Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 175: Vùng Ngoại Ô

Chương 175: Vùng Ngoại Ô


"m thanh gì thế?"
Đại Địa Thần Khuyển hơi nghi hoặc.
"Vậy nghĩa là không nghe được."
Chu Tự lắc đầu, không giải thích nhiều, hắn nghĩ rằng hẳn là không phải ảo giác.
Rất chói tai và cực kỳ khó nghe.
Sau khi bảo Đại Địa Thần Khuyển chú ý tới vùng ngoại ô, hắn bèn cất bước trở về.
Lần thử nghiệm này, hiệu quả của đặc hiệu vô cùng tốt, sau khi quét sạch quái xong thì cũng rất rực rỡ tươi sáng. Thế nhưng vẫn còn bảy tám đặc hiệu khác vẫn cần phải học tập một chút, tốt nhất là vừa thực dụng vừa lợi hại.
Ví dụ như là búng ngón tay một cái, xung quanh sẽ trực tiếp nổ tung.
Đẹp trai đúng không?
Bắn vài đặc hiệu qua loa sơ sài.
Hắn học võ đã lâu, cố gắng hơn mười năm, những vẫn không thể dùng được đặc hiệu.
Khinh công cũng chưa học được đến trình độ uyển chuyển ung dung.
Nhưng ít nhiều gì thì hắn cũng biết mấy thứ như vượt nóc băng tường.
Chỉ là những vật dưới chân dễ bị phá hỏng, rất mất mỹ quan.
Không đủ đẹp trai.
Về tới gần nhà, hắn lại mua thêm hai suất đậu phụ thối.
Lần trước Nguyệt tỷ ăn cũng đã là rất lâu về trước rồi.
Về vấn đề có thể nuốt xuống được hay không thì hắn không lo lắng cho lắm. Chỉ cần không phải là đồ chua thì thường là Nguyệt tỷ đều có thể ăn được.
Cùng lắm cũng chỉ nói vài ba câu ghét bỏ thôi.
Thu tỷ cũng sẽ ăn, nàng không kén cá chọn canh.
Hoặc cũng có thể là do mối quan hệ của bọn chưa đủ tốt, nên không tiện biểu lộ sự kén ăn ra ngoài.
Tuy nhiên, hắn đã từng quan sát rồi, không thấy có những động tác như là nhíu mày hay gì khác, chắc hẳn là không ghét đậu phụ thối.
Về vấn đề thích hay không thì cũng chưa hẳn là thích.
Cho nên hắn tiện tay mua thêm một cây kẹo que, cộng với hai gói kẹo QQ.
Thế này hẳn là đầy đủ rồi.
Cũng không đắt là mấy.

Khu rừng ở vùng ngoại ô.
Hầu Trầm tới gần rừng cây nơi Chu Tự tiến vào, hắn quan sát khu rừng và cau mày:
"Có người chủ động mở cửa, Thánh Tử Ma Đạo? Lá gan đúng là lớn thật, nếu ngươi đã muốn đi vào, vậy ta sẽ giúp ngươi ổn định cửa ra vào một chút. Đằng nào thì ta cũng muốn chống mắt lên xem năng lực của ngươi ghê gớm ra sao. Tiện thể dẫn một vài tu chân giả tới luôn, chỉ cần ngươi bị đả thương ở bên trong, vậy thì tin đồn về Thánh Tử Ma Đạo cũng sẽ bị thay đổi. Con đường đi đến sự vô địch cũng sẽ kết thúc tại đây."
Nói đoạn, Hầu Trầm bắt đầu bố trí xung quanh, sau đó nghĩ cách truyền tin tức lại.
Về vấn đề mánh khóe này bị phát hiện thì hắn cũng chẳng thèm để ý.
Chỉ cần không bị bắt được là được.
Đến lúc đó, nếu như Thánh Tử không dám vào bởi có người cố ý ổn định cửa ra vào, vậy thì sẽ lâm vào sự xung đột.
Một kẻ vô địch như hắn mà lại e ngại không dám tiến về phía trước.
Tuy nhiên, mới đi được nửa đường, hắn đột nhiên nhớ tới một người khác, Đạo Tử Đạo Tông Kiếm Thư.
"Hình như người này cũng đang ở đây, thế nhưng không thấy có tiếng tăm gì, cũng không thấy bóng dáng đâu. Cần phải chú ý một chút. Có lẽ có thể mượn nơi này để Thánh Tử gặp phải Đạo Tử."
Nhất thời, Hầu Trầm cảm thấy rất thú vị.
Về phần hắn, đến lúc đó cũng sẽ đi vào theo, đến mở mang tầm mắt về Thánh Tử Ma Đạo một chút.
Tất nhiên cũng chỉ là quan sát.
Đối địch thì thôi bỏ đi.
Cho dù hắn có thể đánh bại được đối phương thì cũng sẽ không ra tay.
Trong tình huống không biết giới hạn cuối cùng của người đứng đầu Ma đạo, hắn chỉ dám làm vài chuyện thấp hèn.
Vẫn chưa thể đối đầu trực tiếp.
Thực lực của cơ thể này rất có hạn, đại khái chỉ khoảng lục phẩm, cũng khó lòng nắm chắc được có phải là đối thủ của Thánh Tử hay không.
Tóm lại, trong hành động lần này, hắn không đối địch với bất kỳ kẻ nào cả, hành động tùy theo hoàn cảnh.
Tuy nhiên trong lúc đang sắp đặt, hắn rất tò mò:
"Tại sao lần này không ngửi thấy mùi thơm, là do trái cây đã bị hái, hay là có người nào đó đang quan sát bên ngoài? Nếu như là vế sau thì đồng nghĩa với việc có khả năng là có sinh vật sống ở bên trong..."
Có vật sống thì cũng đồng nghĩa với việc có một khả năng nhất định là đã bị kẻ người khác vượt lên trước một bước.
Cũng có khả năng là nơi này không liên quan đến Thần Minh.
Hắn hy vọng là vế trước.
Nếu liên quan đến Thần Minh thì hắn có thể tìm thấy đồ vật mà mình muốn tìm, cho dù là rất khó, dù là ở đây có Thánh Tử Ma Đạo, dù là có người đứng đầu Ma Đạo chú ý tới nơi này.
Vậy thì vẫn có hy vọng.
Chỉ sợ là không có thứ gì cả, ngay cả hy vọng cũng không có.
Hy vọng có nghĩa là những điều có thể mong đợi trong tương lai, nếu như không có, vậy thì chính là tuyệt vọng.
Không biết phải chờ bao lâu nữa mới có một ranh giới như thế này xuất hiện lần nữa.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất