Rất nhanh, thiếu niên lập tức tìm đến một rừng cây Hồ Dương, những cây Hồ Dương khô héo quăn queo tựa như đội quân đứng trong sa mạc.
Cây Hồ Dương cao 1530m, có thể nảy mầm con từ bộ rễ cây, có thể chịu được sự khô hạn trong sa mạc, có sức chịu đựng cực mạnh với muối acaloit, rễ Hồ Dương có thể cắm sâu 10m để hấp thu nước, tế bào của nó còn có công năng đặc thù, không bị thương hại bởi nước kiềm, hệ Hồ Dương thành phần của Địa Trung Hải là loại cây cổ xưa từ thế kỷ 3 còn sót lại.
Đi trong sa mạc thường thường là trầm mặc vô ngữ, chỉ có điều, tuy là sa mạc nhưng không hề kém thú vị, trên hoang nguyên sa mạc mênh mông vô bờ vô bến này, cho dù là một thân cây ở nơi xa, cũng tuyệt đối là một cảnh vật lạ. Nhìn thấy thân Hồ Dương đột ngột mà lại thần bí, tuyệt đối là một chuyện vui tai vui mắt.
Sức sống Hồ Dương mặc dù rất mạnh, "sống ngàn năm không chết, chết ngàn năm không đổ, đổ ngàn năm không mục". Nhưng cũng thoát không nổi nạn thiếu nước trong thời gian dài, Hồ Dương ngàn năm lại sống không đến một trăm năm, quả thực là lệ tràn biển sa mạc.
Hiện tại, đây chính là cây Hồ Dương chết héo toàn diện, diện tích không lớn, hơn mười mẫu, dưới ánh trăng trong sa mạc mênh mông hiện lên vẻ đơn điệu vô cùng.
Hai người sau khi thu gom một vài thân cây, thiếu niên bắt đầu phát ra một loại thanh âm giống như động vật, rất nhanh hơn mười con chuột nhảy lén la lén lút xuất hiện xung quanh, hiển nhiên, rừng Hồ Dương này hẳn là chỗ quần cư của chuột nhảy.
Chứng kiến thiếu niên dùng mấy viên sỏi nhỏ giết chúng, Trương Dương lúc này mới phát hiện, sự lợi hại của thiếu niên phải vượt xa sự tưởng tượng của hắn.
Rất nhanh, thiếu niên liền giết chết bảy tám con chuột nhảy.
Hai người kiếm một ít cành cây, chất một đống lửa, đêm sa mạc cực kỳ giá rét, trên thực tế, chuột nhảy lúc này đã rất ít hoạt động, sắp phải bước vào thời kỳ nghỉ đông rồi.
Trong khi đốt lửa Trương Dương lại phát hiện, kinh nghiệm sinh tồn nơi hoang dã của thiếu niên hết sức phong phú, trong cái túi nhỏ dưới phần eo của hắn, những đồ lỉnh kỉnh linh tinh cực kỳ nhiều, có mồi lửa, muối ăn, còn có cả vài vỉ thuốc sử dụng trong tình thế cấp bách, thậm chí còn có cả pin…
Thiếu niên lột da chuột hết sức thông thạo, bỏ nội tạng và đầu lại có cảm giác sạch sẽ vô cùng, sau đó, rắc ít muối lên trên, đặt bên đống lửa rồi nướng.
"Ngươi thường xuyên sống cuộc sống hoang dã?" Trương Dương chứng kiến động tác điêu luyện của thiếu niên không nhịn được hỏi.
"Không, đây là lần đầu tiên."
Câu trả lời của thiếu niên khiến Trương Dương trợn mắt há mồm. Chứng kiến động tác thuần thục và kinh nghiệm phong phú của hắn, bất kỳ ai cũng sẽ không cho rằng hắn lần đầu tiên sinh hoạt dã ngoại.
"A a, không có gì bất ngờ cả, hỏi nhiều người biết tri thức sinh hoạt dã ngoại thì sẽ biết những điều này thôi, kỳ thật sinh tồn ngoại trừ phương diện hiểu biết rộng rãi, chủ yếu vẫn cần thực lực, chẳng hạn như ta bây giờ tựa như đã từng nướng chuột nhiều lần, nếu là một người thường thì rất khó làm được, trước tiên họ rất khó dụ đám chuột đã sắp bước vào ngủ đông ra ngoài, mặt khác, cho dù là chuột bị dụ ra ngoài căn bản cũng bắt không nổi, cho nên nếu ta và ngươi là người bình thường ở trong sa mạc, cũng chỉ có một con đường chết đói, cho dù biến đất thành thức ăn, cũng không cách nào cho vào trong bụng được…"
"Đúng. Thực lực…"
Trương Dương không khỏi ngẩn ngơ một hồi, chênh lệch thực lực giữa hắn cùng thiếu niên không phải lấy lộ trình để mà tính toán, chí ít thiếu niên có thể sinh hoạt trong sa mạc có tư có vị, hơn nữa truy sát vương giả trong sa mạc năm ngày năm đêm. Còn hắn, suýt chút nữa trở thành thức ăn trong bụng sói.
"Không cần gấp. Ngươi rất nhanh sẽ đạt được, tiến bộ của ngươi rất thần tốc, lần trước lúc chúng ta gặp mặt ngươi vẫn chỉ là một tân binh mới nhập môn, bị một đám lưu manh bình thường áp bức, hiện tại ngươi đã nhập môn rồi, tốc độ tiến bộ của ngươi khiến người khác rất bất ngờ." Thiếu niên quay quay thịt chuột, lúc này thịt chuột đã phát ra mùi thơm thoang thoảng rồi.
"Ngươi làm thế nào nhìn ra được?" Trương Dương cả kinh.
"Rất đơn giản, ngươi bị bầy sói truy sát lâu như vậy mà có thể sống sói, đã chứng minh thực lực của ngươi, phải biết rằng, sói trong sa mạc đã thích ứng với hoàn cảnh sa mạc, tốc độ chúng chạy trong sa mạc vô cùng nhanh, hơn sức chịu đựng lại dẻo dai, cho dù là ta, truy đuổi năm ngày năm đêm cũng không cách nào tiêu diệt triệt để bọn chúng, từ đó có thể thấy năng lực chạy của chúng." Thiếu niên cười cười, lại lôi từ bên eo ra một cái bình xinh xắn, đổ một chút bột trong bình lên trên thịt chuột, lập tức thịt chuột vốn đã nướng vàng rọi liền bốc lên một mùi thơm đặc biệt.
"Đây là cái gì?" Trương Dương bị mùi thơm hấp dẫn, ngón tay trở liền động động.
"Ngũ vị hương, chuyên dùng để chuẩn bị nướng quay, là đồ dùng thiết yếu khi du lịch." Thiếu niên cười ha hả.
"…." Trương Dương không biết nói gì, hắn từ những chi tiết nhỏ này có thể nhìn ra được, thiếu niên là một người hết sức coi trọng chất lượng cuộc sống, bằng không, dưới loại tình huống này tuyệt đối sẽ không mang theo bên mình một bình gia vị như thế.
"Ăn đi, chín tám phần rồi, cũng không sai biệt lắm, nướng cháy quá ăn sẽ không ngon, chúng ta không có quá nhiều nước, chất thịt như loại thịt chuột này đúng là rất mềm." Thiếu niên dùng chủy thủ khều một miếng thịt chuột đưa cho Trương Dương, còn mình thì dùng tay nắm lấy một miếng xé ra ăn, hình như vốn không sợ nóng.
"Cám ơn…" Trương Dương đã sớm đói đến lạnh cả người, gần như chạy cả đêm nên trong bụng sớm đã rỗng tuếch. "Đúng rồi, lúc chúng ta lần đầu tiên gặp nhau, ngươi tại sao lại giúp ta?"
"Cảm giác!" Thiếu niên mạnh mẽ cắn một miếng thịt lớn, thoải mái sì sụp.
"Cảm giác?" Trương Dương hoài nghi nói.
"Ân, cảm giác, cảm giác ngươi rất đáng để ta ra tay, ta đoán ngươi có thể trở thành cường giả cho nên ta đã ra tay, chính như lời có người nói với ngươi, cường giả rất không dễ dàng xuất hiện, cho nên nếu đã phát hiện hạt giống có thể trở thành cường giả, đều sẽ vô ý bảo vệ, chỉ e chết yểu thôi…." xem tại TruyenFull.com
"Tại sao sợ chết yểu?" Trương Dương có điểm không rõ, điều này cùng với người khác dường như không có quan hệ.
"Rất đơn giản, nếu cường giả của một quốc gia nhiều hơn so với cường giả quốc gia khác, vậy thì trọng lượng lời nói của quốc gia này trong thế giới cường giả tất nhiên sẽ nặng hơn, thậm chí còn có thể đặt ra quy định của cường giả, cho nên bất kỳ một quốc gia nào xuất hiện một cường giả đều là chuyện rất chấn động, bất kể là lực lượng quốc gia hay lực lượng tư nhân đều sẽ bảo vệ, đương nhiên, lực lượng đối nghịch cũng sẽ truy sát, không ai hi vọng đối thủ mình lại tăng thêm luồng sinh khí mới."
"Hóa ra là như thế!" Trương Dương cuối cùng đã hiểu rõ, sự đản sinh của một cường giả đã ảnh hưởng đến lực lượng quốc gia, chẳng trách thiếu niên lần trước nói mình không nằm trong sự quản chế của pháp luật.
Đích xác, trở thành cường giả, căn bản có thể bất chấp pháp luật.
Trên thực tế, pháp luật của thế giới loài người vốn chính là do cường giả đặt ra, duy nhất không giống chính là, đó chỉ là cường giả bình thường mà thôi, cùng với cường giả bọn họ đang đàm luận có bản chất khác biệt, cường giả trong miệng thiếu niên lại là chú trọng vũ lực cá nhân hơn.
"Đúng rồi, ngươi làm thế nào xác định được phương hướng trong sa mạc? Ta thấy ngươi hình như đối với sa mạc rất quen thuộc."
Trương Dương mãi vẫn không rõ được vấn đề này, phải biết rằng, trong đầu Trương Dương có vô số ký ức, cũng xem như là trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, nhưng trong sa mạc phán đoán vị trí và tìm rừng cây chuẩn xác như thiếu niên quả thực là không có khả năng.
Nếu bảo Trương Dương thông qua chòm sao tìm ra một phương hướng tổng thể còn có khả năng, nhưng làm thế nào phán đoán ra chỗ nào có nước và rừng cây thì thật quá mơ hồ.
"Đơn giản, đây!" Thiếu niên đưa chiếc đồng hồ đeo tay màu trắng bạc cầm xuống, đây là một chiếc đồng hồ hình mảnh dài, có một cái màn hình rất lớn, thiếu niên nhẹ nhàng ấn một nút, trên màn hình lập tức xuất hiện một tấm bản đồ tinh xảo, trên bản đồ còn có tọa độ, hơn nữa trên đó còn có những chấm màu trắng.
"Nhìn thấy không, vị trí điểm sáng chính là vị trí hiện tại của chúng ta, nếu ta nhắm vào vị trí này, màn hình hiển thị sẽ từ từ phân tích địa hình, phân tích kết quả nơi này, sau đó điều tra ra một hình dạng vị trí tổng thể, đương nhiên bởi vì địa hình sa mạc biến hóa rất lớn nên cái này cũng không chuẩn xác, ta đã bị mắc lừa vài lần, chủ yếu vẫn là dựa vào sự phân tích của mình, chẳng hạn như ở đây, có cây Hồ Dương, rất nhiều năm về trước, nơi đây khẳng định có nguồn nước, vậy thì ở phụ cận, khả năng rất lớn có mạch nước ngầm hoặc là ốc đảo…"
"Nga…"
Khuôn mặt Trương Dương vẫn bình đạm như trước, nhưng trong lòng lại như rời sông lấp bể, thiếu niên này tới cùng là ai?
Giá trị chiếc đồng hồ đã không cách nào dùng tiền bạc để đánh giá rồi, sa mạc này không phải là thành thị, cũng không hề tồn tại hệ thống vệ tinh dẫn đường gì gì đó, cũng tuyệt đối sẽ không có những tiêu ký và phân tích địa lý….
Hiển nhiên đằng sau chiếc đồng hồ này ẩn dấu vô số bí mật.
"Chiếc đồng hồ này là một bằng hữu tặng, hắc hắc, công năng rất nhiều, còn có thể nối điện thoại, nghe nói bất kỳ ngóc ngách nào trên thế giới đều sẽ có tín hiệu, hơn nữa chạy bằng năng lượng mặt trời, chỉ có điều, để an toàn nên ta vẫn mang theo pin, vạn nhất hết pin, người lại bị vây ở trong sa mạc, vậy sự tình có thể sẽ lớn lắm…" Thiếu niên đắc ý cầm chiếc đồng hồ, giữa hai hàng lông mày lộ ra vẻ tinh nghịch của hài tử, Trương Dương phát hiện, thiếu niên này mặc dù máu lạnh vô tình, kỳ thật vẫn chỉ là một thiếu niên mười tám tuổi thôi.
"Món đồ tốt a!" Trương Dương không khỏi có chút hâm mộ, món đồ chơi này, ở trong sa mạc căn bản sẽ không bị lạc đường.
"Có cơ hội ta sẽ tìm bằng hữu đó tặng cho ngươi một cái." Thiếu niên hắc hắc cười nói.
"Hảo hảo!" Trương Dương mừng rỡ, Trương Dương tất nhiên không biết, chiếc đồng hồ này bí mật quân sự, người bình thường đừng nói là muốn, ngay cả ngó qua chút cũng không có khả năng.
"Được rồi, đích đến ngày mai của ngươi ở đâu?" Thiếu niên hỏi.
"Thôn XX huyện KC, nghe nói nơi đó có một nghĩa địa rất lớn, chúng ta tới bái tế một người."
"Cái gì? Nghĩa trang thôn XX huyện KC?" Thiếu niên đột nhiên đứng lên, vẻ mặt lạnh lùng mà nghiêm nghị, phảng phất như biến thành một người khác vậy.