Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 409: Đuổi Ra

Chương 409: Đuổi Ra


"Theo như trưởng lão nói thì vai vế của Quan Hà Phong cực cao. Nếu như là đệ tử của Quan Hà Phong, vậy chúng ta nên xưng hô với vị Chu Tự này như nào?"
"Tiền bối?"
"Tiền bối con khỉ, đó là tiểu sư thúc tổ"
"Ông trời của ta ơi, tông môn sắp chấn động rồi. Ta muốn biết người này dựa vào cái gì mà vào được Quan Hà Phong?"
"Sư huynh sư tỷ, Quan Hà Phong là nơi nào chứ? Đặc biệt lắm à?"
"Ai thêm người mới vào cuộc trò chuyện thế này? Đuổi ra Sau cơn kinh sợ, An Khách bắt đầu đặt tiêu đề, chuẩn bị cho bài đăng.
"Đã qua nhiều năm, Quan Hà Phong bí ẩn nhất tông môn đã có đệ tử rời núi vào Thất Thiên Tháp, hào quang kì tích sắp nở rộ rồi chăng?"
Lần này hắn không chờ đợi mà nhanh chóng viết vài điểm nghi vấn và sự việc ở hiện trường.
Chu Tự vẫn luôn bị hắn coi là bình thường lại là đệ tử của Quan Hà Phong, đây là điều mà hắn hoàn toàn không ngờ tới.
Binh Giả bát phẩm, không thể nào tưởng tượng được là tiền bối của Quan Hà Phong.
Có hơi khó phục chúng được.
Nhưng bây giờ không nên kết luận vội, phải xem trước thế nào.
Đương nhiên, còn vài điểm đáng ngờ, vì sao đệ tử Quan Hà Phong tới sau núi, thậm chí còn hỏi thăm về Quan Hà Phong?
Dáng vẻ hoàn toàn không biết.
"Chẳng lẽ dựa vào mối quan hệ với hai vị tiền bối sau núi kia mà gia nhập Quan Hà Phong?"
Những suy nghĩ lung tung lộn xộn cứ nườm nượp mà tới, An Khách không thể nào phân rõ.Chỉ có thể dựa vào bình luận dưới bài viết mà tìm được vài manh mối. Còn muốn biết nhiều hơn thì chỉ có thể trông chờ vào thời gian.
"Việc này lên men hơi nhanh, thật sự không có vấn đề gì chứ?"
Liễu Bắc Uyển nhìn điện thoại, có hơi bận tâm.
"Bài đăng kia là do đệ tử tên An Khách đăng lên à? Mấy ngày nay hắn may mắn thật, gặp được biết bao nhiêu chuyện quan trọng rồi. Bây giờ rất nhiều người chú ý tới bài đăng của hắn, nên giờ mới lan nhanh như vậy. Có điều.."
Tô Trần cười khẽ nói:
"Đạo Tử đi xem mắt rồi, trọng tâm của Quan Hà Phong không ở đây, có thể kéo dài một khoảng thời gian. "Cũng đúng"
Liễu Bắc Uyển thở phào nhẹ nhõm, nói:
"Ngươi nói xem lần xem mắt này Đạo Tử có thành công không? Ta có nghe ngóng về Thanh Linh Nhi, thiếu cốc chủ của Tiên Linh Cốc, là một cô gái ngoan ngoãn hiểu chuyện, không có kiêu ngạo như Dạ Nguyệt Thiên Nữ hay đại tiểu thư của Thiên Hạ Nhất Kiếm Tông"
"Đạo Tử không có yêu cầu gì à?"
Tô Trần buồn cười nói.
Mấy ngàn năm nay, Đạo Tông Thiên Vân chỉ xuất hiện một vị Đạo Tử như thế, sự xuất hiện của hắn làm cho tất cả thế hệ trẻ tuổi của giới Tu Chân mất đi ánh hào quang.
Bây giờ, dù không rõ trạng thái của hắn, thì hắn cũng vượt qua tất cả mọi người, nên sao mà bị người khác chọn, chỉ có Đạo Tử chọn người thôi.
"Nhưng tính cách mà hắn biểu hiện ra thì người khác cảm thấy được là được"
Liễu Bắc Uyển nói với vẻ bất đắc dĩ.
Tô Trần.
"..."
Cùng lúc đó, ở hội thu Nhàn Nhã, Miêu Khả An dành thời gian xem điện thoại.
Xem rồi cũng có hơi kinh ngạc.
"Quan Hà Phong mới nhận đệ tử mới à? Thế này là muốn danh chấn tông môn à?"
Lúc này, bọn họ và đám người Tô Thi đang ở cạnh nhau.
Chu Ngưng Nguyệt ngồi ăn trái cây, thỉnh thoảng đưa một miếng đã lột vỏ cho Tô Thị và Hàn Tô, làm cho mấy người Miêu Khả An cảm thấy Tô Thi đang ngược đãi trẻ nhỏ.
"Đạo Tông Thiên Vân thu nhận đệ tử không phải là việc bình thường à?"
Tô Thi hỏi.
"Những nơi khác thu nhận đệ tử là bình thường, nhưng Quan Hà Phong thì lại đặc biệt"
Nhiễm Nhiên tiên tử dùng vẻ mặt chân thành nói:
"Quan Hà Phong có địa vị khác biệt trong Đạo Tông Thiên Vân, mỗi người đều là tiền bối lão làng. Một khi nhận đệ tử, có nghĩa là tông môn sẽ xuất hiện một đệ tử có thân phận cực cao. Nghe nói bọn họ không nhận thêm đệ tử từ lâu rồi, dù thiên phú có cao siêu, cũng chỉ để chưởng giáo đương nhiệm hoặc một vài trưởng lão khác nhận làm đệ tử. Năm đó, sư tỷ Thiên Vân Y Y có thiên phú hơn người, cuối cùng bái làm môn đệ của chưởng giáo"
"Thế Đạo Tử thì sao?"
Hàn Tô hỏi với vẻ tò mò.
Bọn họ không hiểu nhiều về Đạo Tử lắm, nhưng vẫn nghe ngóng được ít nhiều về danh tiếng của đối phương. Trong giới Tu Chân, cho tới hiện tại thì chưa tìm được người có thể đánh đồng được với Đạo Tử.
"Việc này...
Miêu Khả An lắc đầu:
"Đúng là không bái nhập Quan Hà Phong, nhưng hắn ở trong Quan Hà Phong"
"Hình như ta biết"
Tô Thi giơ tay, nói:
"Khi còn bé, ta từng tới Quan Hà Phong chơi, hình như cha mẹ của sư huynh Kiếm Thư cũng ở Quan Hà Phong "Hình như là vậy, có điều không ai nhắc tới"
Tinh Chân tiên tử mặt không cảm xúc nói:
"Nhưng Đạo Tử thực sự được coi là đệ tử thế hệ mới của tông môn, không thể tính là đệ tử của Quan Hà Phong"
Miêu Khả An gật đầu, nàng biết cha mẹ của Đạo Tử là người của Quan Hà Phong.
"Vậy ai là người bái nhập được vào Quan Hà Phong thế? Có phải mang ý nghĩa hắn muốn vang danh giới Tu Chân không?"
Chu Ngưng Nguyệt đang ăn quýt, ngẩng đầu hỏi.
"Để ta xem nào?"
Miêu Khả An đọc kỹ bài đăng, một lát sau tìm được đáp án. Đôi môi đỏ khẽ hé, truyền ra giọng nói êm tại: "Hẳn tên là Chu Tự Phut.
Chu Ngưng Nguyệt suýt phun múi quýt ra. Nàng vội vàng dùng khăn giấy lau miệng.
1124 chữ


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất