Đổi Cân Thịt, Ta Lấy Thêm Điểm Thuộc Tính (Dịch)

Chương 42: Chương 42

Nhưng giờ đây... Tô Ly tựa vào thành giường, nỗi buồn dâng trào, đôi mắt trong trẻo ngấn lệ. "Tiểu Ly." Một bàn tay tinh tế và trắng muốt lắc lắc trước mặt Tô Ly. Nàng ta mở to mắt, quay đầu lại và thấy Tiểu Thanh đang đứng cạnh Tô Hoành. Tô Ly ngạc nhiên, nhìn Tiểu Thanh, rồi lại nhìn Tô Hoành. "Đệ..." Tô Ly cắn răng, nét mặt dần trở nên nguy hiểm. Tô Hoành giơ tay lên, khuôn mặt đầy vẻ vô tội. "Ta chưa bao giờ nói nàng ta gặp chuyện ngoài ý muốn." Tô Hoành giải thích. "Tất cả đều là do tỷ tự tưởng tượng thôi." "Đệ đáng chết!" Tô Ly thét lên, đấm mạnh vào lồng ngực Tô Hoành. Tô Hoành không hề tránh né, cũng không chống cự. Tô Ly đấm vài cái nhưng ngược lại chỉ làm bàn tay mình đau nhức. Cuối cùng, nàng ta đành phải nghiến răng, nhe răng trợn mắt, vẫy vẫy tay trong bất đắc dĩ rồi từ bỏ. Nàng ta quay sang nhìn Tiểu Thanh đang đứng cạnh Tô Hoành. Hai người bốn mắt nhìn nhau. "Phì!" Tô Ly đột nhiên cười khúc khích, đưa tay ôm chặt lấy cổ Tiểu Thanh. Hai người thân mật dựa vào nhau một lúc, đến khi nhận ra bên cạnh còn có Tô Hoành, một "cái bóng đèn" quá lớn, mới cùng lúc buông tay. "Khụ khụ!" Tô Hoành ho khan hai tiếng, nghiêm túc nói. "Tiểu Thanh vừa rồi có nói với ta vài chuyện liên quan đến Trấn Ma Ti." "Ngươi cũng đã nói cho hắn biết?" Hai người tách ra. Tô Ly ngẩng đầu nhìn Tiểu Thanh, thấy nàng ta gật đầu khẽ. "Vì sao tỷ không nói sớm cho ta biết?" Tô Hoành chất vấn, giọng đầy nghi ngờ. "Ta..." Tô Ly sững người, không biết nên giải thích thế nào. "Không đúng!" Một lát sau, nàng ta nhíu mày, nhìn Tô Hoành với ánh mắt đầy cảnh giác, "Người nên giải thích là đệ." "Nếu như đệ đã biết về Trấn Ma Ti thì hẳn cũng biết về La bàn tìm yêu." Tô Ly tiếp tục. "Vậy vì sao La bàn tìm yêu lại phản ứng khi ở gần đệ?" "... Có thể vật ấy đã hỏng rồi." Tô Hoành đáp sau khi nghĩ một chút, vẻ mặt có phần nghiêm túc. "Trên thế gian này, dù là thứ gì do người tạo ra cũng có thể gặp sự cố. Không nên quá ỷ lại vào vật ngoại thân." "Không thể nào!" Tô Ly phản bác, giọng chắc nịch. "Đệ đùa sao?" Nàng ta đưa tay lục lọi trên người một hồi, La bàn tìm yêu vẫn còn đó. Nàng ta thở phào, lấy nó ra từ trong ngực và khởi động. "Ừm!?" Điều xảy ra sau đó khiến nàng không thể tin nổi. Tô Ly trừng to mắt, nhìn vào La bàn tìm yêu, thấy thủy tinh ở trung tâm tối tăm mờ mịt, không có bất kỳ phản ứng nào. "Sao có thể như vậy!?" Tô Ly vẫy mạnh La bàn tìm yêu, thậm chí dán nó lên da của Tô Hoành, nhưng vẫn không thấy có chút thay đổi nào. Sau một hồi nghiên cứu, Tô Ly đành bất lực thở dài, hai tay khoanh trước ngực, vẻ mặt đầy bực dọc như đang giận dỗi. "Nhìn đi, ta đã nói là vật này có vấn đề mà." Tô Hoành mở tay ra, trên môi là nụ cười nhẹ. Dù bề ngoài tỏ vẻ thoải mái, nhưng trong lòng hắn lại thở phào nhẹ nhõm. Từ những lời kể của Tiểu Thanh, hắn đã biết về công dụng của La bàn tìm yêu và phản ứng mà nó có với hắn. Tô Hoành suy đoán rằng điều này có liên quan đến túi độc quỷ nước trong cơ thể minh. Do đó, hắn đã lén lút loại bỏ và dung hợp túi độc đó. Quả nhiên, như dự đoán, La bàn tìm yêu không còn phản ứng gì nữa. "Vậy võ học trên người ngươi thì sao, làm sao giải thích được?" Tô Ly hỏi. Nàng ta tận mắt chứng kiến trong mật thất những hài cốt yêu ma bị tách rời, không thể không nghi ngờ. "Đương nhiên là nhờ khổ tu mà thành." Tô Hoành ưỡn ngực ngẩng đầu, giọng đầy tự tin. "Chỉ với một môn Thuần Dương Công không hoàn chỉnh mà tu đến mức độ này!?" Tô Ly cười lạnh, không tin vào những lời mơ hồ ấy. "Ta còn luyện thêm Hắc Sát Công và Xích Độc Công." Tô Hoành bổ sung. "..." Tô Ly chép miệng. "Nghe qua chẳng giống công pháp đứng đắn chút nào." "Quản nó có chính đáng hay không, dù sao tỷ cũng không đánh thắng ta." Tô Hoành nói với vẻ bình tĩnh. "Ta chẳng qua chỉ sợ làm tổn thương đệ thôi, cố ý nhường đệ, đệ có hiểu không?" Tô Ly gấp gáp biện minh, không thể để uy nghiêm của tỷ tỷ bị tổn thương. "Vâng vâng, đều là tý cố ý nhường ta." Tô Hoành cười nhẹ. "Tất nhiên là như vậy." Tô Ly ngẩng đầu, vẻ mặt đầy tự đắc, nhưng đôi má nàng ta thoáng đỏ lên. "Ngươi có nhận ra điều gì không?" Tiểu Thanh, vốn lặng lẽ từ đầu, bỗng lên tiếng. Ánh mắt của Tô Hoành và Tô Ly dồn vào nàng ta, khiến nàng ta hơi bối rối nhưng vẫn tiếp tục: "Nếu quả thật không chịu ảnh hưởng của yêu ma mà tự tu hành, vậy thiên phú đệ đệ của ngươi thật sự quá kinh khủng." "Thiên phú của ta rất bình thường thôi." Tô Hoành đưa tay vẫy nhẹ, vẻ mặt khiêm tốn. "Ta đi đến ngày hôm nay là nhờ đem hết thời gian của mình dùng vào tu hành, thay vì những việc khác." Ở một mức độ nào đó, lời hắn nói quả thật không sai. Đáng tiếc là Tô Ly và Tiểu Thanh rõ ràng không mấy để tâm đến sự chân thành trong câu nói ấy. Hai người cùng nhìn hắn với ánh mắt ngờ vực. "Đến đây, để tỷ tỷ đo thử căn cốt giúp ngươi nào." Tô Ly bỗng xoay người nhảy xuống giường, hào hứng lên tiếng. "Căn cốt? Tỷ muốn đo thế nào?" Tô Hoành vừa tránh xa vừa hỏi, trên mặt tỏ vẻ tò mò. "Ta từng hỏi Ninh Tri Bạch về cái gọi là căn cốt và ngộ tính, nhưng ông ta giải thích rất mơ hồ, huyền ảo không rõ ràng. Còn các ngươi đến từ Trấn Ma Ti danh tiếng, chắc hẳn sẽ hiểu rõ hơn." "Trước khi trả lời câu hỏi đó, đệ cần làm rõ một điều." Tô Ly chậm rãi kéo tay áo lên, để lộ cổ tay trắng nõn như ánh trăng. "Điều gì?" "Đệ nghĩ rằng võ giả mạnh mẽ là nhờ vào những yếu tố nào?" "Ừm..." Tô Hoành suy nghĩ rồi đáp: "Đầu tiên là bản thân cường đại, đây là mấu chốt. Tiếp theo là kỹ xảo, và sau đó là các loại vũ khí, ngoại vật." "Mặc dù có chỗ chưa hoàn toàn đúng, nhưng về cơ bản không tệ." Tô Ly gật đầu hài lòng, "Không hổ là đệ đệ của Tô Ly ta." "Nửa câu sau không cần thiết." Tô Hoành bình thản đáp. Tô Ly lờ đi lời hắn, tiếp tục nói: "Căn cốt và ngộ tính quyết định mức độ mạnh mẽ của bản thân." "Cái gọi là căn cốt, chính là sức mạnh Tiên Thiên của cơ thể; còn ngộ tính liên quan đến tốc độ tu hành. Cả hai đều hỗ trợ lẫn nhau, thiếu một cũng không được."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất