Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 215: Nhất Định Sẽ Tham Gia

Chương 215: Nhất Định Sẽ Tham Gia


Sau khi trở về Chu Tự kiểm tra găng tay, giống như những gì chủ quá đã nói.
Quyền ra hổ gần, khi dùng lực lượng Ma Chủng rất có khí thế, dùng công lực ngàn năm thì không có. Có thời gian có thể dùng một chút.
Sau này dĩ nhiên là học tập cùng tu luyện.
Thỉnh thoảng giúp Thu tỷ sấy tóc một chút.
Máy sấy tóc âm thanh nhỏ hắn mua cùng ngày, có thể nói chuyện với Thu tỷ nhiều hơn.
Sau khi sấy tóc hai lần, trong lúc nhất thời hắn có chút say mê việc sấy tóc cho Thu tỷ.
Đáng tiếc, đến khi vết thương của Thu tỷ lành rồi thì không cần hắn nữa.
Có chút tiếc nuối.
Đương nhiên, tiếc nuối thì tiếc nuối, học tập không thể dừng lại, tu luyện tất nhiên cũng cần cố gắng. Thứ bảy.
Hôm nay là ngày phát tiền lương.
Trước khi tan ca Chu Tự quan sát Ma Chủng, cái vòng thứ ba đã xuất hiện, chỉ là sau khi bón cho Ma Chủng, hắn cảm thấy cái vòng thứ tư cần ba ngày, như vậy thời gian dài hơn.
Nếu có thể ổn định lại thì cũng còn tốt, chỉ sợ nó vẫn sẽ tiếp tục tăng.
Phải tìm cách khống chế Ma Chủng một chút, để nó thức đêm tăng ca.
Trước khi khống chế hắn cần phải làm cho Chu Thiên Linh Khí Đoàn tiến vào Bình Giả bát phẩm, định thăng cấp vào đêm nay.
Vì không phải Ma Chủng thăng cấp, hắn lo lắng một đêm không đủ, cho nên đợi đến khi nghỉ ngơi tăng cấp tiếp, có lẽ thời gian sẽ đủ.
"Tổng cộng tăng ca bốn tiếng đồng hồ, tổng tiền lương là một ngàn một trăm hai mươi, không có vấn đề đúng không?"
Trước khi tan ca Hàn Tô hỏi Chu Tự.
Sau khi xác định không có vấn đề, Hàn Tô mới giao tư liệu.
Đại lão bản và Tam lão bản đều mới đến làm ngày hôm qua, các nàng ở nhà tăng cấp.
Nói là có được cơ duyên ở bên trong Biên Giới, bỏ ra hơn hai ngày, thành công tiến vào Đấu Giả thất phẩm.
Thật ra có đôi khi Hàn Tô sẽ cảm khái, vốn dĩ họ rằng tiến vào Đấu Giả thất phẩm còn cần mấy năm, không ngờ rằng mấy tháng đều đã tiến vào cả rồi.
Cũng không hiểu tại sao.
Ngay từ đầu họ cảm thấy chuyển đi đến Thanh Thành có lẽ là nguy hiểm vạn phần, thế nhưng cơ duyên cũng không ngừng xuất hiện.
"Đúng rồi, cuối tuần sẽ có một vài tiền bối tới, là đến để dạy tu luyện, đến lúc đó ngươi có thời gian tốt nhất cũng tham gia một chút.
Hàn Tô cảm thấy Chu Tự đang do dự, như thế nàng lại bổ sung thêm một câu:
"Có lương"
"Được, ta nhất định sẽ tham gia."
Chu Tự lập tức đồng ý.
Hàn Tô:
"..."
Không còn chuyện gì khác, Chu Tự quay người rời khỏi phòng nghỉ, vừa mới đi tới cửa đã nhìn thấy Tô Thi đi vào.
Vừa đối mặt Tô Thi lập tức giật nảy mình, vô ý thức lùi về phía sau hai bước.
Chu Tự:
"..."
Cứ luôn cảm thấy mình bị mạo phạm.
"Ta đã là Đấu Giả thất phẩm rồi"
Tô Thị nói với Chu Tự.
"Ồ"
Chu Tự đáp lại.
"Đã không phải là bình hoa Binh Giả bát phẩm nữa"
"Là bình hoa Đấu Giả thất phẩm à?"
"..."
Nhìn thấy số tiền lương đã nhận trong tài khoản, Chu Tự bèn đi về nhà mà không mua bất cứ thứ gì.
Chờ chia tiền xong, các nàng thiếu cái gì thì mua cái đó.
"Lần này không thể đưa 510 được, thêm hai trăm cho Thu tỷ mua quần áo. Thế là thành 710, nghèo lại trong phút chốc"
Nếu phát theo tháng thì không biết hắn sẽ phải sống thế nào đây nữa?
Minh Nam Sở không mượn tiền đi đổ thì còn đỡ, đáng tiếc là hắn lại mượn một ngàn tệ, mãi đến mùng năm tháng sau mới có thể trả lại được.
Chu Tự lấy điện thoại di động ra xem thời gian.
"Hôm nay ngày 18, còn hơn hai tuần nữa lận"
Hai tuần này cũng không có việc gì cần tiêu tiền, vẫn chịu khó chờ được.
Chu Tự cất điện thoại và đi thẳng về nhà, đầu tiên là ngồi xe buýt, rồi mới đi bộ đến vườn hoa Phú Quý.
Tuy rằng tiểu khu hơi cũ kỹ một chút, nhưng đường xá được sửa chữa vô cùng tốt, bốn phía đều thông suốt, không nhiều xe cộ, tương đối yên tĩnh.
Nếu như đường xá có tệ hơn một chút thì Nguyệt tỷ cũng không đến nỗi bị lạc đường.
Trong phút cốc, hắn bỗng cảm thấy hơi hiếu kỳ, chỉ có hai đường giao, liệu Nguyệt tỷ có đi nhầm không nhỉ? Muốn tìm một chỗ nào đó dẫn Nguyệt tỷ tới thử ghê.
Những ý nghĩ lộn xộn cứ nườm nượp nảy ra, nhưng Chu Tự không dám biến thành hành động.
Cha mẹ rất thích Nguyệt tỷ, nếu thằng con trai không được yêu thương như hắn dám làm cái gì chuyện gì quá đáng, kết cục chắc chắn không được tốt.
Đang bước xuống lầu thì hắn đột ngột cảm nhận được tin tức Đại Địa Thần Khuyển truyền tới. Chu Tự chống tay xuống, cầm lấy một tờ giấy bị cuộn lại từ dưới đất lên, trông có vẻ như là thư mật.
Chu Tự mở tờ giấy ra, bên trên có một dấu chân chó, cùng với nét chữ tinh tế, hẳn là do Hầu Trầm viết: "Gia, chúng ta đã đi dạo quanh thành, mặc dù tìm thấy một ít linh thạch và sách, nhưng không có bất kỳ phát hiện nào lớn hơn, chỉ có tế đàn là đặc biệt nhất. Sau đó chúng ta lại kiểm tra tế đàn và tìm ra một lối đi bí mật, có khả năng là thông xuống lòng đất. Chúng ta đang chuẩn bị, dự định vào trong xem xét trong vòng hai ngày tới. Vùng ngoại ô và những vị trí khác ta cũng đã quan sát rồi, mặc dù xung quanh vẫn còn có yêu thú hoặc một vài tu chân giả, nhưng họ không có ý định đến gần. Hình như những tu chân giả kia đến vì yêu thú, nhưng vẫn có khả năng là còn có mục đích khác, tạm thời vẫn chưa phát hiện ra"
1110 chữ


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất