Dư Tội

Chương 010: Thế cưỡi hổ. (2)

Chương 010: Thế cưỡi hổ. (2)
“ Thời gian có thể thương lượng, nhưng cái này ...” Sở trưởng Thôi rút từ ngăn kéo ra văn kiện bảo mật, đó là kế hoạch hành động Hứa Bình Thu soạn thảo, lâu rồi chưa phê, ban bệ lãnh đạo có nhiều nghi ngại: “ Kế hoạch của anh không ghi có nhân tuyển, phương thức cùng với các vấn đề có thể xuất hiện, nên tôi không thể phê, đây là kế hoạch chưa hoàn thiện, anh định thực thi nó sao?”
Xem ra lãnh đạo sợ bị cấp dưới qua mặt, mà đây không phải loại vụ án trị an, hay vấn đề tỉ lệ tội phạm có thể qua loa, Hứa Bình Thu nghiêm túc nói: “ Hiện chỉ có thể lập kế hoạch tới đó, khi chưa có bất kỳ tình hình nào, trừ nghĩ cách đột nhập vào nội bộ đối phương thì không có con đường thứ hai nào khác. Những kẻ này, tố chất từng người tôi dám nói là không thua gì bất kỳ hình cảnh nào, vì bọn chúng lúc nào cũng phải mạo hiểm tính mạng, đối phó với người phi thường, phải dùng cách phi thường.”
Sở trưởng Thôi nghe giọng điệu của Hứa Bình Thu đã khôi phục vài phần tự tin, xem ra chuẩn bị dùng loại người đó rồi, khẽ vỗ bàn một cái: “ Tôi đồng ý với suy nghĩ của anh, cũng tin tưởng vào anh, có thể cho anh thượng phương bảo kiếm tùy thời điều động lực lượng cảnh sát toàn tỉnh, trang bị lẫn kinh phí đều ưu tiên thỏa mãn, song tôi muốn một thời gian giới hạn.”
“ Có thể từ hai tới ba tháng, tôi sẽ lôi bọn chúng ta.” Hứa Bình Thu đảm bảo:
“ Tốt, tôi cho anh ba tháng, không có hiệu quả, tôi sẽ thay người ... Ài, đây là chỗ khó của lãnh đạo, rõ ràng là không xác định được mà vẫn phải lựa chọn tin tưởng, xảy ra vấn đề bị người ta nói là nóng đầu quyết định.” Sở trưởng Thôi đứng lên đưa tay ra bắt tay Hứa Bình Thu: “ Lần này, tôi lựa chọn tin tưởng vị xử trưởng tại chức lâu nhất tỉnh ta.”
Rời văn phòng sở trưởng, Hứa Bình Thu thở phào, không biết vị sở trưởng kia mà biết ông ta dùng 10 phút viết bừa một kế hoạch thì có dám ký không?
Đáp án tất nhiên là không, có điều giờ đã ký cho thấy kế hoạch này không có khả năng rút lui nữa rồi, chỉ còn cách cắn răng làm tiếp, đang suy nghĩ thì di động reo lên, điện thoại của tổng đội giao thông, vừa nghe một cái đã đau đầu.
Bạn của một tên yêu nghiệt không phải là thứ vừa, hai cái con sâu hại này tới đơn vị chưa lâu không ngờ trộm linh kiện xe, tự lắp ráp thành xe, sau đó phóng nhanh vượt ẩu trên đường cao tốc, kinh động cả tổng đội giao thông, đám học viên vượt qua được huấn luyện sinh tồn ở Quảng Châu đã không sợ ước thúc của quy tắc nữa. Hứa Bình Thu sợ cơn đau đầu của mình còn dài dài ...
Trộm đồ là vấn đề nghiêm trọng, phản ánh phẩm chất và tư tưởng đạo đức, hai học viên bị bắt tại trận cúi đầu đứng ở cửa ban quan lý, chủ nhiệm Vu đang đi qua đi lại nghĩ xử lý thế nào mới thích hợp.
Hai tên "trộm" này là do vị xử trưởng ở tỉnh phái xuống, rõ ràng khiến vị khoa trưởng này khó giải quyết, vừa nghe nói xử trưởng Hứa đích thân tới lại càng sợ hãi.
Thấy xe biển số của tỉnh tới, chủ nhiệm Vu vội vàng ra đón lãnh đạo.
Hai tên tiểu tặc ở trước cửa theo bản năng che mặt, sợ đồng nghiệp nhìn thấy, Tôn Nghệ đau khổ lẩm bẩm: “ Xong rồi, bị khai trừ là cái chắc, thực tập xảy ra vấn đề còn hi vọng gì nữa.”
“ Sợ cái buồi, tôi có bằng A lái xe, kiếm được việc ngon hơn.”
“ Bớt đắc ý đi, cậu là thứ hàng nát, tưởng mình là hàng hot à?” Tôn Nghệ mắng:
“ Chẳng qua là tháo linh kiện lắp ráp trái phép tí thôi mà, đám trộm linh kiện có cả đống.”
“ Nhưng người ta không bị bắt, tôi bảo cậu rồi, đừng tháo cái xe đó, giờ thì xảy ra chuyện rồi đấy, cậu ngứa tay làm cài gì, ngứa thì vào tường nhà xí mà cọ.”
Hai tên đang trách móc lẫn nhau thì chủ nhiệm Vu và xử trưởng Hứa cùng đi vào, vội vàng cúi đầu xuống, không dám nói nữa.
Chuyện không phức tạp, hai thực tập sinh này làm việc rất nhiệt tình, hiệu quả, cơ mà thực sự là quá yêu nghề rồi, không những quản lý xe cũ, còn lắp cả xe mới để chơi, nhờ chủ nhiệm Vu tín nhiệm để mặc hai người làm việc, ai ngờ xảy ra chuyện chính vì tín nhiệm.
Hai tên này rạng sáng hôm qua phóng xe trên đường cao tốc với tốc độ hơn 200 km/h, làm trung tâm chỉ huy giao thông sợ hết hồn, mấy đội cảnh sát tuần tra đường cao tốc truy đuổi không kịp, cuối cùng lần theo manh mối camera giám sát mới bám theo về tận đây mới phát hiện ra là đồng nghiệp. Tổng đội giao thông yêu cầu nghiêm túc xử lý, ai ngờ mới chỉ là thực tập, mà tra nguồn gốc xe vấn đề càng lớn, đều là linh kiện tháo các xe khác lắp lại.
“ Chỉ có chút xíu thế thôi, xử trưởng Hứa, không phải tôi cố ý gây phiền phức cho anh, mà là ảnh hưởng quá xấu, may chưa lộ ra, nếu không tôi không biết báo cáo cho anh thế nào.” Chủ nhiệm Vu trên 40, nhìn là biết loại hình hiền lành an phận thủ thường sợ dính vào rắc rối:
Hứa Bình Thu dở khóc dở cười:” Tang vật đâu?”
“ Kia ạ.”
Í, giật cả mình, cái xe này cải tiến quá thô thiển rồi, trông như là cái máy cày vậy, dùng bộ khung xe Jeep, lắp bánh xe nhập khẩu cỡ lớn. Hai con sâu hại này đúng là không phải đồ của mình không biết xót, động cơ là của cái xe buôn lậu, giá trị mấy chục vạn, đến cả chủ nhiệm Vu còn nói chưa thấy qua bao giờ, nói là thứ động cơ điều khiển bằng chip điện tử, không có mật mã không nổ máy được, ai ngờ bị hai con sâu hại lắp lên cái "máy cày", lại còn đem đi bão, đúng là nguy hiểm.
Hứa Bình Thu nhìn nơi ngày có tới mấy nghìn cái xe, đột nhiên cười, chủ nhiệm Vu hiểu lầm, tưởng là thân thích gì đó của lãnh đạo muốn bao cha, nói khó: “ Xử trưởng Hứa, chuyện này tôi báo với tổng đội trưởng, thế nên ...”
Hứa Bình Thu mặt âm u hơn thời tiết hôm nay: “ Xử lý nghiêm túc, không dung dưỡng ... Chỉ là bọn họ đang thực tập, chẳng lẽ vì cải tạo một cái xe mà hủy hết tiền đồ, với lại cảnh sát giao thông các anh có mấy người là lái xe đúng luật đâu ... Chẳng lẽ anh không biết?”
Ái dà, nghe nói kìa, nghe nói kìa, có phải tiếng người không thế, chủ nhiệm Vu đau dạ dày, không ngờ vị xử trưởng Hứa này cũng tuổi chó, nói cắn người là cắn ngay được, không nhờ được anh thì ép anh, anh bôi bẩn lên mặt tôi, tôi bảo đít anh chưa chùi sạch, nói đi nói lại là cảnh sát giao thông sai.
“ Xử trưởng Hứa, anh làm vậy không phải gây khó cho tôi à?” Chủ nhiệm Vu ú ớ:
“ Không sao, vậy tôi xử lý ... Cứ coi như họ chưa từng tới đây, truy cứu sâu hơn thì bên anh quản lý không nghiêm đúng không?” Hứa Bình Thu đã có quyết định, phẩy tay: “ Hai cậu lên xe đợi.”
Hai tên kia lại chẳng sướng quá, chạy ù mất, Hứa Bình Thu vừa đi vừa nói với chủ nhiệm Vu: “ Phải lấy xử việc này làm gương, tăng cường quản lý, hai người họ xử lý nội bộ là được, kết quả xử lý tôi sẽ báo cho tổng đội trưởng của các anh .. Cám ơn chủ nhiệm Vu, gây thêm phiền phức cho anh rồi, gặp lại sau nhé, khỏi tiễn ....”
Nói xong chắp tay sau lưng, lên xe rất có khí thế lãnh đạo, đưa hai tên sâu hại phạm sai lầm đi về thành phố, chủ nhiệm Vu chỉ biết mở mắt trừng trừng không nói lên lời nữa.
Ông ta thề, lần sau lão Hứa mà còn nhét người vào nữa thì nói thế nào cũng không nhận.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất