Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 61: Ta chỉ là buồn chán nên mới chơi đùa với các ngươi mà thôi

Chương 61: Ta chỉ là buồn chán nên mới chơi đùa với các ngươi mà thôi

“Ầm!”

Tiếng nổ động trời truyền khắp bốn phương tám hướng.

Thân thể của Tam Nhãn Xích Thủy Ngưu Yêu bị hai hắc thủ chụp nát bấy.

Mặt đất nổ tung nứt toác ra, một luồng sóng khí rất mạnh thổi quét khắp xung quanh, khiến cỏ cây trong phạm vi mười dặm đều hóa thành bột mịn.

Đương nhiên, núi Thiên Tử không bị bất kỳ cái gì ảnh hưởng đến.

Sắc mặt của Thất Vĩ Hắc Hồ thì thay đổi rõ ràng, người nó đột ngột lùi lại.

Lúc này, Thông Tí Bách Viên với dáng người giống như một ngọn núi nhỏ nắm một tay lại đặt trên mặt đất, cúi đầu xuống, quỳ một gối.

Lấy nó làm trung tâm, một cái hố to có bán kính đến ngàn mét bỗng xuất hiện.

Vào thời khắc cuối cùng, Thông Tí Bạch Viên trực tiếp đánh nổ Phệ Nguyên pháp cầu kia.

Hai người bọn nó vốn là kẻ tám lạng người nửa cân, đấu chính diện thì hoàn toàn không kém gì Phệ Nguyên pháp cầu của Thất Vĩ Hắc Hồ.

“Ngươi... Ngươi...”

Sắc mặt của Thất Vĩ Hắc Hồ tái nhợt.

Khí tức của Thông Tí Bạch Viên vào lúc này vô cùng mạnh mẽ, yêu nguyên của nó rất hùng hồn, toàn thân đều lấp lánh những ánh sáng trắng, nó đang hoàn toàn ở trong trạng thái đỉnh cao nhất!

Thế mà nó lại hoàn toàn khỏi hẳn!

“Đồ khốn kiếp, ngươi dám cả gan đánh lén ta! Hôm nay ông đây muốn ngươi phải chết!” Hai mắt Thông Tí Bạch Viên đỏ ngầu, nó rít gào một tiếng, đấm thật mạnh vào vào mặt đất, sau đó điên cuồng chạy theo Thất Vĩ Hắc Hồ.

Mỗi một bước đi của nó, đều khiến núi rung đất động.

“Ngu xuẩn! Ngươi không cảm thấy quái dị sao? Hiện tại không phải lúc đấu tranh nội bộ đâu! Tên chết tiệt kia lại có thể chữa khỏi hẳn cho ngươi, lại còn có thể hồi sinh Tam Nhãn Ngưu Yêu, thủ đoạn như vậy ngươi từng thấy chưa!” Thất Vĩ Hắc Hồ tức giận quát ầm lên.

“Ông đây quản nhiều như vậy làm gì!” Thông Tí Bạch Viên liên tục rống giận, nhưng ngay lúc này, nó lại quay người đánh một quyền về phía sau lưng Tu Thần.

Biến hóa bất ngờ vừa xảy ra này khiến tất cả mọi ngươi đều ngây dại.

Tu Thần thì trợn trừng mắt!

Con mẹ ngươi chứ!

Hành động này cũng quá khốn nạn rồi đấy?

Ta vừa mới cứu ngươi, ngươi lại trở tay đánh ta một quyền?

Mí mắt của Thất Vĩ Hắc Hồ cũng giật giật, nó thầm nghĩ trong lòng không ổn rồi!

Mọi người đều là yêu quái, nên sao có thể có nhân tính? Sao có thể biết cảm ơn?

Có sự tồn tại của linh đan tiên thiên này, thì còn quan tâm giết hay không giết làm cái gì? Có phải kẻ địch hay không? Lấy được đến tay mới là vương đạo! Tất cả ân oán về sau đều có thể từ từ giải quyết.

Đây đúng là lời nó nói, nhưng không ngờ Thông Tí Bạch Viên này cũng xảo trá như thế, nhìn thì giống như là muốn tìm mình liều mạng báo thú, nhưng trong lòng vẫn nhớ đến linh đan Tiên Thiên.

“Súc sinh đúng là súc sinh, đến cả ân nhân cứu mạng cũng giết.” Tu Thần tấm tắc lắc đầu.

Nắm đấm to lớn kia kéo theo tiếng gào thét phá vỡ không trung mà đánh tới, thân thể to lớn kia biến mất trong không trung, sau đó hiển hiện ra ở trước mặt Tu Thần.

Đột nhiên, hai cánh tay bùn đất to lớn thò ra từ dưới đất, vươn ra tóm lấy thân thể Thông Tí Bạch Viên, rồi hung hắng kéo nó xuống dưới.

Thông Tí Bạch Viên ở giữa không trung kêu thảm một tiếng, cả người lập tức nằm sấp trên mặt đất, không thể động đậy.

Thất Vĩ Hắc Hồ nhìn thấy cảnh này, con ngươi trong mắt đột nhiên co rút lại, tóc gáy dựng lên.

Không bình thường!

Tên phàm nhân này tuyệt đối không bình thường!

Thế này thì cũng quá là khóa trương rồi!

Hai cái cái tay bùn đất kia xuất hiện quá nhanh chóng và quá khoa trương.

Thế mà dù chỉ một chút dấu hiệu nhỏ nó cũng không cảm nhận được.

Vậy nếu như đổi Thông Tí Bạch Viên thành chính mình thì sẽ như thế nào? Nghĩ đến đây cả người Thất Vĩ Hắc Hồ liền phát lạnh, bởi vì nó cũng không tránh khỏi vận mệnh bị bắt!

Bất kì thuật pháp công kích gì cũng đều tạo ra sự dao động về không gian hoặc linh khí, cường giả căn cứ theo hai loại phương hướng dao động này để nhanh chóng đối phó với địch và ra chiêu phá giải.

Nhưng một tay kia của Tu Thần hoàn toàn không có bất kì phản ứng dao động nào, thế này thì phòng ngự kiểu gì?

Chạy là thượng sách, đợi sau này lại tìm cơ hội tiến đến thảo phạt sau!

Lúc này Thất Vĩ Hắc Hồ lập tức đưa ra quyết định, thế là nó quay đầu định bỏ chạy.

Nhưng khi nó vừa quay đầu, một khung cảnh đáng sợ xuất hiện.

Tu Thần và con Thông Tí Bạch Viên bị bắt trói trên mặt đất kia lại xuất hiện ở ngay sau lưng nó!

Vì thế, nó lại theo bản năng quay đầu nhìn ra đằng sau.

Lần này nó lại sợ tới mức chân mềm nhũn.

Chẳng những có Tu Thần cùng Thông Tí Bạch Viên, vậy mà Tam Nhãn Ngưu Yêu cũng ở phía sau nó!

Không phải mình vừa mới lại giết con ngưu yêu đó rồi sao?

Vì sao bây giờ nó lại hồi sinh vậy?

Cái chỗ này có ma quỷ sao?

Không đúng, nó hoàn toàn không sợ ma quỷ!

Vậy rốt cuộc chỗ này đã xảy ra chuyện gì vậy?

Thất Vĩ Hắc Hồ cũng sắp sụp đổ rồi.

Vẫn cần phải trốn!

Vì thế, Thất Vĩ Hắc Hồ lại hóa thành một vệt khói đen biến mất ngay tại chỗ.

Sau một lát, nó lại ngưng tụ xuất hiện ở ngay trước mặt Tu Thần.

Lần này nó hoàn toàn từ bỏ việc vùng vẫy rồi.

Không thể chạy thoát.

Vì có chạy thế nào thì cũng đều chạy đến trước mặt Tu Thần.

Thông Tí Bạch Viên với Tam Nhãn Xích Thủy Ngưu Yêu lúc này cũng mặt mày ngơ ngác, ánh mắt thì dại ra.

Ngưu Yêu thì không cần nói nữa, vì nó biết mình lại được hồi sinh rồi, cảm giác đó thật là không biết nên khóc hay nên cười.

Đây là chỗ quái quỷ gì vậy? Chết cũng không chết được là sao?

Mình vừa không chạy thoát được, mà chết cũng không được, là ma quỷ giày vò mình như vậy sao?

Hơn nữa, Thất Vĩ Hắc Hồ này đang bị thần kinh gì vậy?

Sao chạy rồi lại còn quay lại làm gì?

Mà sao vẻ mặt của con Hắc Hồ này lại như thể thấy quỷ vậy?

Cái hành động lặp lại không ngừng này, quả thực khiến Tam Nhãn Ngưu Yêu với Thông Tí Bạch Viên hoàn toàn không hiểu ra sao cả.

“Ngươi rốt cuộc là ai! Ngươi đã làm gì bọn ta rồi?” Suy nghĩ chạy trốn bị Thất Vĩ Hắc Hồ từ bỏ, nó nhìn chằm chằm Tu Thần với sắc mặt nó âm trầm, lạnh lùng quát to.

Lúc này, nó vô cùng kiêng kỵ Tu Thần.

Tên phàm nhân này, thủ đoạn quả thật là quỷ dị đến mức yêu quái cũng phải phẫn nộ.

Từ đầu đến cuối hắn đều có bộ dạng bình tĩnh tự nhiên, thể hiện giống như tất cả mọi thứ đều được nắm rõ trong lòng tay hắn.

Mà hai tên yêu quái cấp bảy này quả thực đúng là bị hắn đùa bỡn trong lòng bàn tay.

Tu Thần ngồi trên ghế, hai chân bắt chéo, nhếch miệng cười nói: “Ta chả qua chán quá, nên mới chơi cùng bọn ngươi mà thôi, kết quả thực ra sớm đã được định đoạt rồi, ba bọn ngươi đều phải chết, nhưng chết trong tay của ta.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất