Chương 315: Bất Thường
Một Thái Dương Thần còn không chơi nổi, bây giờ phải chơi với sáu thần.
Ăn trưa xong, trả lời đơn giản tin nhắn của Đại Địa Thần Khuyển, hắn bèn về thư viện tiếp tục làm việc.
Tô Thi đang viết gì đó trên quầy lễ tân. Nàng đang điền bảng biểu.
phải chưa đến thời gian báo tăng ca à?"
“Không Chu Tự tò mò hỏi.
Tô Thi ngẩng đầu nhìn Chu Tự một cái mới lên tiếng nói:
“Update thông tin, lần trước Thiên Hà đạo nhân đến hướng dẫn, chẳng phải quên update à? Lần này Trình tỷ nói có người đến dạy thể thuật, phải update tài liệu trước.
Ở thư viên Tô Thi cũng không có nhiều đầu việc, báo tăng ca, làm thể nhân viên, update hồ sơ. Những việc khác thì không cần nàng làm, thỉnh thoảng giúp trực ban là được. Công việc dễ nhất cũng đơn giản nhất, đáng tiếc Tô Thi cũng làm không xong. Nhưng hiệu quả công việc không tốt này là điệu mọi người đều mong đợi.
Mỗi tháng tiểu cô nương Âm Túc sẽ để lọt vài vấn đề tăng ca, ba người họ có thể tăng ca vô ích.
Tô Thi biết giờ tăng cả của mình cho nên không bị sai.
Bốn nhân viên quản lý thư viện, cũng chỉ có tiền lương của Tô Thi là sạch sẽ nhất, nhưng tiền lương này cũng như trả vô ích.
“Dạy thể thuật?"
Chu Tự thoáng suy nghĩ, có chút mong đợi:
“Lúc nào thì hắn đến?"
Hắn học mười tám kiểu võ nghệ, nhưng hơi thiếu đặc hiệu, vẫn không dễ dung hợp. Có lẽ có tủ chân giả thể thuật có thể giải đáp thắc mắc cho hắn. Đôi khi võ học cần một vị tiền bối chỉ ra sai lầm. Một chỗ thông thì cả trăm chỗ đều thông suốt. Từ nay về sau trình độ võ học của hắn đạt đến đỉnh cao, trong giang hồ không ai có thể sánh vai với hắn.
“Ngày mai hoặc ngày kia, phải xem hắn đến lúc nào"
Tô Thị chống cằm xuống bút, suy nghĩ một lúc mới trả lời Chu Tự.
Chu Tự gật đầu ngồi vào vị trí, bắt đầu làm việc. Chưa có việc gì, hắn mở Kim Quang thần chú của nhị thúc đưa cho. Linh khí Chu Thiên đã có ba điểm, sắp xuất hiện điểm thứ tư. Có thể tăng đặc hiệu kim quang, đề phòng lúc cần đến.
"Kim quang thần chú, chỉ đọc không thì không thể nâng cao đâu.
Giọng của Tô Thi bỗng vang lên.
Thấy Tô Thi nhìn chằm chằm bên này, Chu Tự tỏ biểu cảm nghi hoặc.
Thấy vậy, Tô Thi bật cười, tự nhiên nảy sinh cảm giác thành tựu như thấy mình có ích, sắp xếp xong ngôn từ nàng mới lên tiếng:
“Sau khi học Kim Quang thần chú, có hai cách luyện tập. Một là đọc, khi đọc ra, thì hít thở theo cách hít thở của Kim Quang thần chú. Hai là sao chép, lúc sao chép thì trong cơ thể thầm vận hành phù hợp với nó. Sau một khoảng thời gian Kim Quang sẽ trở nên dày hơn, phòng ngự mạnh hơn, tấn công cũng mạnh hơn.
“Vậy phải tấn công thế nào?"
Chu Tự hỏi.
“Chẳng phải cha ta cho người một quyển sách đấy à? Trong có đó nói đến, nhưng ta đã hỏi cha, hắn đã thể hiện cho ta xem một lần.
Tô Thị suy nghĩ bắt đầu miêu tả:
“Lúc đó cha ta đứng trước mặt ta, ngón tay của hắn ngưng tụ ra một quả cầu vàng nhỏ, tiện tay ném đến một ngọn núi đối diện. Sau đó kim quang chiếu rọi, ngọn núi đối diện bị san bằng. Như vậy đấy"
Nghe xong Tô Thi miêu tả, Chu Tự đưa ra một ngón tay, điểm sáng kim quang ngưng tụ trên đầu ngón tay hắn.
Ngưng tụ một lát, hắn buông tay xuống.
Không ném đi được...
Không chỉ như vậy, điểm sáng chỉ là điểm sáng bình thường, không có chút uy lực nào. Sau đó hắn sách ra, bắt đầu sao chép Kim quang thần chú. Trong thời gian làm việc không thích hợp đọc ra tiếng.
Tô Thị thấy mình dạy học có hiệu quả, hài lòng gật đầu, tiếp tục công việc của mình.
Năm rưỡi trước giờ tan làm.
Minh Nam Sở nhìn Chu Tự nói:
“Ngày mai nhớ đến sớm, tối nay vị tiền bối đó sẽ đến, hắn khá coi trọng hiệu suất, định sáng sớm mai bắt đầu hướng dẫn"
“Không thành vấn đề"
Chu Tự lập tức đồng ý. Sự việc liên quan đến mười tám loại võ nghệ, càng sớm càng tốt.
Thấy Chu Tự ra về, Minh Nam Sở tỏ vẻ mặt khó hiểu, hắn gõ bàn lễ tân hỏi Hàn Tô:
“Hôm nay hắn bị làm sao thế nhỉ? Không nhắc đến có lương hay không, khiến ta hơi không quen.
Hàn Tô nâng kính mắt, bình tĩnh nói:
“Chẳng phải là vui buồn thất thường à?"
Minh Nam Sở:
Cảm giác không giống.
Lắc đầu, hắn tính ra ngoài ăn cơm, tối nay tăng ca làm bản sao.
“Tan làm không có việc gì thì nhớ về tu luyện, Thanh Thành xuất hiện một vài biến hóa, có ích cho tu luyện"
Trình tỷ đi ra nhắc nhở nói.
Hàn Tô và Minh Nam Sở hơi bất ngờ, họ chưa cảm nhận được gì.
Tuy Trình tỷ khá quan tâm đến biến hóa, nhưng cũng không nói nhiều.
Chiều tối.
Ở một nơi cách Thanh Thành khá xa.
Trong rừng, một con yêu thú đội mũ giáp nằm bò trên mặt đất không dám nhúc nhích. Sương khói màu đen bao phủ lấy nó, có thể khiến người ta không thể phát hiện.
“Giác ca, tuyệt đối đừng kích động, bên đó có ít nhất ba cường giả, vừa nhìn là biết đang bàn bạc chuyện xấu xa.
Nếu ngươi bị họ phát hiện ra, chắc chắn sẽ xong đời.
Cũng may tiểu đệ đã kích hoạt thiên phú ẩn nấp, nếu không đã bị phát hiện rồi"
Mũ giáp hơi sợ hãi.
Thú một sừng cũng không dám làm chuyện thừa thãi. Vừa nãy có khí tức bùng phát, khí huyết sôi sục vô cùng đáng đợ. Nó không thể đối kháng, kể cả nó đã ăn bao nhiêu là thứ cũng không có tác dụng gì.1079 chữ