Chương 164: Tối Nay Ăn Gì?
Nói trắng ra là từ nhỏ cha mẹ đã nghiêm khắc, không nuông chiều hắn.
Sau đó Chu Tự mua vé xe, chờ xe khởi hành trở về.
Lần này hắn mới phát hiện tác dụng của tam lão bản rất lớn, ba người biến thành bốn người, vậy nên Thu Thiển ngồi cùng một chỗ với hắn.
Tam lão bản vẫn rất có tác dụng.
"Chu Tự không kinh khủng như trong truyền thuyết nhỉ? Không phải mọi người đều nói Thánh Tử Ma Đạo giết người như ngóe, khát máu như ma, vô cùng tàn nhẫn sao?"
Trên xe, Tô Thi hỏi chị Nguyệt.
"Ừ, đó chỉ là lời đồn mà thôi."
Chu Ngưng Nguyệt ăn một miếng quýt, ngon tới nỗi nàng híp cả mắt lại, sau đó nàng đưa những múi quýt đã lột sẵn cho Tô Thi:
"Lột quýt cho ngươi này, ngươi ăn đi. Ta lột cái khác."
Tô Thi nhận lấy quýt rồi đưa mắt nhìn về phía Chu Tự.
"Vậy nên ta không cần phải sợ Thánh Tử Ma Đạo nữa đúng không? Thật ra hắn không hề kinh khủng chút nào?"
Mặc dù sự thật đã bày ra trước mắt nhưng Tô Thi vẫn không thể nào xóa đi nỗi sợ hãi trong lòng.
Nàng vẫn cảm thấy Thánh Tử Ma Đạo rất kinh khủng.
Tô Thi chỉ cần nhìn thấy Chu Tự đã cảm thấy vô cùng kinh khủng rồi, nàng đoán phía sau nụ cười kia chắc chắn đều là những suy nghĩ kinh khủng.
Lúc hắn làm việc chắn chắn đang nghĩ nên xử lý ba người bọn hắn như thế nào đây mà.
Chu Tự nhìn thoáng qua đối phương, trong lúc nhất thời hắn không biết nên nói gì hơn, tam lão bản có chứng vọng tưởng.
"Cho các ngươi ăn."
Chu Ngưng Nguyệt lại đưa quýt đã lột tới.
Chu Tự:
"..."
Con đường đất lở đã được khơi thông, một đường thông thoáng.
Không hề gặp phải điều ngoài ý muốn nào cả.
Chẳng qua thỉnh thoảng sẽ nhìn thấy trên bầu trời có mấy con chim kỳ quái bay ngang qua, dù là khoảng cách có hơi xa.
"Có lẽ đều đang bay về phía Thanh Thành, không biết có liên quan gì tới ngươi hay không?"
Thu Thiển nhìn thoáng qua bên ngoài rồi nói.
Chu Tự cảm thấy không liên quan gì tới hắn.
Ma tu và đạo tu muốn gây chuyện với hắn thì không nói làm gì, bây giờ dã quái cũng tìm tới hắn là sao?
Muốn báo thù à?
À...thật ra cũng có thể.
Nhưng hắn cũng không thèm để ý lắm, khi còn bé cũng không có nghĩ nhiều như thế.
Chuyện đã tới nước này rồi, nghĩ nhiều như thế làm gì.
Sợ tới sợ lui thì cũng không cần phải hành hiệp trượng nghĩa, trừ ma vệ đạo nữa.
Khi còn bé, điều suy nghĩ nhiều nhất là ban ngày đi học cho thật giỏi, ban đêm đi bảo vệ hòa bình.
Xem TV nhiều quá nên vậy đấy.
Một tiếng rưỡi sau, đám Chu Tự chào tạm biệt Tô Thi:
"Ta đi về đây, chào ngươi nhé."
Đám Chu Tự nhìn Tô Thi lên xe buýt rồi mới quay người đi về.
"Tối nay chúng ta ăn gì đây?"
Chu Ngưng Nguyệt hỏi.
"Phải đi siêu thị xem có gì ngon đã rồi mới biết được."
Thu Thiển trả lời.
Ba người bỏ ra một chút thời gian là đã tới siêu thị bên cạnh vườn hoa Phú Quý.
Siêu thị này không được tính là lớn, những cần gì cũng có.
Ba người đi vào siêu thị, chị Nguyệt cõng ba lô nhỏ nắm tay Thu Thiển đi về phía khu thịt.
Chu Tự nhìn ngắm xung quanh, hắn đang suy nghĩ xem trong nhà đang thiếu thứ gì.
Lúc này đột nhiên hắn cảm nhận được Đại Địa Thần Khuyển có tin tức muốn thông báo cho hắn, Chu Tự tìm một nơi hẻo lánh rồi lấy một trang giấy từ dưới đất lên.
Bên trên tờ giấy là chữ của Đại Địa Thần Khuyển:
"Gia, thật sự có thứ bò ra ngoài, không phải là người mà là những thứ vô cùng kỳ quái, có thây khô mặt xanh nanh vàng, có hoa Mạn Châu Sa, cũng có đá vụn gây gỗ khô nhìn rất xa xưa. Bọn chúng cuốn theo khí tức âm lãnh, bên trong còn có mùi thơm kỳ lạ, có lẽ là đến từ một số trái cây. Một số yêu thú không biết vào đó bằng cách nào, nhưng sau khi vào rồi thì cũng không thấy đi ra nữa. Hoàn cảnh này chẳng tồn tại được bao lâu thì biến mất, những yêu thú kia cũng biến mất như thế. Thời gian hoàn cảnh này xuất hiện là giữa trưa, trước mắt vẫn chưa xuất hiện lần thứ hai, gia rảnh có thể ra nhìn xem sao. À, còn có một số yêu thú tới gần Thanh Thành, với cả một số tu chân giả nữa."
Chu Tự nhìn nội dung tờ giấy mà có chút ngạc nhiên:
"Hoa Mạn Châu Sa ư? Sao lại nghe quen thế nhỉ?"
…
Không bao lâu sau, Chu Tự đã nhớ ra.
Hồng Hoa Thạch Toán hay còn gọi là Bỉ Ngạn Hoa, nói cách khác là Bỉ Ngạn Hoa đã xuất hiện trong môi trường đó.
"Đại Địa Thần Khuyển văn minh đến vậy hay sao? Đã có thể nghiên cứu ra thứ này rồi?"
Bình thường thì mọi người đều chỉ biết đến Bỉ Ngạn Hoa hoặc là Mạn Châu Sa Hoa, Hồng Hoa Thạch Toán thì lại khá hiếm hoi.
"Có vẻ như môi trường này thật sự rất quái dị, nếu đi vào thì sẽ biến mất ngay, phiền phức lắm. Không biết công lực ngàn năm có thể phá được hay không nữa."
Sau khi suy nghĩ hồi lâu thì hắn không còn lo lắng nữa.
Hiện giờ hắn đã có Kim Quang Thần Chú, lại còn có Chiến Ý Vô Song Phá Thiên kích pháp.