Chương 030: Thiên ngoại hữu thiên. (2)
“ Được rồi mọi người, văn mẫu để lại lớp, bây giờ tôi chính thức mời tác giả được chọn tới phòng nghiên cứu tội phạm tỉnh làm khách, nghiên cứu viên của chúng tôi sẽ thảo luận sau hơn với các bạn. Đương nhiên, nếu như tương lai muốn ở lại thực tập, chúng tôi sẽ nhiệt liệt hoan nghênh.”
Lời của khoa trưởng Sử gây ra tiếng náo loạn, người vỗ tay, người xuýt xoa tiếc nuối vì không cỏ công sức làm tốt hơn, thực tập ở phòng nghiên cứu tội phạm tỉnh, mỗi ngày ra vào chỗ đại biểu quyền uy của tỉnh, đối với đám chim non mang mơ ước vô hạn về tương lai, đây là một loại vinh diệu.
“ Tiếng vỗ tay không nhiệt liệt lắm nhỉ, có điều không sao, dù sao người có thể hái được hoa đỏ dù sao là số ít, các bạn khác không cần nhụt chỉ, mỗi người có điểm mạnh riêng, vũ đài cuộc đời, ai cũng có cơ hội biểu diễn.” Khoa trưởng Sử ăn mặc gọn gàng, mặt trắng trẻo, nhìn cũng biết là người làm việc văn phòng, cho nên tính cách ôn hòa, hắng giọng cổ vũ: “ Hôm nay nhân có thời gian rảnh, tôi giảng cho mọi người vì tâm lý học cảnh sát ... So với thể năng và kỹ năng mà nói, sức khỏe tâm lý đã ngày càng được đưa tới vị trí quan trọng, giữ gìn tâm thái ổn định sẽ có ích lớn với công việc của các bạn trong tương lai, đặc biệt là cảnh sát hình sự. Ở phương diện này, đầu tiên cần có năng lực chịu đựng tâm lý mà người thường không bằng được ... Tâm lý một người giống dấu vân tay, đều là độc nhất vô nhị, chỉ khác là, dấu vân tay không thể thay đổi, còn tâm lý có thể thay đổi qua hoàn cảnh, tâm tình hoặc là điều kiện khác, có thể điều chỉnh được ...”
Vài cầu nói đã đề cao sự chú ý của đám học viên, trong trường bọn họ có các môn tâm lý học phổ thông, tâm lý học hành vi và tâm lý học tội phạm, toàn là câu văn khô khan, cũng chẳng có cơ hội đưa vào thực tiễn, giờ nghe khoa trưởng Sử nói, hứng thú hơn hẳn.
“ Được, tiếp theo đây chúng ta thông qua ví dụ thực tế tham khảo nhé, bằng vào ‘tên đại diện’ kỳ quái lần này để nói. Đợi chút, tôi viết cho mọi người cái tên tôi thu được.”
Khoa trưởng Sử đứng dậy, viết xoàn xoạt trên bảng đen, chữ rất đẹp, những cái tên xuất hiện là Hoa hồng rực cháy, Băng sơn kỵ sĩ, Chỉ yêu sắc đỏ, Lời thề im lặng ... Toàn là tên văn vẻ ấn tượng, sau đó gạch một đường, sau đó nữa là cái tên bình thường không thể bình thường thôi, có khi là dùng số thay thế, không rõ hàm ý, tiếp đó lại một cái gạch nữa ....
Người qua đường số một vừa xuất hiện là tiếng cười nổi lên, Lả lơi vô tội, Tiêu diệt cường lỗ, Tên phải thật kêu, Đêm đen gió mạnh, Ác mộng Cali, Linh giới hợp thể đại thần ... Đám ngồi dưới quả nhiên không dám cười nữa, cúi đầu xuống, quả nhiên là có cả YY bikini hai mảnh, cả lớp như muốn vỡ tung, cười lăn cười bò, cười chảy nước mắt.
“ Không cần phải khẩn trương, tôi không hứng thú truy tìm những người này là ai, cũng không định làm. Tôi chỉ muốn thông qua cái tên được đặt lâm thời này nói về điều chỉnh và mất cân bằng tâm lý ... Mọi người xem đi, có thấy đây là ba loại người khác nhau không?” Khoa trưởng Sử vỗ tay mấy cái để mọi người tập trung, ôn hòa hỏi:
Tiếng cười thưa dần, không ít người quan sát ba nhóm tên tách biệt trên bảng, vỡ lẽ, nhóm đầu là người ưu tú, chắc chắn là có khao khát thể hiện trong lần lửa chọn này, nhóm thứ hai vô danh, biết hi vọng mong manh, đặt tên tùy tiện, còn loại ba khỏi nói là đám phá phách, phù phiếm.
“ Lý luận Tháp nhu cầu của Maslow thì mọi người đều biết, trừ nhu cầu về mặt sinh lý như ăn no mặc ấm, con người luôn có theo đuổi tinh thần tầng cấp cao hơn, ví như quyền lực, địa vị, thanh danh, điều đó không phải nói nữa. Điều tôi muốn nói là khi loại theo đuổi này thất bại, khả năng gây ra mất cân bằng tâm lý.”
Sau lý luận đơn giản lại quay về ví dụ thực tế, cái tên ưu tú là tâm thái tốt, tên bình thường là phố biến, cái tên cổ quái thì tâm thái lệch lạc.
“ Bạn Người qua đường số một, số hai, tôi có thể cảm giác được một tâm thái tự ti của hai bạn, đoán chừng ở học tập, gia cảnh hoặc các phương diện khác đều không được như ý, trong sinh hoạt thường bị người ta bỏ quên, sinh ra tâm thái mất cân bằng này. Bạn Lả lơi vô tội, Tiêu diệt cường lỗ, nếu tên của các bạn là thuận tay viết ra, thì đây là khát vọng được người ta thừa nhận, khi khát vọng này không được khám phá liền dễ biến thành tâm lý căm ghét thế tục ...”
Người cười, người nghe, còn Dư Tội thì trầm tư suy ngẫm thấy mấy lời đánh già này rất chuẩn xác. Hán Gian luôn cho rằng phong độ của mình phải kinh động cả TW Đảng, mà Đổng Thiều Quân ít nói luôn muốn thi vào nghiên cứu sinh đại học cảnh sát để học lên cao, tính cách hai người này, có vẻ đúng như Khoa trưởng Sử nói.
Làm Dư Tội kỳ quái là, vẻn vẹn bằng cái tên mà suy đoán ra nhiều thế, chuyện này cần trí tuệ suy luận hay là kinh nghiệm lắng đọng?
Thế là y không dám xem nhẹ hai người tới tuyển dụng nữa, tập trung tinh thần lắng nghe.
“ Cơn ác mộng Cali, Jack Reaper Tây Bắc... Định khảo nghiệm thần kinh của tôi à, một là kẻ chuyên xé xác, một là giết người dùng cưa ..” Khoa trưởng Sử vừa tặc lưỡi, bên dưới cười lớn:” Nếu là người bình thường lấy tên này có nghĩa là mang khuynh hướng bạo lực, song tôi thấy có khác biệt ở đây, tôi cho rằng hai bạn học này khuynh hướng chủ nghĩa anh hùng, nhiệt huyết, thẳng thắn. Sở dĩ tâm lý mất cân bằng vì chủ nghĩa anh hùng trong thực tế không có đất sinh tồn, cho nên mới chuyển sang bạo lực kích thích, hai bạn này cần chú ý khống chế tâm tình của mình ...”
Những người này gây tranh luận lớn, tán đồng không ít, thì thào suy đoán là ai, Cơn ác mộng Cali Hùng Kiếm Phi gật gù còn anh bạn Jack Reaper Tây Bắc Trương Mãnh đắc ý vì câu "chủ nghĩa anh hùng", nắm chặt tay, mắt nhìn An Gia Lộ, như thầm mong cô biết người đó chính là mình.
Thử Tiêu chua lè chọc một câu:” Đắc ý cái rắm ấy, Súc Sinh, người ta mắng cậu là thằng ngốc không thức thời đấy.”
Hai tên quay sang cãi nhau, Dư Tội vội can ngăn, sợ làm ảnh hưởng tới mình nghe giảng.
“ Còn hai bạn YY bikini hai mảnh và Tên phải thật kêu, tôi đoán mọi người biết rồi, đây là khao khát được coi trọng.” Khoa trưởng Sử tủm tỉm cười bổ xung: “ Nhất là bạn khác giới coi trọng.”
Tiếng cười bùng nổ, Tôn Nghệ che mặt cúi đầu xuống, sợ có người nhận ra mình là tên YY Bikini hai mảnh, còn Lý Nhị Đông mắt lấm lét nhìn quanh may mà không ai phát hiện, nếu không phen này nổi tiếng toàn trường, chỉ mong mau mau qua người khác.
Có điều khoa trưởng Sử lại như hứng thú với họ lắm:” Đó là bên ngoài, còn suy luận sâu thêm, hai người bạn này có đặc trưng sau, thứ nhất không đủ đẹp trai cho nên rất khổ não. Thứ hai, nhất định không thuộc nhóm ưu tú. Thứ ba, mong được coi trọng nhưng không làm được gì, không có đủ năng lực thu hút ánh mắt người khác giới, cho nên dùng phương thức khác người thu hút sự chú ý. Thứ tư, tôi mạnh dạn suy đoán, hai người bạn này có trải nghiệm tình cảm khiến người ta đau lòng, vì thế mà chuyển hướng sang cực đoan khác ...”