Chương 201: Ma Đạo So Tài
Đối mặt với sự chất vấn của dã thú phía dưới, Chu Tự cũng cho câu trả lời khiến chúng hài lòng, hắn đưa tay ra, công lực ngàn năm bắt đầu hội tụ rồi trực tiếp đánh một chưởng xuống yêu quái:
“Ta là Thánh Tử Ma Đạo, gặp ta còn không cúi đầu quỳ gối hả?"
Vù!
Một chưởng áp chế không trung, không gian cũng bị đè ép đến méo mó. Gió mạnh bắt đầu nổi lên, sức mạnh cường mạnh bắt đầu ngưng tụ trong không trung.
Lúc này Chu Tự giống như ngọn lửa đến từ không trung, dữ dội mãnh liệt. Đến cùng với hắn là một chưởng khiến người ta nhìn mà sợ hãi.
Thụ nữ kinh hãi, sức mạnh này khiến nàng sợ hãi, nhưng nàng không thể thua.
Tất cả dây leo đều tăng thêm sức mạnh, muốn so cao thấp với Chu Tự. Nhưng trong phút chốc, dây leo và một chưởng của Chu Tự đập vào nhau.
Ầm!
Sức mạnh va chạm, cuồng phong càn quét bốn phía, còn dây leo trực tiếp tan ra nát vụn.
Phập!
Một chưởng giáng xuống, tất cả mọi vật đều tan tác chim muông, không chịu nổi một đòn Nhưng chỉ trong thời gian một hơi thở, dây leo tên không trung đứt vụn hoàn toàn, Chu Tự đến lơ lửng phía trên thụ nữ, hắn đánh một chưởng xuống đầu của thụ nữ.
“Chưởng này của ta có chín trăm chín mươi chín năm công lực, ngươi quy phục đi"
“Không, không, ngươi sẽ không đánh chết ta được, ta sẽ không thua. A a a!"
Ầm!
Một chưởng đánh mạnh xuống đầu của thụ nữ, lún xuống lòng đất ba phân, nhánh cây bắt đầu gãy nát, sức mạnh truyền đến tất cả dây leo, cả tòa thành chấn động theo đó.
Phập!
Tất cả dây leo xung quanh gãy vụn, dây leo lúc đầu bao vây tấn công Đại Địa Thần Khuyển cũng đứt gãy. Không chỉ vậy, cùng với tiếng ầm ầm vang lên, dây leo tấn công đám Tô Thị bên ngoài thành cũng hóa thành bột vụn ngay tại chỗ. Còn dây leo sắp đuổi kịp năm người đám Huyết Hồng Liên cũng kết thúc cuộc đời trong tiếng nổ giống như tro bụi.
Đại địa chấn rung, cả tòa thành cũng nghiêng ngả, sức mạnh cường mạnh khiến mọi người nhìn mà sợ hãi. “Được, được cứu rồi?"
Huyết Hồng Liên lập tức ngồi bệt xuống đất. Những người khác cũng cảm thấy mình đã thoát khỏi cái chết. Còn người cứu họ...là Thánh Tử?
Vừa nãy họ nghe thấy câu “Ta là Thánh Tử Ma Đạo”.
Quả nhiên, Thánh Tử uy phong vô cùng đáng sợ.
Đám Mai Sa nhìn về phía thành, vẫn thấy ánh hào quang như bình minh hiện ra dưới ánh trăng đỏ. Nhưng không biết bóng hình đó đã đi về hướng nào, tất cả dây leo xung quanh đã bị tiêu diệt, cho thấy chúng đã bị Thánh Tử đánh chết bằng một chưởng.
“Mỗi lần nhìn thấy Thánh Tử ra tay đều cảm thấy kinh hãi.
Có người cảm thấy như được tái sinh, trong lòng vẫn sợ hãi.
Họ thực sự đang giằng co giữa sự sống và cái chết, tuy Thánh Tử không phải có ý cứu họ. Nhưng lúc này họ đột nhiên cảm thấy Thánh Tử cường mạnh thật sự quá tốt. Nếu không, họ chắc chắn sẽ chết tại nơi này.
“Nghe nói Thánh Tử là hạ tam phẩm, thực lực này thực sự chỉ là hạ tâm phẩm thôi sao?"
Mai Sa đột nhiên hỏi.
“Sao có thể? Cả tòa thành đều chấn rung, dây leo cách tòa thành xa như vậy cũng bị đánh chết tận gốc, bậc sáu bình thường cũng không làm được ấy chứ?"
Có một người đàn ông suy đoán.
“Vậy Thánh Tử đã vượt qua hạ tam phẩm?"
“Chưa chắc, tu vi của hắn có thể đang dưới thượng phẩm, nhưng cũng có thể chiến lực của hắn vượt qua hạ tam phẩm mà chúng ta biết. Một quyền trấn áp những người bằng tuổi Cửu Châu, bất khả chiến bại trong cùng cấp bậc không phải hư danh"
“Ta nhớ có rất nhiều người muốn thử Thánh Tử, mặc kệ họ nghĩ như thế nào, ta cũng không dám. Huyết Hồng Liên nói.
Tu vi thế nào mới dám nghi ngờ Thánh Tử?
“Ta nhớ khoảng thời gian nữa sẽ có cuộc so tài của thanh niên anh tuấn ma đạo phải không. Các ngươi nói xem Thánh Tử có tham dự không?"
Đột nhiên có người hỏi.
“Ai mà biết, nhưng chắc chắn người khác cũng chỉ mong Thánh Tử tham gia, đợi khi họ gặp được Thánh Tử, sẽ biết mình là một trò cười"
“Các ngươi nói xem kiếm quang vừa nãy là cái gì? Mặt trời ló dạng?"
Những người khác không biết, nhưng đặc trưng rất rõ ràng.
Nếu sau này lại gặp được thì chắc chắn là Thánh Tử, thấy nó thì đi đường vòng là được.
“Cũng không phải bảo ngươi quỳ, ngươi quỳ làm gì?"
Ở một nơi cách thành không xa, Minh Nam Sở nhìn Tô Thị đang quỳ ở một bên hỏi.
“Có thể là ta vô dụng"
Tô Thị ngồi dưới đất buồn bã nói:
“Nghe thấy tiếng nói của hắn, ta lại nhớ đến lúc hắn tuy hiếp ta “Ngoài xinh đẹp ra, đúng là ngươi không có chút tác dụng gì.
Minh Nam Sở thở dài.
“Cũng không đến mức, nàng còn biết làm biếng"
Hàn Tô đi đến bên Tô Thị nói.
Tô Thị:
"..."
Ta còn có thể bổ thêm đao.
“Nhưng các ngươi nói xem trong đó đã xảy ra chuyện gì mà khiến Thánh Tử Ma Đạo phải dùng đến uy thế lớn như vậy?"
Hàn Tô có chút tò mò, nhưng không ai biết, việc này phải đi hỏi Thánh Tử Ma Đạo. Nhất thời ba người họ ba không dám hỏi. Thánh Tử Ma Đạo khác với một nhân viên quản lý nào đó mà họ quen biết, cảm giác...
1025 chữ