Chương 439: Chuyện Cũ
Vầng sáng trên đảo chậm rãi rơi xuống, Chu Ngưng Nguyệt ăn quýt nhìn bốn phía.
Nàng nhìn tất cả mọi người, phát hiện chỉ có nàng tỉnh táo lại sớm nhất.
Cảm ngộ đúng là có tác dụng với nàng, nhưng tác dụng không quá rõ ràng.
“Tiểu nha đầu, ngươi đã ăn bao nhiêu Hồng Dạ Quả Tử?"
Giọng nữ êm tai dễ nghe đột nhiên vang lên bên cạnh.
Chu Ngưng Nguyệt quay đầu, nhìn thấy một vị tiên tử áo lam che mặt đang ở bên cạnh nàng, duyên dáng yêu kiều, phong hoa tuyệt đại, đoan trang thanh tao lịch sự.
Chính là Nhàn Nhã Tiên Tử.
“Chào tiền bối"
Chu Ngưng Nguyệt vội hành lễ, sau đó bắt đầu trả lời vấn đề:
“Ăn một chút.
Chắc khoảng nửa cây, nàng thầm tính toán.
Nhàn Nhã Tiên Tử đánh giá Chu Ngưng Nguyệt, lắc đầu cười nói:
“Đã nhiều năm như vậy, thế mà ngươi vẫn còn là tiểu nha đầu.
“Tiền bối biết ta?"
Chu Ngưng Nguyệt hỏi dò.
“Biết ngươi thì có gì là lạ?"
Nhàn Nhã Tiên Tử ngồi ngay ngắn cạnh bàn đá, nhìn những người khác, cuối cùng ánh mắt rơi vào trên người Tô Thi:
“Khi còn bé ta gặp ngươi mấy lần, Tô Thi cũng vậy, có điều.."
“Có chỗ nào không đúng sao?"
Chu Ngưng Nguyệt khéo léo hỏi.
“Ta nhớ Thần Nữ Ma Đạo Thu Thiển có quen biết ngươi, ta cũng mời nàng, cũng không thấy nàng đến.
Nhàn Nhã Tiên Tử có chút nghi hoặc nhìn Chu Ngưng Nguyệt hỏi:
“Là vì sao vậy?"
Chu Ngưng Nguyệt cẩn thận ăn quýt nói: “Thu Thiển phải lập gia đình.
"Hum?"
Nhàn Nhã Tiên Tử hơi ngoài ý muốn nói:
“Lấy chồng? Ai dám cưới nàng?"
“Sao lại không dám cưới?” Chu Ngưng Nguyệt ngây thơ hỏi.
Nhàn Nhã Tiên Tử nhìn Chu Ngưng Nguyệt thiên chân vô tà, nhẹ giọng cười nói:
“Ngươi thật sự là đứa trẻ thông minh, rất biết lợi dụng bề ngoài của mình làm người khác giảm phòng bị. Cưới Thu Thiển sẽ mang đến phiền phức rất lớn, trên lý thuyết sư phụ của nàng cũng không có khả năng để nàng lấy chồng. Nếu đồng ý, người cưới Thu Thiển hẳn là cũng không đơn giản, phu quân nàng là ai?"
“Thánh Tử Ma Đạo"
Chu Ngưng Nguyệt nói thẳng.
“Thánh Tử Ma Đạo?"
Nhàn Nhã Tiên Tử hơi kinh ngạc:
“Có thể xưng là Thánh Tử Ma Đạo, hẳn là chỉ có nhi tử của chuyên gia về ma đạo, cũng chính là ca ca hoặc là đệ đệ của ngươi?"
Chu Ngưng Nguyệt gật đầu nhắc nhở:
“Là đệ đệ"
Nhàn Nhã Tiên Tử trầm mặc, thỉnh thoảng còn khẽ gật đầu, hồi lâu mới bất đắc dĩ nói:
“Chẳng trách sư phụ Thu Thiển sẽ đồng ý.
“Sao lại nói như vậy?"
Chu Ngưng Nguyệt hỏi.
Theo nàng biết thì sư phụ Thu Thiển bị cha nàng uy hiếp, nhưng bây giờ xem ra giống như có lẽ có nguyên nhân sâu xa hơn.
“Ngươi không biết sao?"
Nhàn Nhã Tiên Tử cười nói:
“Ngươi có biết trước kia mẹ ngươi là thiên chi kiều nữ của Tu Chân giới không?"
“Ta biết mẹ vô cùng mạnh, rất sớm đã ở bên cha Chu Ngưng Nguyệt nháy mắt nói.
“Ở bên nhau rất sớm sao?"
Nhàn Nhã Tiên Tử cười yếu ớt:
“Ở bên nhau có một cách lý giải khác, mẹ ngươi chính là do cha ngươi cướp đến, đúng nghĩa thì là đoạt. Cho nên hôn sự cha mẹ ngươi đưa ra nếu dám cự tuyệt họ sẽ dám cùng nhau kết hợp đi đoạt, dù sao họ cũng là đến với nhau như thế"
Ánh mắt Chu Ngưng Nguyệt mang theo hưng phấn, nhìn qua Nhàn Nhã Tiên Tử, muốn biết chi tiết.
Cha và mẹ đều không nói với nàng cái này.
Chuyện mà Chu Tự biết được lại càng ít.
Nhàn Nhã Tiên Tử hoà hoãn nhìn Chu Ngưng Nguyệt, giọng nàng mang ý cười: “Đừng nhìn ta như vậy, ta cũng muốn nói cho ngươi nghe loại chuyện này. Nếu ngươi biết cha mẹ ngươi là ai, ngươi đoán ta dám nói chi tiết sao? Còn nữa, thời gian nói chuyện phiếm cũng hết rồi, các ngươi cũng nên rời đi. Đúng rồi, nhắc nhở ngươi một chút, các ngươi không nhất định biết thời đại Thần Minh, nhưng đệ đệ ngươi vẫn cần phải chú ý một chút, đụng phải Thần Minh chi nữ, có đôi khi sẽ mang đến phiền phức to lớn. Bên cạnh đó, ngươi, Tô Thi và tiểu nha đầu đeo kính đã ăn rất nhiều Hồng Dạ Quả. Ta sẽ giúp các ngươi chải vuốt một chút, nhưng có lẽ cảnh giới sẽ thăng cấp tương đối nhanh, các ngươi cần phải ổn định, nếu không sẽ không có chỗ tốt"
Nhàn Nhã Tiên Tử liếc mắt nhìn Chu Ngưng Nguyệt, trên thân bắt đầu xuất hiện vệt sáng, cuối cùng biến mất tại chỗ.
Chu Ngưng Nguyệt ăn quýt đưa mắt nhìn đối phương rời đi, trên mặt mang theo tiếc nuối và phiền muộn. Tiếc nuối là bởi vì không thể nghe chuyện cũ năm xưa của phụ mẫu, phiền muộn là lại sắp bị thúc giục tăng cấp, nàng không muốn tăng cấp, muốn yên ổn lớn lên trước đã.Lúc này quầng sáng ở hồ Nhàn Nhã triệt để kết thúc, tất cả mọi người đang dần thanh tỉnh.
Một khối bạch ngọc ôn hòa chậm rãi rơi xuống từ giữa không trung, Chu Ngưng Nguyệt đặt một múi quýt trong miệng, nhìn chằm chằm Ngọc Nhàn Nhã.
Lúc này Ngọc Nhàn Nhã bay một vòng trên không trước mặt tất cả mọi người, cuối cùng dừng lại trước mặt một nữ tử tóc đen, nàng như trăng sáng đêm hạ, dáng người yểu điệu, có dung nhan tuyệt thế.
“Dạ Nguyệt thánh địa Dao Di Thiên Nữ, lại là nàng"
Chu Ngưng Nguyệt có chút tiếc nuối:
“Ta còn tưởng rằng sẽ là Thiên Vân Đạo Tông Thiên Vân Y Y Trong hiện trường cũng chỉ có mấy người mang nét đẹp kinh diễm.
Thiên Vân Y Y, Dạ Nguyệt Thiên Nữ, đại tiểu thư Thiên Hạ Nhất Kiếm Tông, Thập Nhị Tịnh Đường Long Ân Hồng cũng không kém, những người khác lại kém một chút.
1068 chữ