Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 355: Là Ai?

Chương 355: Là Ai?


“Đúng rồi, vừa nãy một người của Thập Nhị Minh Linh Môn ở phòng bên nói thực thiết thú là Hồng Mông Thực Thiết Thú, chính là thần thú"
Chu Tự nhắc nhở.
“Thần thú? Khoác lác quá."
Thu Thiển lấy ra thanh loan trân châu, nhất thời cũng không dám mở ra.
“Trà trộn đồ giả vào đồ thật, tay nghề của ông chủ này giỏi thật. Ngoại thành Thần Vực quả là ngọa hổ tàng long"
Chu Ngưng Nguyệt cắn miếng bánh bao nói:
“Nhưng nghĩ cũng phải, kẻ quá yếu thực sự không vào được nơi đó, ta lớn thế này, nếu không phải đến Thanh Thành thì cũng không được tiếp xúc"
“Có thể chỉ là không đúng phương pháp, họ ẩn nấp trong bóng tối"
Thu Thiển đưa cái bánh bao cuối cùng đến trước mặt Chu Tự.
Chu Ngưng Nguyệt thấy vậy, đứng lên cắn một miếng bánh bao:
“Chu Tự dạ dày nhỏ, không ăn hết đâu"
“Nguyệt tỷ ba mươi tuổi, dạ dày to thật. Thu Thiển mặt không cảm xúc nói. “Rõ ràng Nguyệt tỷ mới hai mươi chín tuổi"
Chu Tự phản bác nói.
“Ô"
Thu Thiển ồ dài một tiếng, ra vẻ thì ra là vậy.
Chu Ngưng Nguyệt:
"..."
Tại nơi ở độc lập trên Nhàn Nhã Hồ có mấy nữ tu tập trung giao lưu trò chuyện.
Tần Yêu Yêu hết nhìn trái rồi nhìn phải nói:
“Ngày mai sẽ tổ chức Nhàn Nhà Thu Hội.
Tần Trăn Trăn cũng nhìn xung quanh:
“Tô Thi tò mò đó ở đâu"
“Nói đến thì Tô Thị này có lai lịch thế nào? Sao trước đây ta không nghe nói đến?"
Có tiên tử dò hỏi.
“Ta cũng chưa từng nghe nói đến, trong số các Thiên Chi Kiêu Nữ các môn phái cũng không có nàng"
Những người khác lắc đầu.
“Rất có thể là người quan trọng của gia tộc nào đó"
“Nhưng giới tu chân chỉ có một nhà họ Tô, ngay cả tham gia Nhàn Nhã Thu Hội cũng miễn cưỡng, càng đừng nói Nhàn Nhã Thu Hội còn gửi lời mời cho từng cá nhân.
Lúc này, một tiên tử thân hình cao gầy đột nhiên nói:
“Ta từng hỏi tiên tử của Nhàn Nhã Hồ, các nàng nói danh sách khách mời cá nhân đã được Nhàn Nhã tiền bối lên sẵn trước khi bế quan. Đừng nói chúng ta, kể cả tiên tử của Nhàn Nhã Hồ cũng không biết lai lịch của Tô Thị này. Nhưng ta nghe ngóng được có thể nàng là người của Đạo Tông Thiên Vân. Nghe nói thực lực bình thường, thiên phú cũng chỉ tính là thượng đẳng, còn xa mới đến mức Thiên Chi Kiêu Nữ. Ngày mai chống mắt xem nàng bị Thiên Chi Kiều Nữ các môn phái khác đàn áp đi” “Nghe nói không ít người bất mãn với nàng, đang đợi xem trò xấu của nàng"
Lúc này, ở xa xa có một cô gái khí chất phi phàm dung nhan tuyệt thế đoan trang nho nhã chậm rãi đi đến, nàng nhìn các tiên tử đang bàn tán một cái rồi đi lướt qua.
Nàng đi về phía chỗ ít người, theo sau nàng là một cô gái nhỏ nhắn.
“Sư tỷ, hình như các nàng đang bàn tán đến Tô Thi. Rốt cuộc người này là ai? Nàng lại khiến người trong đám đông phân cao thấp, chẳng phải là đắc tội với tất cả mọi người ư? Xem khẩu khí của nàng, cảm thấy người khác đều là quạ đen, còn nàng mới là phượng hoàng chắc?"
Cố Nhạn tiên tử của Thiên Hạ Nhất Kiếm Tông hỏi.
“Tại sao ngươi lại cảm thấy nàng nói chúng ta là qua đen?"
Hạ Vũ Trúc, đại tiểu thư của Thiên Hạ Nhất Kiếm Tông mỉm cười.
Từng cái nhăn mày từng nụ cười của nàng dường như đều ảnh hưởng đến xung quanh. Khí chất cao quý.
“Có người nói Tô Thị áp chế trước phát huy sau, để đám đông phân ra quân thần, sau đó quay lại áp chế quân vương, đến lúc đó tất cả phượng hoàng đều không bằng quạ đen, ý đồ của Tô Thị vô cùng nham hiểm. Tuy nàng không có thực lực này nhưng vẫn khiến người ta tức giận.
Cố Nhạn nói.
Hạ Vũ Trúc đột nhiên bật cười, cảm giác thật có lý, nhưng nàng không giải thích nhiều.
“Sư tỷ, thiên phú của Tô Thị có được không?"
“Tạm được"
“Chỉ tạm được thôi hả? Vậy thì ngày mai nàng sẽ bị xấu mặt rồi, sư tỷ mà xuất hiện thì ai có thể địch nổi? Đạo tử của Đạo Tông Thiên Vân đều bị ngươi từ chối rồi” “Suỵt! Chớ nói bậy, chẳng qua là không hợp thôi, so với hắn, chúng ta vẫn quá nhỏ bé"
“Nhưng hắn đang đi xuống dốc, nói ra thì nếu hắn không xuống dốc, sư tỷ có đồng ý không?"
“Sư muội cảm thấy đạo tử là người thế nào?"
Hạ Vũ Trúc hỏi lại Cố Nhạn ở bên cạnh. “Người thế nào ư?"
Cố Nhạn thoáng suy nghĩ rồi mới nói:
“Trước đây cảm thấy hắn là nhân vật trong truyền thuyết, sau đó gặp mặt, cảm thấy hình như hắn cũng không truyền kỳ đến mức ấy, ta còn nhớ từ rất lâu rất lâu về trước gặp một lần, trên người hắn tỏa hào quang vạn trượng. Nhưng lần trước nhìn gần thì phát hiện không còn hào quang nữa, ánh mắt bình lặng có chút vẻ chán chường, ngay cả kiếm ý của hắn cũng không còn. Quá khiến người ta thất vọng. Khiến ta cảm thấy ta cũng có thể đuổi kịp hắn Hạ Vũ Trúc cười nhẹ:
“Trong giới tu chân, đạo tử là người trên thần đàn, thực ra hắn cách chúng ta rất xa rất xa. Tuy ta không kém, nhưng so với đạo tử, thực ra không cùng một đẳng cấp"
“Nhưng hắn đang yếu dần, đang quay lại vạch xuất phát, còn sư tỷ vẫn đang tiến về phía trước, tiền đồ vô tận.
Cố Nhạn không phục nói.
“Đúng là đạo tử đang yếu dần, nhưng không có nghĩa chúng ta đang mạnh lên đâu. Hắn có yếu đi nữa thì chung ta cũng phải ngẩng đầu ngước nhìn. Chúng ta đúng là đang tiến về phía trước, nhưng tương lai thì ai nói trước được? Ai có thể ngờ đạo tử lại tụt dốc chứ?"
Hạ Vũ Trúc mỉm cười nói ra suy nghĩ của mình:
“Cho nên xét cho cùng, đạo tử không cùng một thế giới với chúng ta.
“Chẳng phải sư tỷ xem thường hắn nên mới từ chối hắn à?"
Cố Nhạn tò mò hỏi.
1060 chữ


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất