Chương 1:
Tôi hoàn toàn không thể ngờ được, tôi lại trọng sinh.
Tôi ngây người ngồi trên ghế, mãi không thể hoàn hồn.
Đời trước, tôi trốn khỏi nhà, nửa đường bị gã điên kia bắt lại và đánh đến chết.
Đến giờ, tôi vẫn có thể cảm nhận được cảm giác của hòn đá đập vào mặt.
Tôi ngước nhìn ngày tháng, tôi đã quay trở lại ngày mẹ gọi điện lừa tôi về quê.
Đời trước, mẹ gọi điện báo cho tôi: Bố bị chẩn đoán mắc bệnh ung thư phổi, bảo tôi mau chóng về nhà.
Tôi không kịp nghĩ nhiều, vội vã lên chuyến tàu trở về.
Mất hai ngày, tôi đi nhiều chặng mới về đến vùng quê hẻo lánh.
Vừa bước vào nhà, bố mẹ đang vui vẻ trò chuyện với một người phụ nữ.
Người phụ nữ đó vừa nhìn thấy tôi, mắt sáng lên, đánh giá tôi từ trên xuống dưới. Trên mặt nở nụ cười giả tạo: "Đây là Oánh Oánh sao? Đúng là con gái lớn thật khác biệt nha."
Bố mẹ tôi nở nụ cười hài lòng.
Trong lòng chỉ lo lắng cho bố, tôi vội hỏi: "Bác sĩ nói sao về bệnh tình của bố ạ?"
Bố mẹ nhìn nhau, mẹ cười nói: "Không có gì nghiêm trọng, chẩn đoán nhầm rồi, không phải ung thư phổi đâu."
Tôi sốt ruột: "Vậy sao mẹ không nói với con, lại bắt con chạy về một chuyến. Giờ con bận lắm."
Sắc mặt mẹ chùng xuống: "Bận đến mấy cũng không bằng việc nhà?"
Người phụ nữ kia thấy không khí căng thẳng, vội kéo tôi ngồi xuống, miệng nói: "Cứ ngồi xuống nói chuyện, là chuyện tốt mà."
Vẻ mặt mẹ dịu lại: "Mẹ đã sắp xếp cho con một mối hôn sự, đợi con tốt nghiệp thì kết hôn."
Da đầu tôi tê dại, vội nói: "Mẹ, mẹ đùa gì vậy, con tốt nghiệp cũng mới 22 tuổi thôi mà!"