Chương 345: Sĩ biệt tam nhật, quát mắt tương khán. (2)
Kiến trúc nơi phân phối hàng không cầu kỳ gì, thông thường chia hai tầng, dưới để hàng, trên làm việc, mấy đơn vị kiểu cũ toàn thế này, phòng giám đốc ở tầng 2, cửa gỗ kiểu cũ, cầu tháng sắt, đượm mùi tháng năm. Chẳng mấy chốc một đại hán đi ra, không ngờ ông chủ lại là loại người khiến người khác trông vào phải chột dạ như thế.
Chiều cao phải trên mét tám, râu quai nón, mũi củ tỏi, chân tay thô kệch, áo cộc bó chặt lấy người, cơ bắp phát triển như con la lớn. Từ xa nhìn thấy đám Soái Lãng nhổ phì bãi nước bọt, thái độ còn hung hăng hơn cả Đại Ngưu:” Chà, họa hại tới cả chỗ tao rồi đấy à, không đi nghe ngóng anh mày đây là ai?”
Chuẩn luôn, gặp phải loại cứng cựa rồi, Soái Lãng mỉm cười đi tới:” Ông chủ Liên Côn Kiêu phải không, không phải chúng tôi tới nhà bái phỏng à?”
Đối phương không hề nề mặt, chỉ thẳng Soái Lãng:” Tao biết mày là ai, mày muốn đạp người khác để ngoi lên là chuyện của mày, tao mặc kệ, nhưng mà đừng hòng gây chuyện ở địa bàn của tao, tự mày cân nhắc đi.”
Đại Ngưu nghe vậy nóng lên, định phát tác thì Soái Lãng đưa tay ngăn cản, vẫn mỉm cười:” Phân lượng tôi hẳn là đủ, nếu không tôi cũng chẳng dám tới nhà. Ông chủ Liên, tin tức của anh có vẻ bế tắc nhỉ, có phải không biết ở khu phong cảnh xảy ra chuyện gì? Hình như tôi nghe nói Phi Bằng không làm ăn nổi nữa rồi, anh không có tính toán gì à, định chơi tới cùng sao?”
Truyện "Đối Dịch Chương 345: Sĩ biệt tam nhật, quát mắt tương khán. (2)" hiện chỉ hỗ trợ đọc trên app của xalosach.com, vui lòng click vào link dưới để tải app về đọc nhé :
Nếu gặp vấn đề gì trong quá trình tải, vui lòng liên hệ cho mình qua link sau nhé
Hỗ trợ qua Facebook
Liên Hệ Bản Quyền
Thanks you !!!
Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này