Dù Là Thú Cưng Hay Đế Vương, Đều Là Của Ta

Chương 6

Chương 6
Cả buổi chiều ta và hắn đều ở trong phòng không ra ngoài.
Khi nữ quan Trần phụ trách phủ đến tìm ta, nhìn thấy hắn với tai đỏ ửng, bước chân hư nhuyễn rời đi, liền nhíu mày, "Điện hạ, người không phải..."
Ta đang uống trà, bị sặc một ngụm, "Không có, chỉ là đùa giỡn chút thôi."
Nữ quan Trần vẫn không đồng tình, "Hắn là chất tử Bắc quốc, điện hạ vẫn nên cẩn thận, nếu điện hạ muốn, thần sẽ chọn người hầu hạ."
Nói xong bà gật đầu, "Điện hạ mười lăm tuổi rồi, cũng nên chọn vài người vừa ý vào phòng, trước kia Trưởng công chúa còn sống..."
Nhắc đến bà, cả hai chúng ta đều im lặng, ta đặt chén trà xuống cười, "Vậy làm phiền cô cô rồi."
Nữ quan Trần thở dài, "Thần đã sắp xếp xong võ sư, chỉ đợi chất tử khỏi hẳn."
Ta gật đầu, "Vất vả."
"Điện hạ, rõ ràng người có thể..." Bà hạ thấp giọng định khuyên ta, bị ta cắt ngang, "Cô cô, ta không được."
Ta rất bình thản, "Ta biết cô cô muốn ta làm gì, nhưng ta không đủ thông minh, cũng không đủ tàn nhẫn, ta không làm được."
"Nhưng người cũng không cần hy sinh bản thân để yêu thương một chất tử thấp hèn để đạt được mục đích, người còn có thể chọn trong mười mấy hoàng tử!" Nữ quan Trần gấp gáp nói.
Ta lắc đầu, "Rồi lại ra một vị Trưởng công chúa? Để tránh hoàng đế nghi ngờ, phải uống thuốc tuyệt tự tổn hại cơ thể, vốn không biết võ nghệ nhưng vẫn phải lao ra chiến trường, cuối cùng chết không toàn thây."
Nữ quan nghẹn ngào, cắn chặt răng, ta thở dài, đi qua khoác tay bà, "Cô cô, ta sẽ có kế hoạch."
Nguyên chủ chính là vì vọng tưởng nhúng tay vào triều chính, mới trở thành pháo hôi diệt vong, ta sẽ không như vậy.
Có lẽ nữ quan sợ ta chưa từng nếm mùi đàn ông nên quá để tâm đến Tang Vân Đình.
Bà ấy lập tức tìm cho ta bốn nam sủng, đưa đi huấn luyện, "Điện hạ qua một thời gian nữa là có thể gặp, trước tiên dạy dỗ quy củ."
Khi nói những lời này, ta và Tang Vân Đình đang chuẩn bị vào cung dự tiệc, hắn bất an được người hầu giúp mặc triều phục.
Đã hơn một tháng kể từ khi hắn vào kinh, Hoàng đế mới nhớ ra triệu kiến hắn.
Cũng coi như để ta hả giận trước.
Ta đoán tối nay Hoàng đế sẽ thử để hắn về ở phủ chất tử.
Hoàng đế chỉ kiêng dè việc ta có thể điều động bộ hạ cũ của phụ thân nguyên chủ.
Ta nghĩ vậy, trong lòng khinh thường cười lạnh.
Ta không quan tâm Tang Vân Đình lúc đó sẽ trả lời thế nào, dù sao hắn cũng đừng mong tới phủ chất tử.
Không có ta bảo vệ, e rằng hắn chết lúc nào cũng không biết, trong kịch bản gốc mấy lần ám sát cũng là nguyên chủ ngăn lại, dù sao đây là sủng vật của nàng, sao có thể chết trong tay người khác.
Thiếu nữ đáng thương, kỳ thực nàng chỉ là đứa trẻ được yêu thương chiều chuộng, chứ không phải kẻ hoang dâm tàn bạo, cuối cùng chết như vậy thật đáng tiếc.
Sau khi trang điểm xong, ta chống tay vào Thúy Nùng đứng dậy, nhìn về phía Tang Vân Đình, ánh mắt chợt sáng lên.
Triều phục màu tối viền bạc càng làm nổi bật vẻ lạnh lùng tuấn mỹ của hắn, trên mái tóc đen uốn lượn từng sợi hạt châu nhỏ và ngọc trai, đai ngọc màu bạc như tuyết, có lẽ là cách ăn mặc phổ biến ở phương Bắc.
Chỉ có điều cổ vẫn đeo chiếc vòng cổ ta tặng.
Ngoại trừ tắm rửa, ta không cho phép hắn tháo xuống.
Mà triều phục không che được chiếc vòng cổ này.
Ai cũng biết, ta đã đeo cho chất tử Bắc quốc một chiếc vòng cổ chó.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất