Chương 38: Lời Nguyền Rủa Của Gia Tộc Giàu Có Nhất (3)
Lý Thành Hà đã đủ ngạc nhiên rồi, nhưng ông ấy lại nghe bạn mình nói tiếp:
"Điều em quan tâm nhất bây giờ là, tên thân mật mà cha em vẫn luôn gọi mẹ em chính là A Nhụy! Ngay cả bản thân em cũng đã sắp quên cái tên này rồi."
"Thành Hà, bây giờ anh còn cảm thấy phản ứng của em là thái quá sao? Vị đại sư này chắc chắn đã tính được cái gì đó rồi, em phải đi tìm cô ấy để hỏi cho rõ ràng!"
Người nhà liên tiếp tử vong luôn là khúc mắc trong lòng ông ấy suốt bao nhiêu năm qua.
"Lão Cao, trước tiên em đừng quá kích động."
Lý Thành Hà nói: "Bây giờ, chương trình vẫn còn đang trong quá trình ghi hình. Chờ đến tối, khi nào quay xong rồi thì anh sẽ dẫn em đến gặp được người đó, cũng không muộn mà."
Sau khi khuyên can mãi thì rốt cuộc cũng trấn an được Cao Trì đang khá kích động, nhưng trong lòng của Lý Thành Hà bây giờ cũng không được bình tĩnh lắm.
Ông ấy biết rằng, trong số những người thân của Cao Trì thì vẫn còn gia đình chú ruột của ông ấy còn sống.
Nhưng chú Cao này là người cầm quyền của tập đoàn Cao Thức, là người giàu có nhất thành phố Vân bây giờ. Ông ta là một người mà một nghệ sĩ nữ nhỏ bé như Cố Chi Tang không thể nào tiếp cận được.
Nhưng những chi tiết riêng tư vừa rồi chẳng lẽ lại thật sự do Cố Chi Tang tính toán ra sao?
Sau khi viết xong bảng trả lời và để lại một câu nói như vậy lúc đang đứng ở sảnh chính, Cố Chi Tang đã xác nhận hoàn thành việc quan sát với tổ sản xuất chương trình rồi bước vào phòng chờ.
Khi cô đi vào trong phòng chờ thì đã có hai người ở bên trong rồi.
Một người là bà cốt giả mạo số 4, còn người kia là thí sinh số 3, một hòa thượng già mặc tăng bào màu xám.
Sau khi gật đầu chào hỏi hai người thì cô lập tức tìm một vị trí thoải mái để ngồi xuống. Có một nhân viên công tác đã đưa cho cô các thiết bị điện tử mà tổ chương trình cho phép sử dụng.
"Chị Tang, chị có muốn giao lưu tương tác, trò chuyện với khán giả không?"
Cố Chi Tang lười biếng nói: "Không cần đâu."
Khán giả: "???"
[Mong vị chủ phòng này có thể nhận biết rõ ràng thân phận của mình. Chúng tôi mới chính là cơm cha áo mẹ quyết định chuyện đi hay ở của chủ phòng đấy!!]
[Thật buồn cười, mặt mũi thì đã bị đại sư Tuân đánh sưng lên rồi mà còn ở chỗ này gắng gượng giả vờ sao?]
Sau khi nhớ lại quy định của chương trình thì Cố Chi Tang vẫn quyết định nói một câu có lệ với khán giả:
"Nếu tôi nói không đúng thì cứ chờ đến khi công bố đáp án chính xác là sẽ biết thôi."
"Bây giờ, tôi nói cho mọi người nghe mà không hiểu gì thì lại không ai tin. Nhưng mà, chuyện này thì tôi cũng có thể thông cảm được."
"Dù sao, có một số huyền sư còn không có đủ năng lực để phân biệt nông sâu, chỉ có thể nhìn thấy bề nổi bên ngoài của sự việc thì nói gì đến mọi người chứ."
[?? Cô ta thật là kiêu ngạo và cuồng vọng, cũng dám khinh thường ông đây sao. Nhưng sao ông đây lại cảm thấy cô ta rất tuyệt vậy, hu hu, giống như một con mèo xinh đẹp kiêu kì vậy. ]
[Trời... Đây là muốn đấu khẩu từ xa với thí sinh số 1 Tuân Dĩ Khuynh à?]
Trong thời gian tiếp theo, các thí sinh khác cũng lục tục tiến vào phòng chờ.
Với những người thích xem mùi thuốc súng nồng nặc thì cho dù Cố Chi Tang không nói thêm lời nào nhưng sức nóng trong phòng livestream vẫn rất cao.
Tất cả đều chờ xem kết quả cuối cùng, chờ xem bao giờ cô bị lật mặt.
Khi Tuân Dĩ Khuynh đi vào, ông ta còn lạnh lùng trừng mắt liếc nhìn cô một cái, sau đó đi đến đầu bên kia, vén áo choàng ngồi xuống. Bộ dạng của ông ta giống như rất khinh thường chuyện ngồi gần cô.
Khi Daisy bước vào thì cô ấy đi thẳng đến ngồi ở bên cạnh Cố Chi Tang, chớp chớp đôi mắt với cô: "Tôi ủng hộ cô."
Thí sinh cuối cùng thì chờ đến khi sắp hết thời gian quan sát mới chậm rãi bước vào. Lúc này, sắc trời đã tối sầm rồi, vẻ mặt của một số thí sinh đã cực kỳ không kiên nhẫn.
Nhân viên công tác nâng một cái bảng đen đến, một nhóm người quay phim cũng đi vào phòng, người dẫn chương trình Đại Lưu cũng bước vào ngay sau đó.
"Các vị thí sinh thân mến, trận thi đấu vào chiều nay đã kết thúc. Bây giờ, các bảng trả lời của mỗi người đều được dán trên bảng đen phía sau tôi."
"Tiếp theo sẽ là thời điểm công bố đáp án chính xác. Cuối cùng, ai là người thực sự có bản lĩnh, ai là người có thể trở thành huyền sư mạnh nhất trong chương trình này đây?"
Sau khi nói xong, Đại Lưu xé miếng giấy đang che bảng đen ra. Bên trên đã dán tất cả các tấm bảng trả lời, bên dưới mỗi tấm bảng còn viết rõ số của các thí sinh.
Câu trả lời ở trên bảng khá đa dạng, có một số câu trả lời giống nhau, nhưng cũng có một số người trống đánh xuôi, kèn thổi ngược.
Đại Lưu: "Tiếp theo, mời chủ sở hữu khu biệt thự ở lưng chừng núi sẽ công bố đáp án chính xác cho tất cả mọi người!"
Lời vừa dứt thì một người đàn ông trung niên mặc vest, đi giày da đi đến.
Không biết vì sao, vẻ mặt của ông ấy có chút khó nén kích động. Ông ấy giơ tấm bảng trả lời trong tay lên...
[Đại sư Tuân thật lợi hại, có thể tính ra được hầu hết đáp án!]
[Cứu tôi với, ông nội số 3 quá thật thà rồi, nộp giấy trắng luôn kìa. Còn số 8 viết cũng khá buồn cười, đúng là đầu lừa ghép vào miệng ngựa... ]
[Mẹ nó!! Bảng trả lời của Cố Chi Tang hoàn toàn giống hệt như đáp án chính xác. Nhưng kỳ quặc nhất là cô ta còn viết thêm mấy cái nữa so với đáp án chuẩn?!!]