Chương 142: Quẹt Thẻ
Chờ Nguyệt tỷ ăn một hồi xác định không có vấn đề gì, Chu Tự mới cho đồ ăn vào miệng.
Sau đó an toàn rời khỏi nhà.
…
"Mình nghĩ quá nhiều rồi?"
Trên đường đi làm, Chu Tự thắc mắc mãi.
"Thu tỷ không để ý chuyện tối hôm qua, hay là bị ta nhìn cũng chẳng sao hết?"
Là hắn lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử?
Hắn quẹt thẻ vào làm.
Hôm nay ba vị chủ tiệm đều tới rất muộn, tối hôm qua có lẽ cũng đi diệt dã quái.
Giữa trưa, nhị lão bản đi tới ngồi bên cạnh hắn, sắc mặt bình tĩnh:
"Việc tu luyện có vấn đề gì không?"
"Tạm thời không có."
Chu Tự lắc đầu.
"Cần linh thạch hay đan dược gì không?"
Minh Nam Sở lại hỏi.
"Cũng không cần lắm."
Chu Tự cảm giác hình như nhị lão bản có việc gì đó.
"Có muốn học pháp thuật không? Chỗ ta có."
"Nhị lão bản, ngươi là có chuyện gì không?"
"Nhị lão bản?"
Minh Nam Sở lần đầu tiên nghe được xưng hô như vậy, phản ứng không kịp.
Có điều hắn cũng không chút để ý, trực tiếp vào chủ đề chính:
"Mấy ngày trước ngươi vừa được phát tiền lương nhỉ? Có còn dư không, cho ta mượn một ít."
"???"
Chu Tự không nghĩ ngợi, từ chối thẳng thừng:
"Không có."
Minh Nam Sở:
"…tháng sau được phát tiền lương ta sẽ trả ngươi ngay."
"Tiền lương của nhị lão bản hẳn phải cao lắm chứ?"
Chu Tự hơi tò mò:
"Sao lại thiếu tiền?"
"Nhiều hơn ngươi một chút, nhưng mà nướng hết vào phó bản rồi."
Minh Nam Sở trả lời.
Chu Tự:
"…"
Nướng tiền vào game, hủy hoại thanh xuân của ông chủ.
"Tại sao không khỏi đại lão bản với tam lão bản?"
Chu Tự hỏi.
Một nhân viên như hắn lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?
"Tiền để dành của các nàng đều bị ta mượn hết rồi."
Minh Nam Sở bình tĩnh nói.
Cái này khiến Chu Tự chấn kinh, nạp tiền điên cuồng như vậy sao?
"Tiền của chúng ta đều là thu nhập bình thường, được bao nhiêu tiêu bấy nhiêu, phù hợp lẽ thường, cũng tốt cho tu luyện."
Minh Nam Sở giải thích:
"Cũng không phải là không kiếm được nhiều tiền, chỉ là có một số thứ không phù hợp lẽ thường, xài càng nhiều sẽ nhận được càng nhiều. Đối với tu luyện sau này cũng chẳng có gì tốt."
"Vậy tại sao còn muốn nạp tiền chơi game?"
Chu Tự khó hiểu.
Chơi vui như vậy sao?
"Cửa ải cuối cùng của phó bản."
Minh Nam Sở lấy điện thoại di động ra nói:
"Ta lĩnh ngộ kha khá rồi, còn thiếu một chút cuối cùng, chỉ cần hôm nay thông quan, là đêm nay có thể bế quan thăng cấp Đấu Giả thất phẩm."
Chu Tự:
"???"
Cuối cùng hắn cho Minh Nam Sở mượn một nghìn tệ, từ chối đổi lấy thuật pháp.
Ngày kế tiếp.
Minh Nam Sở thành công thăng cấp Đấu Giả thất phẩm.
Nạp tiền chơi game cũng có thể thăng cấp sao? Có phải tuổi trẻ của hắn bỏ lỡ mất cái gì rồi?
"Thật ra không phải như ngươi nghĩ đâu."
Tô Thi đứng trước quầy giải thích cho hắn:
"Trò chơi của Minh Nam Sở do tông môn của hắn nghiên cứu, cũng là một hình thái tu luyện khác, hắn chơi game chẳng khác nào đang tu luyện. Đánh thông quan chẳng khác nào mô phỏng thăng cấp. Cho nên thông quan là hắn lĩnh ngộ đủ rồi, như vậy là có thể thuận lợi thăng cấp. Hình như là vậy, lần trước thấy Hàn Tô nói thế."
"Ngươi cảm thấy có khả năng bọn họ đang hợp lại gạt tiền của ngươi hay không?"
Chu Tự nhìn Tô Thi.
Tô Thi trầm mặc một lát, sau đó vọt vào phòng nghỉ:
"Minh Nam Sở, Hàn Tô, có phải các ngươi gạt ta hay không?"
"Tam lão bản thật tự tin, ngay lập tức cảm thấy có lẽ mình đã bị lừa."
Chu Tự thầm nghĩ.
Rất nhanh hắn đã nghe Hàn Tô đáp lại:
"Yên tâm đi, cách để lừa ngươi rất nhiều, không đến mức phải dùng cái này."
Sau đó nàng cảm thấy ngôn từ khả năng không đúng, lại giải thích:
"Ngươi không nên nghĩ nhiều, ý của ta là lừa tiền của ngươi không cần hao tâm tổn trí như thế."
Tô Thi:
"…"
Chu Tự không để ý, hắn tập trung chuyện của hắn.
Có điều hai ngày nay trong nhà sóng yên biển lặng, hẳn là Thu Thiển đã quên chuyện khăn tắm.
Kể cũng kỳ, rõ ràng thấy cũng không nhiều, nhưng không cách nào quên được hình ảnh kia.
Hai ngày sau hắn vẫn như trước đây học Viễn Cổ văn, tiện thể tu luyện.
Ban ngày thì làm việc.
Công việc ở thư viện cũng không bận bịu, thường xuyên nhất có lẽ chính là làm công cụ tìm kiếm cho ba vị lão bản.
Văn vòng ngay sát vách cũng không đi tìm, trực tiếp đến hỏi hắn.
Nghiễm nhiên coi hắn như một công cụ tìm kiếm thông minh vậy.
Tuần này hắn tăng ca bốn tiếng.
Là vì mấy hôm trước còn nơm nớp lo sợ không dám về, bèn ở lại tăng ca.
Hôm nay là thứ sáu, đã không còn vấn đề rồi cho nên hắn không có ý định tăng ca, muốn về học Viễn Cổ văn, sau đó chờ đến lúc thăng cấp.
Ma chủng chín cái vòng đã chuẩn bị sẵn sàng, đêm nay là có thể đạt tới Đấu Giả thất phẩm.
Hắn đột nhiên có chút háo hức không biết sẽ mang đến biến hóa như thế nào, không chỉ là đặc hiệu, còn có công lực ngàn năm.