Chương 074: Toàn thành truy lùng. (1)
Bốn bề tối om om, đèn pin chiếu loạn xạ, Tôn Nghệ bị Dư Tội ấn đầu xuống bụi cây, hai người thì thầm một hồi, không lâu sau có bóng người trong bụi cây xông ra, chạy về phía biển, trong đêm tối động tĩnh khá lớn, hai đội cảnh sát chiếu đèn pin quát tháo truy đuổi.
Tiếng người, tiếng súng nổ, còi cảnh sát vang lừng, không bao lâu sau mấy chục xe nối nhau bị kẹt lại trên đường, hiện trường hỗn loạn làm cảnh sát không thể không phân chia ra một phần lực lượng giữ trật tự.
Đại bộ phận cảnh sát bị Tôn Nghệ thu hút rồi, Dư Tội lom khom bò qua đồi đất, bụi cây, đồng lúa, tránh được mấy chỗ cảnh giới, lặng lẽ biến mất trong bóng tối. Không bao lâu sau xuất hiện bên đường, thản nhiên trà trộn vào đám buôn lậu nhân lúc trời tối chuyển hàng, chỉ chỏ bàn tán làm ra vẻ không biết chuyện gì xảy ra.
Tôn Nghệ chưa kịp nhảy xuống biển đã bị tóm lại, phía sau nổ súng liên hồi làm hắn sợ nhũn chân vấp ngã, chân cũng trẹo luôn, đám cảnh sát không rõ lai lịch thế nào còng lại, truy đuổi mấy km làm đám cảnh sát tức giận kéo lên đường đá vài cái.
“ Đừng đánh, đừng đánh ... Người mình người mình cả ...” Tôn Nghệ cuống cuồng cầu xin:
“ Người mình? Mẹ mày, mày là người mình với cảnh sát à? Ai người mình với lũ cặn bã bọn mày.” Một cảnh sát đá thêm cái nữa:
Tôn Nghệ rốt cuộc chưa sợ tới mức ngu xuẩn để lộ cả thân phận, ôm đầu ăn vài cú đá.
Kiểm kê hàng, lúc này Tôn Nghệ cũng thấy rồi, toát mồ hôi lạnh, không phải là ma túy gì hết, mà là linh kiện súng, phía cảnh sát như nhặt được chí bảo, Tôn Nghệ lập tức bị lôi lên cái xe tối om, chuẩn bị thẩm vấn đột kích.
“ Đừng đánh, đừng đánh, tôi khai, tôi khai, tôi chỉ là người lái xe, ông chủ tên Dư Tiểu Nhị ... Vừa nhận hàng đã bị các anh bắt rồi, các anh mau đi truy bắt y đi, chưa chạy xa được đâu.” Còn chưa bắt đầu thẩm vấn mà Tôn Nghệ đã khai sạch bách rồi.
............ ....................
“ Báo cáo, số bảy báo cáo, xuất hiện lượng lớn xe cảnh sát chặn đường.” Nhân viên kỹ thuật ở tổng bộ hô lên:
“ Bộ phận nào thế?” Sở trưởng Lý nổi giận:
“ Tạm thời chưa rõ, nơi đó là đường cấp trấn, không có camera giám sát.”
“ Điểm quan sát ghi lại số xe, liên hệ cục công an Phiên Ngu xem hôm nay ai chấp hành nhiệm vụ.” Sở trưởng Lý nhíu mày, từ lúc nhận hàng tới giờ chưa tới một tiếng, hành động lớn còn chưa bắt đầu đã có sự cố, lại còn ở đường cấp trấn, tình huống không rõ, quay sang thấy Hứa Bình Thu yên tĩnh khác thường, như đợi gì đó:
Lâm Vũ Tịnh đeo tai nghe ngồi bên cạnh laptop, ghi chép nhanh cái gì đó, tới bên Hứa Bình Thu nói nhỏ:” Số 2 bảo cáo, xe bị chặn ở đường Thanh Viễn, là cảnh sát địa phương.”
Số 2 là tay trong luôn bám sát "hàng", chủ yếu phụ trách an toàn cho y, Hứa Bình Thu hỏi:” Vậy có hàng không?”
“ Số 2 không cách nào tiếp cận, xe bị tắc ở đoạn đường đó đã kéo dài 1 km rồi, đường bị phong tỏa, tựa hồ đang truy lùng, không rõ tung tích người đưa hàng.” Lâm Vũ Tịnh gấp rút nói:
Giờ thì Hứa Bình Thu gặp khó rồi, đi đi lại lại, thậm chí quên luôn cả nơi này là đâu, theo thói quen lấy thuốc lá ra, rít liên hồi, điếu thuốc chỉ mấy hơi ngắn cả đi một đoạn, ngẩng đầu lên nhận ra không ít người đang nhìn mình.
“ Hàng gọi điện về.” Lâm Vũ Vận sau khi đọc mã xác nhận thân phận gọi lớn, cầm lấy thiết bị thông tấn nháy đèn đỏ:
Bao người đang đợi, Hứa Bình Thu trực tiếp nói:” Phát qua loa.”
“ Đã xảy ra chuyện gì rồi?” Lâm Vũ Tịnh hỏi:
“ Địt con mẹ nó, #@%%, bị lừa rồi, trên xe không có ma túy, mà là linh kiện súng.
Một tràng tiếng chửi vô văn hóa truyền ra, làm đám người có văn hóa nghẹn lời, lúc này còn cố kỵ gì nữa, Hứa Bình Thu hỏi gấp:” Thế hàng ở đâu?”
“ Hỏi tôi thì tôi hỏi ai, toàn xe đều là linh kiện súng, vấn đề xảy ra phía bên chúng ta, con đường tôi đi chỉ có bốn người biết .... Chắc là ả kia báo cảnh sát bán đứng tôi rồi.” Giọng Dư Tội cực kỳ bực tức:
“ Truy theo xe của Vương Bạch.” Hứa Bình Thu bừng tỉnh chỉ huy, nhân viên kỹ thuật vội vàng thao tác, ông ta lại hỏi:” Cậu đang ở đâu?”
“ Không rõ, bốn phía tối om, điện thoại do tôi lấy trộm được.”
“ Vậy ở nguyên tại chỗ số 2 sẽ tới tiếp ứng cho cậu ngay.”
“ Kệ tôi, tôi có phát hiện mới, tôi thấy Lão Phó không phải là chủ mưu buôn ma túy đâu.” Dư Tội nói ra điều nghi vấn từ hôm qua tới giờ:
“ Cậu thấy? Có chứng cứ gì không?”
“ Không có, nhưng mà ... Này chú có nghe thấy tôi nói không đấy, đừng có cho rằng mình là cảnh sát lâu năm thì cái gì cũng giỏi nhé, mẹ nó, thời buổi này cảnh sát là thứ không đáng tin nhất, vừa rồi nhìn thấy chúng tôi, chưa biết nếp tẻ gì đã nổ súng bắn bừa bãi rồi, cái tố chất mẹ gì vậy hả? Cướp đường thổ phỉ đấy à?”
Dư Tội có vẻ đang nóng máu, chửi bới om xòm, không biết rằng giọng mình truyền tới gian phòng toàn là chóp bu cảnh sát, làm đám đồng nghiệp mặt đen xì cười nhạt.
Lâm Vũ Tịnh nhanh tay tắt ngay chức năng truyền âm ra loa ngoài, Hứa Bình Thu quá hiểu tính khí Dư Tội, không mắng y mà áp giọng xuống nói:” Có bất mãn gì nói sau, làm sao mà tức giận ghê thế, giận hại người ... Nào, nói đi, rốt cuộc là có phát hiện gì?”
Đây là quả đắng do ông ta trồng ra, hết cách, không chỉ vào trại giam một chuyến, lại còn suốt ngày tiếp xúc với đám tội phạm, văn minh lịch sự được mới là lạ. Huống hồ trong lòng y vốn mang bất mãn với tổ chức chưa được cởi bỏ, tới lúc này vẫn chịu chấp hành nhiệm vụ là ông ta đã phải tạ ơn trời phật rồi, mong gì nữa.
Nghe hết báo cáo của Dư Tội, đặt thiết bị thông tấn xuống, mặt Hứa Bình Thu cũng tăng thêm tầng lo lắng.
Lúc này một cái xe hàng khác lên đường gần như cùng lúc đã tới gần trạm kiểm tra, thư ký cơ yếu đứng bên cạnh Hứa Bình Thu, đợi đồng nghiệp ngoại tỉnh này ra quyết định.
“ Bắt, không cần biết đang ở đâu, bắt toàn bộ kẻ liên quan tới vụ án ... Vũ Tịnh, cô tra hành tung của toàn bộ nghi phạm, xem còn có kẻ nào chui ra không?”
Hứa Bình Thu nhìn chằm chằm chiếc xe hàng lớn trên màn hình, bất đắc dĩ hạ lệnh:
..................... ..................
“ Anh Mạc, sắp tới trạm kiểm tra rồi.” Lái xe có phần căng thẳng:
“ Cứ đi qua, bình tĩnh, trạm có người của chúng ta.”
Phía này đi rất yên ổn, phía trước là xe hàng lớn, phía sau là xe hơi, xe giảm tốc độ vào trạm, Mạc Tứ Hải mở cửa nhảy xuống. Mỗi ngày có vạn tấn hàng đi qua con đường ngày, có tin đồn rằng bỏ ra 50 vạn chạy một chỗ vào trạm này, chỉ cần làm ba tháng là hoàn vốn, tin đồn này người khác không tin chứ Mạc Tứ Hải biết quá rõ, như mọi khi, hắn vào trạm kiểm tra tìm người quen trò chuyện.
Rất đơn giản, xem đơn hàng, mở khoang xe nhìn qua một cái, phất tay, xong hết mọi việc, lần nào cũng vậy.
Không đúng, Mạc Tứ Hải không gặp được bất kỳ người quen nào cả, lòng dâng lên nghi hoặc, nhân viên kiểm tra đi ra mắt như có gai nhọn, làm tim đập gia tốc, chẳng lẽ lộ rồi?
“ Đồng chí, đây là khu vực công tác, người không liên quan miễn vào.” Nhân viên kiểm tra giọng nghiêm khắc:
“ Xin lỗi.” Mạc Tứ Hải thở phào, vậy là không có gì, chắc là có điều chuyển nhân viên, quay đầu định về xe gọi điện thoại:
“ Mạc Tứ Hải!”
Tiếng quát thình lình làm Mạc Tứ Hải giật nảy mình, ngay sau đó một bóng đen xông tới, không khác gì bị xe tông, nhân viên kia lao tới xô ngã hắn xuống đất, trong phòng liên tục xông ra mấy người, khống chế, lục soát toàn thân.
Lái xe chưa tắt máy, thấy tình huống không ổn, gái số xô gãy rào chắn, chạy vào đường cao tốc.
Tiếng còi cảnh sát hú lên, xe cảnh sát nấp trước chặn đường, không ngờ lái xe liều mạng đạp ga, húc xe cảnh sát ngăn đường văng qua bên, xe cảnh sát phía sau tăng tốc muốn vượt lên chặn đường.