Mùa đông lạnh lẽo đã tới, trong quận Tần Thiên, khắp nơi đều bắt đầu có tuyết rơi.
Nhưng trong Thảo Mộc phong này, ánh mặt trời chiếu rọi khắp nơi, ấm áp chói chang.
Không thể không nói, quả thực là một mảnh bảo địa phong thủy.
Linh khí thiên địa trong ruộng thuốc Đinh Cửu Hào là nồng đậm nhất, Lâm Nhất xếp bằng ngồi xuống, đang ngưng luyện Tử Diên Kiếm Quyết.
Tử Diên Kiếm Quyết đã đạt tới tầng sáu đỉnh phong rồi, ước chừng đã nở rộ thành 36 cánh hoa, trong suốt óng ánh không tỳ vết, xinh đẹp như mộng ảo, vừa mờ ảo linh động vừa nặng như núi, hùng hậu mà bàng bạc, mênh mông cuồn cuộn liên miên.
Advertisement
Nền móng đã được mài giũa tương đối, Lâm Nhất vẫn chưa vội vàng đột phá.
Tử Diên Kiếm Quyết tổng cộng có mười sáu tầng, 6 tầng đầu chỉ là nền móng, ngưng luyện kiếm kình, tôi luyện linh nguyên, diễn hóa ra Tử Diên Hoa hoàn hảo. Đến tầng thứ bảy mới coi như chân chính đột phá, có thể ngưng luyện ra Tử Diêm kiếm khí trong cơ thể, kiếm khí hóa thành mũi nhọn, kinh hãi nối đuôi nhau, vô địch không gì phá nổi.
Đến tầng thứ chín thì sẽ càng khó lường, có thể luyện hóa ra một tòa kiếm trận Tử Diên trong cơ thể, kiếm khí phá đề, trong phạm vi có thể gi3t chết kẻ địch bằng một ý niệm.
Advertisement
Công pháp truyền thừa từ thời thịnh thế hoàng kim, Lâm Nhất không dám sơ suất, nền móng mà vững chắc thì sẽ không xảy ra sai sót.
Đương nhiên nguyên nhân chủ yếu hơn là nghèo...
Mấy lần hắn đột phá đều dựa vào cấm thuật Thôn Thiên thuật, nếu không thôn phệ âm sát thì số lượng tài nguyên cần để đột phá kiếm quyết sẽ là con số thiên văn.
Kiếm quyết đột phá, tạm thời hữu tâm vô lực.
Bây giờ, hắn càng muốn thử cô đọng Tử Diên Thánh Hỏa hơn, mở ra nhiều bí mật trong thẻ trẻ hơn.
Tuế Nguyệt Tâm Kinh!
Bây giờ bức thiết muốn biết Tuế Nguyệt Tâm Kinh rốt cuộc là bộ môn công pháp thế nào.
Từ phía xa trên ruộng thuốc, đám người Ngưu Bính Thuận đang khẩn trương mà cực khổ bận bịu.
Ngưu Bính Thuận trong đó là người bận rộn nhất, chọn ra hai thùng phân và nước tiểu yêu thú, đúng lúc mặt trời lên cao nhất thì cẩn thận tỉ mỉ tưới lên linh dược, mùi hôi thối xộc thẳng lên trời, gương mặt hoàn toàn tối thui lại.
Hắn ta nào đã từng trải qua cuộc sống bẩn thỉu như vậy, cũng không phải chưa từng nghĩ tới phản kháng. Nhưng sau khi lại bị Lâm Nhất đánh cho một trận thì hoàn toàn từ bỏ hy vọng, thành thật chọn phân.
Ruộng thuốc hàng ngàn mẫu sau khi đợi hắn ta tưới xong thì trời cũng đã tối rồi.
Huyết Long Mã nhân lúc trời tối bèn lén chuồn ra ngoài, khiến Lý Vô Ưu mừng muốn chết, hắn ta buồn chán sắp phát điên ở Thảo Mộc phong này rồi.
Bây giờ, mỗi ngày đều cưỡi Huyết Long Mã đến mấy miếng ruộng thuốc lân cận khoác lác chém gió, lang thang khắp nơi. Được những đệ tử tù phục của các ruộng thuốc khác phong cho danh hiệu, gọi là "ôn thần".
Ruộng thuốc của Thảo Mộc phong mặc dù nhìn có vẻ tự do, không có quy tắc gì nhưng có duy nhất một điểm được coi là cấm kỵ. Bắt buộc phải chăm sóc tốt những dược liệu được gieo trồng, số lượng và chất lượng đều không thể kém. Thảo Mộc đường mỗi tháng đều sẽ phái người tới kiểm kê, một khi phát hiện ra có bất cứ sai lầm gì thì tất cả những đệ tử tù phục của ruộng thuốc đều sẽ phải chịu trừng phạt.
Này đây, nơi này thường xuyên có người đánh nhau, nhưng không có ai dùng đến kiếm cả. Kiếm thế chỉ cần thoáng rung động thì sẽ không chỉ làm tổn hại đến một hai gốc dược liệu, mà sẽ tàn phá thành từng mảng từng mảng.
Lý Vô Ưu cưỡi Huyết Long Mã lao như bay, đến bóng dáng cũng không thấy đâu.
Thoáng giày xéo lên một vài dược liệu đã đủ để bọn họ bị ăn mắng một trận rồi, người của Thảo Mộc phong nhìn thấy hắn ta đều có bộ dạng nơm nớp lo sợ đề phòng.
Lâm Nhất khuyên hắn ta nên chăm chỉ tu luyện, sớm ngày đột phá Huyền Quan. Tay này lại không chút gấp gáp, công pháp mà hắn ta tu luyện chính là như vậy, thời gian tích lũy ở Tiên Thiên càng dài thì sau khi đột phá Huyền Quan sẽ càng có được nhiều thứ có lợi hơn.
Thậm chí hắn ta còn đem toàn bộ linh bảo nhặt được trên đài đấu võ ngày đó cho Lâm Nhất, cho hắn tu luyện.
Mơ hồ, Lâm Nhất cảm thấy Lý Vô ưu trông như bất cần đời, nhưng trên thực thế thì dã tâm không nhỏ. Có điểm giống với Bạch Lê Hiên đang lắng đọng tại cảnh giới Tiên Thiên, tên đó cũng chậm chạp không phá Huyền Quan, đến bây giờ lại bặt vô âm tín, không một chút tin tức.
"Tạm không quan tâm những thứ này nữa, ta thử xem sao".
Tử Diên Kiếm Quyết tầng sáu đỉnh phong, Tử Diên Thánh Hỏa hiện tại so với trước đây đã có bước tiến bộ mấy lần. Theo lý mà nói, hắn nên có thể nhìn đến càng nhiều nội dung hơn.
Trong ruộng thuốc Đinh Cửu, những người khác đều đang bận rộn làm việc, Lâm Nhất ở nơi này cũng coi như khá vắng vẻ.
Lập tức, Lâm Nhất lấy ra thẻ tre ở trong ngực áo.
Thẻ tre có khắc Tuế Nguyệt Như Hỏa so với trước đây đã nặng hơn rất nhiều.
Không chút do dự, Lâm Nhất rút từng chút một hỏa diệm thiêu đốt trong Tử Diên Hoa ra, không ngừng quán chú vào trong.
Cùng với việc phóng khoáng rót Tử Diên Thánh Hỏa vào, cổ giản Tuế Nguyệt càng lúc càng nhẹ. Không bao lâu, thẻ tre này liền nhẹ nhàng rung động, phập phù trong không trung, ngay sau đó liền ầm ầm bốc cháy.
Vẫn chưa xong... lần này, Tử Diên Thánh Hỏa trong người Lâm Nhất lại chưa tiêu hao đến phân nửa.
Không nhanh không chậm, tiếp tục quán chú Tử Diên Thánh Hỏa vào trong.
Thẻ tre bốc cháy được hồi lâu, đến cuối cùng, Lâm Nhất nhìn thấy bốn chữ cổ Tuế Nguyệt Như Hỏa trong ngọn lửa đó đã bắt đầu bốc cháy toàn bộ.
Ầm!
Trong đầu óc lập tức lại lần nữa có thêm rất nhiều rất nhiều cảnh tượng, Luyện Dược sư thần sắc lạnh lùng đó lại lần nữa xuất hiện.
Trước mặt lò luyện đan sừng sững, những văn lộ cơ bản mà ông ta viết rậm rạp đã nhiều hơn gấp mười lần so với lần trước.
Ngay sau đó, tiện tay điểm lên, những văn lộ cơ bản này không ngừng cô đọng, hội tụ thành văn lộ phức tạp hơn trong tay ông ta, văn lộ tái tạo Tiên Thiên đan của Lâm Nhất rõ ràng ở trong đó, nhưng cũng chỉ là một loại trong hàng trăm loại văn lộ phức tạp, không hề có vẻ đặc thù gì mấy.
Tiếp theo, hình ảnh dao động, bạo nổ thành vô số mảnh nhỏ ký ức, ngưng tụ thành bốn chữ cổ xưa, Tuế Nguyệt Tâm Kinh.
Ký ức bàng bạc hàm chứa vô số tin tức, hết lần này đến lần khác ngâm tụng trong đầu óc hắn.