Chương 316: Thật Không Lạnh
“Đừng khinh suất, có lẽ ta có manh mối, chia ra hành động.
“Được"
“Nhớ kỹ trước tiên đừng truyền ra, bất kể thế nào, ngày mai tập hợp tại đây"
“Ta hiểu rồi, các ngươi cẩn thận đấy.
Trong bụi cây phía trước có giọng nói truyền ra, thú một sừng ngầm cảm thấy có một người đi xa khỏi đây, còn hai người đi về phía Thanh Thành.
Lại đợi hồi lâu, thú một sừng mới chậm rãi đứng lên, bắt đầu đi ra.
Mũ giáp cũng không dám có nhiều lời, lúc bỏ chạy cần tập trung tinh thần quan sát.
Sau một hồi.
“Giác ca, hình như họ đã phát hiện ra sự bất thường ở gần đây, hơn nữa còn muốn làm gì đó, chúng ta tránh xa một chút. Gần đây xung quanh Thanh Thành chắc chắn sẽ xảy ra vài cuộc chiến đấu.
Mũ giáp khuyên.
Thú một sừng chạy được nửa đường bèn đổi phương hướng, lại gần Thanh Thành.
“Giác ca, ngươi muốn làm gì?"
“Giác ca, ngươi đừng làm bừa, kích động là ma quỷ"
Một lúc sau, thú một sứng đến một nơi khá cao, họ nhìn thấy hai bóng hình lúc trước đúng là đi về phía Thanh Thành. Nhưng thú một sừng không quan tâm, mà đứng từ xa nhìn chằm chằm rừng cây mà mấy người lúc trước ở đó.
Nó nằm sấp xuống, bắt đầu chờ đợi.
“Giác ca, những người này có tu vi thâm hậu, Thánh Tử trong thành không thể tùy tiện đối phó, chúng ta...oa oa oa!"
Sau khi sấm chớp lóe giật, mũ giáp nghiêm mặt nói:
“Ta rất khen ngợi tinh thần mạo hiểm của Giác ca, nếu ngươi không làm vậy thì ta cũng coi thường ngươi.
Sáng sớm thứ Sáu.
Trời còn chưa sáng, cây cối trong vườn hoa Phú Quý bị gió lạnh lay động.
Đèn đường cũ kỹ vẫn đang cố gắng chiếu sáng bốn phía, ánh sáng không đủ giống như đang thở dài mình sắp nghỉ hưu.
Dãy sáu tầng ba, ánh sáng trong phòng được thắp lên.
Thu Thiển mặc đồ ngủ, đơn giản dùng dây buộc tóc, đi ra khỏi cửa phòng.
Phòng khách, nàng dừng lại ngay trước mặt Chu Tự.
Nhìn Chu Tự khoanh chân tu luyện, nàng nhẹ nhàng giơ tay lên, dùng ngón tay kéo khoé mắt xuống, làm một cái mặt quỷ dí dỏm.
Sau khi hoàn thành những điều này, nàng đi vào nhà bếp với nụ cười vẫn còn vương trên môi, bắt đầu chuẩn bị bữa ăn cho cả nhà.
Một số động tác vô cùng thuần thục, âm thanh nhỏ lại, không ảnh hưởng đến Chu Tự đang tu luyện.
Một lúc sau, bầu trời sáng lên.
Thu Thiển thu dọn phòng bếp rồi đi ra ngoài, chuẩn bị tương đối ổn thoả, chờ đúng thời gian là tốt rồi.
Nhìn thời gian, lại quan sát tiến độ tu luyện của Chu Tự, nàng kéo dây tóc xuống, sửa sang lại váy ngủ rồi đi về phòng.
Muốn đi thay quần áo.
Ma chủng đang cố gắng cắn nuốt công lực ngàn năm, thân thể nặng trịch rụt vào một góc, đáng thương lại bất lực.
"Cảm giác không đủ siêng năng"
Ánh mắt Chu Tự rơi xuống người ma chủng, có chút bất đắc dĩ.
Một chút công lực ngàn năm còn chưa ăn xong, vẻ mặt biếng ăn.
Lúc này mới có hai vòng mà đã như vậy, lại thêm mấy vòng nữa có phải là trực tiếp nghỉ ăn luôn không?
"Nếu vòng thứ ba thuận lợi thì cần khoảng bảy ngày, phải nghĩ đến biện pháp khác thôi"
Chu Tự đã tu luyện xong Chu Thiên Kinh, nhưng điểm thứ tư vẫn chưa xuất hiện, tăng lên không rõ ràng, chỉ có thể chờ đợi mà thôi.
Chu Thiên Linh Khí Đoàn biến hóa không lớn, ngược lại hạt giống quyền hành đã khôi phục, hiện tại phát ra ánh sáng nhỏ.
Linh khí đoàn vì hạt giống quyền hành lộ ra ánh sáng, trước mắt không có nhiều biến hóa.
Có lẽ sẽ có ích với việc thi triển Kim Quang thần chú, nếu rảnh có thể thử nghiệm một phen.
Gần đây còn đang chép kim quang thần chú, muốn tăng lên một cấp, để kim quang có năng lực công kích.
Yếu hơn một chút cũng có thể chấp nhận được, có một phương hướng, thăng tiến cũng sẽ rõ ràng hơn một chút.
Đặc hiệu cũng sẽ rõ ràng hơn.
Bây giờ hắn tập trung vào tam đại đặc hiệu.
Phá Thiên Ma Thể của ma chủng phối hợp với chiến ý vô song, tạm thời không phối hợp kim quang thần chú của Chu Thiên Linh Khí Đoàn.
Cuối cùng chính là lão cha truyền một đao trảm thí thần, một đao này..một lời khó nói hết. Hắn soi gương luyện tập tư thế rút đao vài lần, vẫn không hài lòng, chứ đừng nói đến đặc hiệu.
Chờ linh khí trong cơ thể vững vàng, Chu Tự mới chậm rãi mở mắt.
"Chào buổi sáng, bây giờ là 6 giờ 39 phút, thời tiết có thay đổi lớn là mưa dông Tiếng cười của Thu Thiển truyền tới.
Chu Tự nhìn sang phía bên cạnh, nơi truyền đến giọng nói của Thu Thiển có chút khác so với trước.
Sau khi quay đầu, hắn sững sờ tại chỗ.
Bên cạnh, Thu Thiển mặc ma pháp bào, đội mũ ma pháp, ngồi trên pháp trượng nằm giữa không trung cúi đầu nhìn chăm chú vào hắn.
Dưới ma pháp bào là áo sơ mi trắng, váy ngắn xếp li, hai chân khép lại, chân trần lơ lửng.
Dưới mũ ma pháp là mái tóc dài màu đen, dưới tóc đen đổi dần sang màu đỏ, cực kỳ bắt mắt.
Ma nữ ma đạo?
"Chân Thu tỷ thật là...Thực sự không lạnh sao?"
Chu Tự nuốt xuống hai chữ thật trắng, sửa miệng hỏi.
Thu Thiển đè lên mũ ma pháp, mỉm cười nói:
"Vậy ta cởi ma pháp bào ra đắp lên đùi nhé?"
Thời tiết chuyển lạnh, Nguyệt tỷ bố trí trận pháp dựa theo ước định, hiện tại trong phòng vẫn đang duy trì trạng thái ấm áp.
Trung tâm của trận pháp là phù lục mua về, hiệu quả cực tốt, có mặc ít hơn nữa cũng không lạnh.
1081 chữ