Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 206: Có Chút Quạnh Quẽ

Chương 206: Có Chút Quạnh Quẽ


“Đúng rồi, Thu tỷ nói vẫn còn tiếng hô gọi, Nguyệt tỷ có thể tìm xem thứ gì đang hô gọi không?"
Chu Tự hỏi.
“Ta đưa Thu Thiển đi lên tìm thử, ngươi tự đi dạo quanh trước đi rồi đợi chúng ta ở cổng thành.
Nói xong, Chu Ngưng Nguyệt đưa theo Thu Thiển đi lên trên bia đá.
“Nguyệt tỷ, có phải ngươi đã biết từ lâu rồi không?"
Vừa đi lên Thu Thiển đã hỏi.
“Biết chuyện gì? Biết Chu Tự có năng lực siêu nhiên hả? Ta biết chuyện này lâu rồi, cha và mẹ vẫn luôn đau đầu vì chuyện này. Từ lúc ta còn nhỏ họ đã đau đầu, cái gì mà Chỉ Đạn Thần Công Giang Long Thập bắt, ngày nào cũng nhắc tới. Dạo này thì nhắm mắt làm ngơ"
Chu Ngưng Nguyệt ăn trái cây nói.
“Nguyệt tỷ đánh thắng được Chu Tự không?"
Thu Thiển hỏi.
“Tỷ tỷ tám tuổi, hắn xuống tay được không?"
"..."
Thu Thiển cảm thấy Nguyệt tỷ đang nói nàng già rồi.
“Được rồi, bắt đầu tìm xem rốt cuộc có thứ gì đang hô gọi ngươi, có lẽ là thứ gì đó liên quan đến Thần Minh, cũng không biết nấp ở chỗ nào. Tòa thành này cũng không đơn giản, ta phát hiện nó liên kết rất sâu"
Chu Ngưng Nguyệt ăn xong trái cây tính bắt tay vào việc chính.
Chu Tự nhìn Nguyệt tỷ và Thu Thiển đi lên, không để tâm lắm.
Hắn định đi dạo một vòng, tiện thể tìm bọn Đại Địa Thần Khuyển.
Quái ở đây chắc đã bị diệt hết, về cơ bản có lẽ đã an toàn.
Còn trong bóng tối có còn tồn tại nguy hiểm hay không thì hắn không biết, nơi này được gọi là biên giới, còn có liên quan tới Thần Minh.
Không thể nào đơn giản.
Những quang thủ kia cũng thế, có lẽ đang nấp ở nơi nào đó.
Đi qua mấy con đường xung quanh, hắn phát hiện phần lớn đất đai đều cũ nát, còn có không ít hố to.
Có lẽ đều là do cô gái nhành cây để lại, không biết nàng đi có khoan thai hay không.
Chắc chẳng khoan thai đâu, dù sao cũng bị Thu tỷ đùa giỡn liên tục.
Tâm tình như tàu lượn cao tốc vậy.
Nhìn kỹ bốn phía, Chu Tự có thể cảm nhận được nơi này toát ra mùi vị của năm tháng.
Kiến trúc hoàn toàn khác biệt với kiến trúc hiện tại mà hắn biết, cho dù so với thôn quê cũng chênh lệch rất lớn.
Mang theo cũ kỹ cùng rách nát, giống như những kiến trúc lâu đời hắn nhìn thấy ở nông thôn.
Không thể nào tưởng tượng nổi trước đây nơi này còn có người ở, cũng không hình dung nổi cuộc sống của bọn họ.
Nghe cha mẹ nói, trước kia trong thôn có rất nhiều người, một nhà rất nhiều miệng ăn, có người còn cơm ăn không đủ no.
Người bây giờ thì thừa ăn, mỗi tội không còn người nào.
Có chút quạnh quẽ.
Chu Tự cũng không cảm thấy hiện tại có gì không tốt, chỉ là đôi khi sẽ nhớ lại năm đó, thuận tiện cảm khái một chút.
Có thể vì khi còn bé hơi nổi loạn.
Mất một lúc, cuối cùng hắn thấy Đại Địa Thần Khuyển và Hầu Trầm.
"Gia"
Đại Địa Thần Khuyển lập tức chạy đến bên người Chu Tự, sau đó giao Thần Tứ Quả Thực:
"Đây là trái cây vừa mới lấy được, Thần Tứ Quả Thực"
"Chỗ ta cũng có một quả, chúng ta vào cùng đạo hữu, có được thứ tốt không thể độc chiếm"
Hầu Trầm nói lời dối với lương tâm.
Hắn rất muốn nuốt một mình, nhưng không có lá gan lớn như vậy.
Thực sự không thể chọc vào Thánh Tử Ma Đạo, trong đám cùng tuổi hắn còn không biết ai có thể kéo hắn xuống khỏi thần đàn.
Cho nên vẫn nên tiếp tục đóng vai người tốt.
Sau này nghĩ cách sau.
Có điều thu hoạch lần này cũng đủ lớn, nơi này quả thực có quan hệ với Thần Minh.
Chu Tự nhìn trái cây của bọn Đại Địa Thần Khuyển, lắc đầu nói:
"Các ngươi ăn đi, ta có rồi"
Hắn cũng không đến mức không biết xấu hổ như vậy, mặc dù hắn không cảm thấy thứ này có tác dụng gì, lại còn không ngọt.
Nhưng thứ này có lẽ khá quan trọng với Đại Địa Thần Khuyển bọn hắn, hắn nào nỡ mặt dày hạ thủ?
Muốn lấy cũng phải trả tiền, hắn không có tiền.
Quần áo của Thu Thiển hỏng rồi, chắc chắn sẽ phải mua.
Đương nhiên lần này không thể mua đồ thiếu vả được, cho nên hẳn là rất tốn tiền?
Chưa nghiên cứu qua.
Khách khí thêm vài câu, Hầu Trầm cùng Đại Địa Thần Khuyển thu trái cây lại.
Chu Tự lấy viên đá tròn vừa mới có được ra, hỏi:
"Các ngươi có biết đây là cái gì không?"
Nguyệt tỷ không rảnh hắn cũng không tiện quấy rầy, hỏi Hầu Trầm cùng Đại Địa Thần Khuyển trước một chút, về đến nhà thì hỏi lại Nguyệt tỷ các nàng sau.
"Cho ta nhìn được không?"
Hầu Trầm nói ngay.
Chu Tự đưa viên đá cho hắn.
"Đá tròn này ẩn chứa thần lực, bên trong còn có lượng lớn thần văn, là sản phẩm của thời đại Thần Minh, hình như ta đã từng thấy những thần văn này rồi"
Hầu Trầm nhìn bên trong viên đá một lát, tựa như lóe lên cái gì:
"Cái này hình như là Biên Giới Thạch "Biên Giới Thạch?"
Chu Tự hỏi.
"Nghe nói có thể kết nối Thần Vực, thậm chí có thể giao lưu với Thần Minh. Nhưng mà chỉ là nghe nói thôi"
Hầu Trầm giải thích.
Nếu có thể, hắn thật sự có hơi muốn lấy viên Biên Giới Thạch này đi, nhưng lại không dám.
Thánh Tử không biết cái này cũng rất bình thường, bởi vì người thời đại này làm sao có thể từng thấy Biên Giới Thạch?
Chỉ có người thời đại Thần Minh mới từng tiếp xúc.
Trừ khi là một số người cùng thời đại với Thần Minh mới có thể lập tức nhận ra.
Nếu không, sẽ phải tra rất nhiều tư liệu.
Đương nhiên, không phải ai cũng có những tài liệu này, tất nhiên là nhà Thánh Tử Ma Đạo có.
Cho nên hắn không cần thiết phải giấu giếm.
Chu Tự cầm qua Biên Giới Thạch, không cảm nhận được gì:
"Cái này phải làm thế nào mới kết nối được?"
1050 chữ


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất