Chương 438: Sắp Kết Thúc
Chu Tự nhìn thấy tất cả điều này thì khá bất ngờ, vì một kho báu mà vị thần này đã bắt đầu chôn manh mối từ rất lâu rồi.
Manh mối trải rộng khắp năm tháng vô tận, làm sao có thể tìm tới được? Trong lúc nhất thời, hắn cũng vô cùng tò mò về kho báu này, thứ gì mới đáng giá để hắn ta làm như vậy.
“Hiện tại Thần Minh đã không còn, không biết vị Cổ Lộng Huyền Hư Chi Thần này còn sống không nữa.
Sau khi nghi ngờ, Chu Tự lại lật mấy trang sách, sau khi xác định không thu hoạch được nhiều hơn thì cất sách đi.
“Hiện tại nghiên cứu xem Nguyên Tố Chi Tâm dùng như thế nào?
Hắn vẫn nhớ đặc hiệu của Nguyên Tố Chi Thần, nếu có thể dùng được thì có lẽ có thể phát huy đặc hiệu của cấp độ kia.
Nguyên Tố Chi Tâm, cùng loại với hạt giống quyền hành.
Bên ngoài rực rỡ bảy sắc cầu vồng, còn có ít ánh sáng nhạt, đó là biểu hiện của lực lượng.
Thùng thùng!
Gõ Nguyên Tố Chi Tâm hai lần, Chu Tự nghe được tiếng vọng, nếu dùng linh khí thăm dò sẽ như đá chìm đáy biển, cả hai có chút không hợp nhau.
“Tu Chân giới và quyền lực cũng không thể đồng hành, thứ này hẳn không có tác dụng rõ ràng đối với ta, không biết liệu có tác dụng với Thu tỷ không"
Chu Tự cầm Nguyên Tố Chi Tâm quan sát một lúc, ngoại trừ kiểu dáng không tệ thì không có thu hoạch khác.
“Chờ Nguyệt tỷ trở về thì ném cho nàng nghiên cứu đi Thu Nguyên Tố Chi Tâm lại, Chu Tự đặt ánh mắt lên Hắc Dạ Quyền Hành.
Nhìn Hắc Dạ Quyền Hành một hồi, hắn thở dài trong lòng, sau đó cũng cất nó đi.
Đây là quà tặng của chuyến này, lần này hắn gặp hai người vừa đáng thương vừa đáng yêu, các nàng muốn xấu lại không xấu nổi, thân ở trong bóng đêm nhưng tâm lại hướng đến ánh sáng, cuối cùng hóa thành một vệt ánh sáng trong lòng hắn và Thu tỷ.
“Chờ ta trở về sẽ lập tức đi tìm Thái Dương Thần"
Chu Tự như đang lầm bầm lầu bầu, lại như cam đoan với ai.
Năm đó ở Lạc Hà thôn, vì sao lại như thế còn cần một đáp án, một đáp án hoàn chỉnh, nhân quả của nó.
Một chút thời gian sau, Chu Tự đã cất xong đồ vật.
Cho đến hiện tại Bảo Tàng Thư vẫn chưa biết rõ, may mà vẫn có thể mở ra.
Bảo tàng có phải chuyện cười hay không cũng không thể nói, hi vọng thấp một chút, phòng ngừa bị trêu đùa.
Ngoại trừ quyển sách này, còn có chiếc hộp Nhị thúc đưa, cần trận linh ngũ phẩm của Chu Thiên Linh Khí Đoàn mới có thể mở ra.
“Nhị thúc đưa thứ gì mà cần ngũ phẩm mới có thể mở ra?"
Hắn nghi hoặc đặt hộp ở nơi hẻo lánh, đến hiện tại Chu Thiên Linh Khí Đoàn của hắn mới binh giả bát phẩm, muốn đạt tới trận linh ngũ phẩm cần một đoạn thời gian rất dài.
May mà một đoạn thời gian nữa ma chủng có thể tấn thăng trận linh ngũ phẩm, khi đó có thể tập trung tu luyện Thí Thần Nhất Đạo Trảm.
Đặc hiệu cũng sẽ đạt tới độ cao trước đó chưa từng có, sau này đối phó Lục Phiến Môn cũng dễ dàng hơn rất nhiều.
Hô!
Thu thập xong đồ đạc, bên ngoài có tiếng gió truyền đến, ngay sau đó một vệt ánh sáng từ đảo giữa hồ hiện ra.
“Lại xảy ra chuyện gì?"
Chu Tự nhìn về phía ngoài ban công.
“Là Hội thu Nhàn Nhã sắp kết thúc, đây là ánh sáng của Ngọc Nhàn Nhã.
Thu Thiển cầm thìa đi vào phòng khách giải thích.
Chu Tự gật đầu khẽ đến không thể nhận ra, hơi tò mò hỏi:
“Thu tỷ cảm thấy ai sẽ đạt được Ngọc Nhàn Nhã?"
“Hẳn là tiên tử xinh đẹp nhất Tu Chân giới hiện tại.
Thu Thiển nhìn về phía Chu Tự, cười tủm tỉm:
“Muốn đi làm quen một chút hay không?” “Khụ...khụ."
Chu Tự ho khan hai tiếng, rồi vội lắc đầu: được, chúng ta vẫn nên ăn cơm trước đi"
“Không Thu Thiển cười yếu ớt, sau đó nói:
“Trong phòng bếp đang nấu canh, đồ ăn chờ về lại làm, rời đi cũng không sao, chúng ta đi xem một chút đi Chu Tự gật đầu, Thu tỷ cũng không nhỏ mọn như vậy, nhưng lại mang thù, không thể không phòng.
Việc năm trăm tệ đã qua mấy tháng, còn thỉnh thoảng trêu đùa hắn một chút.
“Cởi tạp dề giúp ta một chút, tay ta cầm thìa"
Thu Thiển xoay người lại đến trước mặt Chu Tự nói.
Hôm nay Thu tỷ mặc áo sơ mi trắng, trên cổ có một sợi dây, lúc cởi tạp dề, Chu Tự nhìn dây áo.
Lại có loại ảo giác giúp Thu tỷ cởi áo.
Nhất thời hắn nghĩ tới sau này, có lẽ kết hôn, lại có lẽ còn chưa kết hôn, có phải là sẽ giúp Thu tỷ...
“Ngươi đang nghĩ gì đấy?"
Thu Thiển thuận thế cởi tạp dề tò mò hỏi.
Bị cắt đứt mạch suy nghĩ, Chu Tự lấy lại tinh thần, có loại cảm giác chột dạ, vội nói:
“Không có, không có"
"A~"
Tiếng Thu Thiển vang lên, Chu Tự ngẩng đầu nhìn lại, phát hiện lúc này Thu tỷ lại là vẻ mặt cười xấu xa nhìn hắn chằm chằm.
Thu Thiển đưa tay tháo tóc, sau đó để tay lên sợi dây sau áo, nói khẽ:
“Buộc hơi chặt, muốn giúp ta nới lỏng một chút không?"
Chu Tự:
"..."
Thu tỷ cố ý.
Nhưng không đợi hắn cự tuyệt, Thu tỷ đã về phòng bếp thuận miệng nói:
“A, không thể lỏng, đợi chút nữa phải đi ra ngoài.
Dáng vẻ tương đối vui vẻ.
A, ta chỉ đang nghĩ sau khi cưới...Chu Tự tìm cho mình một lý do rồi chờ Thu tỷ ra.
Một lát sau, xác định không có Thượng Quan Hà ở cửa, họ mới đi đến hòn đảo giữa hồ.
1080 chữ