phải phiền toái lớn!
“Ngươi đang tìm cái chết!” Thất Vĩ Hắc Hồ dữ tợn quát, đột nhiên mở hai tay ra.
Vô số Phệ Nguyên pháp cầu chui ra từ trong thân thể nó, sau đó không ngừng hội tụ trên đỉnh đầu.
Trong khoảnh khắc, một Phệ Nguyên pháp cầu khổng lộ lớn đến hơn trăm mét được ngưng tụ tạo thành, tỏa ra khí tức kinh khủng không gì sánh được ra khắp tứ phương, không gian xung quanh cũng bắt đầu vỡ vụn sụp đổ, hóa thành từng mảng có hình dạng như những mảnh kính vỡ màu đen.
Cùng lúc đó, hai bàn tay hắc ám yêu dị xuất hiện ở hai bên cạnh trái phải của Tu Thần, và chộp về phía hắn một cách rất hung hăng.
Không gian trong nháy mắt lập tức dồn lại bùng phát ra vô số âm thanh vỡ vụn gào thét.
“Chính là lúc này!”
Tam Nhãn Xích Thủy Ngưu Yêu ở bên cạnh thấy Thất Vĩ Hắc Hồ dùng toàn lực để đánh chết Tu Thần, thế là lập tức quay đầu bỏ chạy! Vì nó vẫn luôn biết mình không có tư cách lấy được linh đan Tiên Thiên này, thậm chí có thể sống hay không cũngcòn chưa chắc.
Nhưng lúc trước nó vẫn luôn không dám chạy trốn chạy, bởi vì Thất Vĩ Hắc Hồ nhất định sẽ không để nó sống sót rời đi, nhưng hiện tại Hắc Hồ đang dùng toàn lực để đối phó với Tu Thần, cũng là cơ hội cuối cùng tốt nhất của nó.
Tất nhiên Thất Vĩ Hắc Hồ cũng biết Tam Nhãn Xích Thủy Ngưu Yêu chạy trốn, trên mặt nó nở nụ cười dữ tợn.
“Ngày hôm nay, cả đám các ngươi ai cũng không đi được!”
Hai bàn tay hắc ám khổng lồ xuất hiện ở xung quanh thân thể Ngưu Yêu, đồng thời cũng hung hăng chộp tới nó.
Ngay vào thời khắc này, Phệ Nguyên pháp cầu có uy lực to lớn trên đỉnh đầu Thất Vĩ Hắc Hồ kia rầm rầm đập xuống Tu Thần.