Dù Là Thú Cưng Hay Đế Vương, Đều Là Của Ta

Chương 5

Chương 5
Thế tử được phần thưởng muốn đưa hộp trân châu Nam Hải cho ta, ta lấy một viên, đồng ý để hắn lần sau dẫn người đến biệt viện của ta vui chơi.
Từ đầu đến cuối ta không thèm liếc Tang Vân Đình một cái, chỉ ra lệnh cho người đưa hắn về nhốt lại đánh đập, "Đồ vô dụng làm ta mất mặt, còn đứng đó chọc tức bổn cung sao."
Hắn đi rồi, ta vẫn ở lại săn trường chơi thêm một ngày, đoàn người hôm sau mới trở về.
Vào phủ, ta gọi nữ y tới, "Hắn thế nào?"
"Chỉ là vết thương nhỏ, mười ngày là khỏi, nhưng bị thương ở tay phải nên hiện tại không tiện cử động." Nữ y đáp.
Ta thở ra một hơi, bảo Thúy Nùng chuẩn bị nước tắm.
"Hiện tại khắp kinh thành đều đang đồn, chất tử Bắc quốc làm nô lệ trong phủ công chúa, bị ngược đãi đến toàn thân đầy thương tích." Thúy Nùng ghé tai ta nói.
Ta úp mặt trong nước phun bong bóng.
Sau khi tắm rửa, ta ra ngoài, đến tiệm trang sức tốt nhất kinh thành đặt làm một thứ.
Cái vòng cổ chó.
Phía trước gắn một viên trân châu Nam Hải cỡ đầu ngón tay cái.
Phần dây da cừu bên trong vòng cổ còn phải khắc tên Tang Vân Đình.
Bây giờ tin đồn về ta và hắn trong kinh thành càng nhiều hơn, có cả những lời đồn ác ý.
Ta nghe rất hứng thú, còn sai người ghi chép lại cho ta xem.
Thích loại này mà.
Sau khi vòng cổ làm xong, ta gọi Tang Vân Đình tới.
Tay hắn vẫn chưa khỏi, cánh tay phải vẫn băng bó treo cổ.
Ta ngồi trên giường, vẫy tay gọi hắn lại.
Hắn khẽ cúi mắt bước tới, quỳ trước mặt ta, ta nghiêng đầu nhìn hắn, cúi người qua, hắn theo bản năng muốn tránh, ta ấn chặt hắn, "Đừng động, nếu không ta sẽ chặt tay ngươi."
Cơ thể hắn run lên trong lòng bàn tay ta, rồi lại căng cứng giữ nguyên trạng thái.
Ta từ từ cởi áo ngoài của hắn, mở áo lót ra, tùy ý vắt trên cánh tay, như sắp tụt xuống, lộ ra phần ngực trắng nõn mảnh mai, xương quai xanh thẳng tắp tinh tế phập phồng theo hơi thở.
Trong mắt hắn dâng lên vài phần kinh ngạc và sợ hãi, siết chặt lòng bàn tay, đỏ ửng không kiềm chế được lan tới tận mang tai.
Ta cười tiến lại gần thổi một hơi, "Bổn cung tặng ngươi một món quà."
Chiếc vòng cổ chó khắc tên hắn được đeo vào cổ.
Thiếu niên sắc mặt tái nhợt, hầu như không thể giữ nổi lưng thẳng.
"Có câu sấm sét hay mưa móc đều là ơn của quân chủ, bổn cung chính là chủ nhân của ngươi, bất kể ban cho ngươi thứ gì, đều phải cảm tạ." Ngón tay ta lưu luyến trên ngực hắn.
Không nhịn được nuốt nước bọt.
Hắn thật sự đẹp, là kiểu đẹp mâu thuẫn giữa thân phận và dung mạo.
Chỉ nhìn dung mạo, tuấn mỹ tinh tế, sinh ra đã giống như người nắm quyền, mắt phượng sâu thẳm đen láy.
Nhưng vì thân phận thấp kém, vẻ đẹp đó khiến người ta không kiềm được muốn ngược đãi, muốn thấy hắn sụp đổ.
Đặc biệt người như vậy là nô lệ của ta, mặc ta đùa giỡn.
Trước đây ta cũng có nam sủng, nhưng toàn bộ đều là tai mắt, dù phóng túng cũng chỉ là diễn kịch, rất mệt mỏi.
Đến đây, ta chỉ muốn nhanh chóng nuôi dạy Tang Vân Đình xong, rồi giả chết thoát thân, tự do tự tại.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất