Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 210: Trở Về

Chương 210: Trở Về


Kiểu kêu gọi đó cũng rõ ràng hơn rất nhiều, nhưng từ đầu đến cuối không tìm thấy phương hướng cụ thể, giống như đến từ dưới mặt đất, lại hình như đến từ trên trời.
Nhưng có lúc lại cảm thấy là cả tòa thành đang kêu gọi nàng. Không gấp gáp, mà chậm rãi lắng nghe âm thanh kêu gọi của đối phương.
Có đôi khi có thể nghe thấy, trước kia nàng đã từng nghe thấy một lần.
Sau một hồi yên tĩnh lắng nghe, hình như nàng nghe được âm thanh, có chút mơ hồ.
Líu ríu.
Rất nhanh đã có âm thanh rõ ràng truyền đến, là giọng nói của một nữ tử, dường như có chút gấp rút:
"...Có biến, bên ngoài....nguy hiểm, mau chóng mở ra...đi vào"
Âm thanh lại trở nên mơ hồ, nàng chờ đợi thêm một hồi, không còn thu hoạch gì nữa.
Thế nên từ bỏ lắng nghe.
"Có thu hoạch?"
Vừa mới mở mắt ra nàng đã nghe thấy giọng nói của Nguyệt tỷ ở ngay bên cạnh.
Lúc này Chu Ngưng Nguyệt đang ăn nho xanh, dáng vẻ rất nhàn nhã.
"Nghe không được rõ cho lắm, ta chỉ biết đó là giọng nói của một nữ tử, nói cái gì mà có biến, bên ngoài rất nguy hiểm, bảo ta mau chóng mở thứ gì đó ra, đi vào"
Thu Thiển buộc tóc lại, nói.
Quần áo gì đó cũng phải thay, chỉ là về rồi mới thay.
Còn về tiếng kêu, nàng cũng không để ý cho lắm.
Thật và giả cũng không biết, nàng làm sao tin tưởng được?
Đương nhiên, đi tìm tòi thực hư cũng không phải không thể, dù sao lúc nào cũng nghe thấy tiếng kêu, có thể mỗi ngày nàng đều phải bị kéo vào trong.
Còn về bởi vì nguy hiểm đi vào...Nàng sẽ không lựa chọn như vậy.
Tất cả mọi thứ liên quan tới nàng đều ở bên ngoài, cho dù ở bên ngoài có nguy hiểm đến mấy, nàng cũng sẽ không một mình trốn đến nơi nào đó.
Nàng không sợ biến mất khỏi thế giới.
Lúc đầu Chu Tự chỉ có thể tu luyện tới thất phẩm, nàng đã quyết định mãi mãi dừng lại ở lục phẩm.
Bây giờ...nàng phải cố gắng tu luyện, đạt tới mạnh nhất.
"Nàng không cho biết thân phận sao?"
Chu Ngưng Nguyệt tò mò hỏi.
Thu Thiển lắc đầu.
"Vậy thì rất khó tra xét, có cái gì đó, bên ngoài nguy hiểm, mở cửa đi vào, ta cảm thấy mấy cái này không có tác dụng lớn cho lắm. Ta sẽ cho người điều tra xem có thứ gì như thế hay không"
Chu Ngưng Nguyệt cảm thấy chuyện này tạm thời xem như đã xử lý xong, sau đó chỉ vào tận cùng bên trong nhất của thành nói:
"Chúng ta ra ngoài đi"
"Ngược hướng rồi.
Thu Thiển giúp Nguyệt tỷ xoay người nói.
"Ta chỉ kiểm tra ngươi một chút, đi thôi"
Nói rồi Chu Ngưng Nguyệt nhảy xuống, đi về phía cửa thành.
Tốn một chút thời gian, các nàng đi tới cửa thành.
Nhìn thấy Chu Tự đang nghiên cứu hòn đá tròn, dường như rất ngạc nhiên.
"Ngươi đang nghiên cứu gì vậy?"
Chu Ngưng Nguyệt đi qua hỏi.
"Đá Biên Giới, ta biết dùng như thế nào rồi"
Nhìn thấy Nguyệt tỷ và Thu tỷ tới, Chu Tự lập tức giải thích chuyện vừa nãy.
Vừa nãy hắn mua đồ, sau khi nói về Thanh Thành thì không nói thêm gì khác nữa.
Đối phương cũng không cho hắn nói.
Như vậy là đủ rồi, nếu liên hệ thì dùng một bí thuật.
Sau khi bố trí có thể nhận được thông báo.
Thậm chí có thể yêu cầu đối phương đặt đồ vật ở nơi cố định, bày trận pháp ra là được, rất thuận tiện.
Không sợ mất là được.
Sau đó hắn cũng không hỏi nhiều nữa, cũng không nghiên cứu chỗ đó thêm nữa, mà lựa chọn đi ra.
"Ngoại thành Thần Vực? Nơi này đúng thật là kỳ quái"
Chu Ngưng Nguyệt cảm thấy nơi này thật phức tạp.
Thủ đoạn của Thần Minh thật sự khiến cho người ta không hiểu được.
"Trở về trước đi"
Thu Thiển nói.
Chu Tự không có ý kiến, chỉ là Thu Thiển chìa tay ra với hắn.
"???"
Hắn có chút không hiểu.
"Quần áo của ta hư hỏng như thế này, ngươi không cho ta áo khoác để khoác sao?"
Thu Thiển chỉ chỉ bả vai lộ ra ngoài, hỏi.
Lúc này trên người Thu Thiển có vết máu, phần vai áo bị rách, quả thật không thích hợp đi ra bên ngoài.
Sau đó Chu Tự lấy cái áo khoác dài nhất của mình ra, đưa cho Thu Thiển.
Thu Thiển mặc vào, sau đó kéo khóa lên, như vậy không còn vấn đề gì nữa rồi.
"Được rồi, trở về thôi"
Thu Thiển hít hít quần áo.
Chu Tự:
"..."
May là quần áo của hắn được giặt thường xuyên.
"Đúng rồi, không phải pháp bảo trữ vật của Thu tỷ có quần áo sao?"
Chu Tự hỏi.
"Ngươi nhiều lời thật đấy"
Thu Thiển trả lời một câu.
Ba người đi ra phía ngoài.
"Đưa quả cầu cho ta nghiên cứu một chút, ta xem thử xem có thể phục chế ra hai quả hay không. Đến lúc đó ba người chúng ta cùng nhau đi vào"
Chu Ngưng Nguyệt có hứng thú nồng hậu đối với ngoại thành.
Sau khi ba người bọn người rời đi, tín đồ đóng cửa mới rón rén đứng dậy, chậm rãi đóng cửa thành lại.
Cuối cùng tiếp tục ngồi xổm xuống.
Chờ đợi người đến, hoan nghênh ghé thăm.
1102 chữ


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất