Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 63: Ta là do ngài sáng tạo ra!

Chương 63: Ta là do ngài sáng tạo ra!

Tu Thần muốn làm cái gì?

Hắn muốn hồi sinh Thất Vĩ Hắc Hồ!

Sau đó sẽ lại giết nó!

Trước đó hắn có nghĩ tới một vấn đề, bây giờ hắn có thể có được thuật hồi sinh, sau khi yêu quái có cấp bậc cao như vậy tiến vào đây rồi bị giết chết, mình hồi sinh nó, sau đó lại giết chết nó thì có thể lấy được kinh nghiệm hay không?

Nếu như thật sự có thể làm được như vậy, thì một ngày giết nó mấy chục nghìn lần!

Vậy thì việc thăng cấp không phải là chuyện vài phút thôi sao?

Ý nghĩ này rất mới mẻ, cũng khiến cho hắn rất kích động.

Mặc dù hành động trên có vẻ có chút điên rồ, nhưng Tu Thần vốn cũng không phải là người lương thiện gì cả, bản thân thoải mái là đủ rồi, làm gì có chuyện sẽ quan tâm đến cái khác.

Một lát sau, Thất Vĩ Hắc Hồ sống lại ở trước mặt Tu Thần, mặt đầy ngơ ngác.

Lúc nó nhìn thấy Tu Thần, tóc gáy toàn thân liền dựng đứng hết cả lên, rõ ràng là nó tận mắt nhìn thấy cơ thể của mình từng chút một hóa thành tro bụi rơi xuống, loại cảm giác tuyệt vọng và sợ hãi đó đến bây giờ vẫn còn quanh quẩn trong trái tim.

Nhưng sao mình vẫn còn sống?

Người này thật sự biết hồi sinh sao?

“Ngươi... Rốt cuộc ngươi đang làm cái gì vậy?” Thất Vĩ Hắc Hồ run rẩy hỏi.

Hiện tại nó đang bị Tu Thần giam cầm, muốn động đậy một chút xíu mà cũng không làm được.

“Đừng nói chuyện, ngoan.” Tu Thần khẽ mỉm cười với Thất Vĩ Hắc Hồ.

Nhìn thấy nụ cười của Tu Thần, Thất Vĩ Hắc Hồ có cảm giác như trời đất quay cuồng, khắp cả người trở nên phát lạnh, nỗi sợ hãi khôn cùng tràn vào trái tim.

Dù thế nào thì nó cũng là yêu quái cấp bảy đấy!

Tuy là ở sơn mạch Thiên Loan này, nó không được coi là cường giả tuyệt đỉnh, nhưng mà cũng có thể bò đến tốp đại yêu vật đứng đầu!

Nhưng vào giờ phút này nó lại bị một người phàm chơi đùa đến mức phải nghi ngờ cuộc đời.

Chủ yếu là vì nó thật sự không thể tưởng tượng ra được là rốt cuộc Tu Thần đã làm như thế nào mà lại được. Lại có thể trắng trợn mà hành hạ mình như vậy.

“Ngươi! Ngươi lại giết ta? Ngươi là tên biến thái hả? Hồi sinh ta rồi lại lập tức giết? Ngươi là ác ma sao? Aaa…”

Thất Vĩ Hắc Hồ lại tan thành tro bụi một lần nữa trong tiếng kêu gào thảm thiết và kinh hoàng.

Tu Thần nhíu mày một cái.

“Phần thưởng đâu?”

[Kí chủ, ngài đã nhận phần thưởng rồi.] Hệ thống trả lời.

Nghe vậy, khóe miệng Tu Thần hơi giật giật.

Hệ thống này có cả kiểu người đầu tiên kết liễu mạng quái hay sao?

Đã giết một lần rồi sau này có giết nữa thì sẽ không được thưởng nữa?

Thiết lập này thật sự chơi nhau quá mà? Thật quá khó chịu!

[Kí chủ, có thể ngài hiểu sai về thân phận và địa vị của ta rồi, ta chỉ giúp đỡ kí chủ thu thập sinh linh chi lực, thông qua việc sinh linh chi lực thu thập được sẽ giúp tăng phạm vi và cấp bậc lĩnh vực vô địch của kí chủ, phần thưởng mà ngài đạt được cũng không phải là do ta cho, mà là do ngài kích phát sự kiện, sau đó nhận được sinh linh chi lực.]

“Sinh linh chi lực?”

Nghe câu giải thích lần này của hệ thống, Tu Thần có chút không hiểu.

“Có thể giải thích rõ một chút nữa được không?” Tu Thần tiếp tục hỏi.

Hắn mơ hồ cảm giác được có vẻ đây là việc lớn hệ trọng.

[Thủa ban sơ của Vạn Giới Thiên Địa hiện nay chẳng qua chỉ là một tích điểm nho nhỏ, mà tích điểm này chính là một sinh linh chi lực hoàn chỉnh.]

[Theo năm tháng trôi đi, nội hạch nảy sinh sự phân tách, không ngừng phân hóa. Hạt sinh linh chi lực hoàn chỉnh này biến thành khởi đầu của thế giới, xuất hiện chín thế giới.]

[Mỗi thế giới chính là một sinh linh chi lực không hoàn chỉnh được phân hóa ra, sau này chín thế giới lại dùng sinh linh chi lực vốn không trọn vẹn ra để phân hóa nhỏ tạo ra giống loài sinh mệnh.]

[Theo sự lớn mạnh trưởng thành dần lên của giống loài sinh mệnh, sinh linh chi lực không trọn vẹn của mỗi thế giới lại lần nữa bị phân hóa, sau đó những giống loài hùng mạnh kia lại tiêu hao lực sinh linh sáng lập ra thế giới mới.]

[Vì vậy chín thế giới ban đầu liên tục bị chia cắt thành vô số thế giới khác, các thế giới khác lại có những giống loài mạnh tới mức có thể sáng tạo ra thế giới mới.]

[Tạo thành vòng tuần hoàn lặp đi lặp lại.]

[Ngọn nguồn của vạn giới ngày nay chính là như thế.]

Tu Thần nghe đến đây là ánh mắt đã trợn tròn lên.

Phức tạp như vậy sao?

Đây là đang phổ cập nguyên nhân hình thành thế giới cho mình sao?

“Sau đó thì sao? Ngươi là do ai sáng tạo ra?” Tu Thần hỏi.

Vấn đề này hết sức quan trọng.

Lỡ như là một cái hệ thống do một đại lão nào đó sáng tạo ra, vậy không phải là hắn có thể tùy ý thu hồi sao?

Có nghĩa là mình đang làm thuê cho kẻ khác?

Thế thì còn chơi cái quái gì nữa!

[Ta là do ngài sáng tạo ra.] Hệ thống nói.

Nghe được câu trả lời này, Tu Thần hoàn toàn ngơ ra.

“Ngươi là do ta sáng tạo ra? Con mẹ nó chứ, ngươi đùa ta hả! Lão tử không thể tu luyện mà.” Tu Thần không còn giữ được bình tĩnh nữa.

[Ý chí! Là ý chí tích điểm biến thành ngài.]

[Sinh linh chi lực không ngừng chia tách phân hóa ra, dẫn đến việc vạn giới hiện giờ trở nên cực kì bất ổn, theo một nhóm cường giả cổ xưa nhất không ngừng hùng mạnh, sinh linh chi lực mà bọn họ có được vượt xa phạm vi cho phép của ý chí tích điểm, cứ để cho phát triển tiếp như vậy thì có khả năng sẽ có giống loài mạnh mẽ đến mức hấp thu ngưng tụ sinh linh chi lực cho bản thân sử dụng.]

[Đến lúc đấy, vạn giới sụp đổ, tất cả sinh linh chi lực sẽ bị nắm trong tay một giống loài nào đó.]

[Với tư cách là ý chí tích điểm, cũng chính là người sở hữu tất cả sinh linh chi lực, ý chí tích điểm cảm nhận được nguy cơ, nên nếu mặc cho ngoài kia cứ thế mà phát triển tiếp thì sau này mình sẽ trở thành nô lệ cho người khác, cho nên ý chí tích điểm đã sáng tạo ta, sau đó thì biến thành ngài bây giờ.]

Tu Thần bây giờ đã kinh ngạc đến mức miệng không khép lại được.

“Ta bây giờ không phải là chính ta? Ta là một hóa thân của ý chí?” Tu Thần tỏ vẻ không thể tiếp nhận thiết lập này.

[Không phải hiểu như vậy, ý chí cũng không phải là ý thức, mà là một loại bản năng cội nguồn mà vạn vật đều có, hiện giờ sau khi ngài biến thành người thì vẫn là ý thức của ngài hoàn toàn, còn ta chính là tồn tại do ý chí tích điểm sáng tạo ra để giúp đỡ ngài kiểm soát sự tồn tại của sinh linh chi lực một lần nữa.]

[Vạn giới này là của ngài, chứ không phải là chính ngài.]

[Ý chí của ngài bây giờ không phải là ý chí tích điểm, mà nó giống như đạo lý đầu thai trở thành con người một lần nữa, sau khi ý chí tích điểm hóa thành ngài thì hoàn toàn sẽ không khôi phục lại nữa, mà có thể nói ngài chính là tích điểm mới, chẳng qua chỉ là sinh linh chi lực phân tách của tích điểm cũ, mà ngài là thu hồi.]

[Cho nên việc có muốn kiểm soát đoạt lại sinh linh chi lực một lần nữa hay không, là hoàn toàn phụ thuộc vào sự lựa chọn của ngài, ta không quấy nhiễu được bất kì lựa chọn nào của ngài, và ý chỉ tích điểm lại càng không thể, bởi vì nó đã hoàn toàn biến mất rồi.]

“Đệch con mẹ, giờ ông đây nhức đầu lắm rồi!” Tu Thần không nhịn được văn ra một câu chửi tục.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất