Chương 1075: Kim Giao Tiễn Là Ta Nhặt Được, Ngươi Tin Không?
- Thiên Địa Nghiễn? Cho nên nói, đây là một khối nghiên mực sao?
Nhiên Đăng Phật Tổ nói, để cho Giang Lưu ý thức được Tây Du thế giới là không có cục gạch.
Bất quá, đây đều là vấn đề chi tiết, không cần để ý.
- Không sai, đây là một khối nghiên mực!
Nhiên Đăng Phật Tổ nhẹ gật đầu nói ra.
- Vậy, Phật Tổ có thể giúp đệ tử một chuyện hay không?
Nhiên Đăng Phật Tổ trả lời, tại Giang Lưu bên trong dự kiến, Giang Lưu chợt mở miệng hỏi.
- Chuyện gì?
Nhiên Đăng Phật Tổ hỏi.
- Ngộ Không, lấy Sơn Hà Xã Tắc Đồ ra!
Giang Lưu mở miệng, hướng về phía Tôn Ngộ Không kêu to nói.
- Được rồi, sư phụ!
Bởi vì phó bản Sơn Hà Xã Tắc Đồ mở ra, đều là Tôn Ngộ Không động thủ, cho nên, bức tranh này vẫn luôn ở trên người Tôn Ngộ Không, khi nói chuyện, Tôn Ngộ Không đem Sơn Hà Xã Tắc Đồ ra.
- Sơn Hà Xã Tắc Đồ?
Nhìn xem bức tranh Tôn Ngộ Không lấy ra, trong lòng Nhiên Đăng Phật Tổ hơi động một chút.
Theo chính mình biết rõ, thủ chưởng Huyền Trang liền có Thí Thần Thương, Thanh Liên Bảo Sắc Kỳ, cửu phẩm Công Đức Kim Liên, cửu phẩm Diệt Thế Hắc Liên, Kim Giao Tiễn cùng Sơn Hà Xã Tắc Đồ rồi...
Huyền Trang này? Có phải giàu có đến có chút quá mức hay không?
Chính mình thân là một trong Tam Thế Phật, hình như bảo vật trên thân, cũng không nhiều như hắn vậy a!
Cũng không biết ngoại trừ chính mình biết được, còn có bảo vật khác hay không?
Trong lòng có chút cực kỳ hâm mộ, chợt, trong lòng Nhiên Đăng Phật Tổ run lên.
Tình huống như thế nào? Chính mình thế mà xuất hiện tâm lý cực kỳ hâm mộ đối với bảo vật trong tay bọn Huyền Trang?
Đã có cực kỳ hâm mộ, trong tiềm thức, chính mình sẽ có ghen ghét hay không?
Thậm chí là từ tâm tư trong tay hắn mưu đồ một hai kiện tới sao?
Nếu như hành động mà nói, có phải liền muốn ứng kiếp hay không?
Đáng sợ!
Vô Lượng Lượng Kiếp quả nhiên đáng sợ, đối mặt đoàn đội tây hành thỉnh kinh, tâm tính chính mình thật phải nghiêm phòng tử thủ, ngàn vạn không thể có chút lười biếng.
Nếu không mà nói, chính mình trong bất tri bất giác, khả năng liền vào cục.
Huống hồ, cái Vô Lượng Lượng Kiếp này đáng sợ, không chỉ đơn thuần vây quanh đoàn đội tây hành thỉnh kinh mà thôi, mà là toàn thế giới cũng có thể phát sinh sát kiếp.
Nếu không, Di Lặc Phật Tổ sẽ vẫn lạc thế nào chứ?
- Phật Tổ...
Không nói đến trong lòng Nhiên Đăng Phật Tổ, là tâm tư như thế nào, nhận lấy Sơn Hà Xã Tắc Đồ xong, Giang Lưu đưa Sơn Hà Xã Tắc Đồ đến trước mặt Nhiên Đăng, nói:
- Nếu trong tay Phật Tổ có một khối nghiên mực tốt, không biết có thể thay đệ tử vẽ lên một bức họa hay không?
- Vẽ tranh?
Có chút ngạc nhiên nhìn Giang Lưu, hoàn toàn không rõ hắn vì cái gì đột nhiên để cho mình vẽ tranh lên trên Sơn Hà Xã Tắc Đồ.
- Phật Tổ, là như thế này, đệ tử một đường tây hành, thời gian đã gần năm năm, thế nhưng, cái con đường về hướng tây này cũng còn không có đi một nửa a, đệ tử thật sự cực kỳ hướng tới đối với tình cảnh Đại Lôi Âm Tự!
- Vì thế, hi vọng Phật Tổ có thể thay mình họa một chút tràng cảnh Đại Lôi Âm Tự, cũng có thể để cho đệ tử có thể sớm ngày chiêm ngưỡng, miễn cho ngày khác đến Đại Lôi Âm Tự xong, trang nghiêm túc mục, đến mức làm trò hề cho thiên hạ!
Nhìn ánh mắt Nhiên Đăng Phật Tổ hỏi dò nhìn mình chằm chằm, miệng Giang Lưu giải thích nói ra.
- Đã là như thế, cũng tốt!
Nghe lời Giang Lưu nói, Nhiên Đăng Phật Tổ nghĩ nghĩ, cũng thật có lý.
Chủ yếu hơn là đối với mình mà nói, cái này cũng không tính khó khăn gì, cho nên, Nhiên Đăng Phật Tổ nhẹ gật đầu, đáp ứng xuống.
- Bất quá...
Chỉ là, vừa gật đầu, Nhiên Đăng Phật Tổ lời nói xoay chuyển, nói:
- Thiên Địa Nghiễn tuy là chí bảo, thế nhưng, không bút mực phối cùng hình ảnh, lại là phung phí của trời rồi, nếu ngươi có thể đi bên bờ Bắc Hải chém giết Mặc Long, lấy mực huyết hắn, đi Thiên Đình mượn tới Chu Bút trong tay Ngọc Đế, mới xem như thập toàn thập mỹ!
- Mặc Long bên bờ Bắc Hải? Chu Bút trong tay Ngọc Đế?
Nghe được Nhiên Đăng Phật Tổ nói, trong lòng Giang Lưu khẽ nhúc nhích, đồng thời mừng thầm.
Nếu Nhiên Đăng Phật Tổ nói như vậy rồi, chắc hẳn, chính là có hi vọng đi?
Sơn Hà Xã Tắc Đồ, quan hệ đến vấn đề độ khó phó bản, Giang Lưu để cho Nhiên Đăng Phật Tổ vẽ tranh Đại Lôi Âm Tự, tự nhiên là muốn mượn dùng năng lực Thiên Địa Nghiễn, đề thăng độ khó phó bản.
Thế nhưng, nếu như có thể được Chu Bút cùng mực huyết, thập toàn thập mỹ mà nói, tự nhiên là tốt hơn rồi.
- Tốt rồi, các ngươi đi lấy mực huyết cùng Chu Bút đi, nếu như nhận được rồi, bản tọa liền giúp ngươi vẽ tranh!
Nhìn thần sắc Giang Lưu, Nhiên Đăng Phật Tổ cũng biết rõ hắn động tâm, khẽ gật đầu nói ra.
Thoại âm rơi xuống, Nhiên Đăng Phật Tổ trực tiếp đằng không bay lên, ly khai.
Nhắc nhở: Phát động nhiệm vụ Vẽ tranh,.
Nhiệm vụ yêu cầu, thành công lấy được mực huyết Mặc Long Bắc Hải, cùng Chu Bút trong tay Ngọc Đế, lại phối hợp Thiên Địa Nghiễn vẽ tranh, nhiệm vụ thành công, điểm kinh nghiệm thu hoạch được 3 ức, thu hoạch được bảo rương cấp Truyền Thuyết * 1.
Theo Nhiên Đăng Phật Tổ ly khai xong, thanh âm hệ thống nhắc nhở tại thời khắc này vang lên, đây là phát động một cái nhiệm vụ chủ động.
Ban thưởng 3 ức điểm kinh nghiệm, để cho Giang Lưu âm thầm gật đầu.
Quả nhiên, đến đẳng cấp này xong, hình như chỉ có nhiệm vụ, mới là phương pháp chính mình thu hoạch điểm kinh nghiệm nhanh nhất rồi.
- Sư phụ, chúng ta làm sao bây giờ?
Cũng minh bạch ý tứ sư phụ, Tôn Ngộ Không mở miệng hỏi.
- Tu vi Mặc Long kia cao thấp, chúng ta tạm thời không biết ! Bất quá, nếu Nhiên Đăng Phật Tổ để chúng ta đến, chắc là tin tưởng thực lực chúng ta, các đồ nhi, chúng ta đi bên bờ Bắc Hải trước, thu hoạch mực huyết rồi nói sau!
So ra mà nói, hình như thu hoạch mực huyết sẽ thoải mái hơn một phần, Giang Lưu mở miệng nói ra.
Đối với lời Giang Lưu nói, mấy đồ đệ tự nhiên là sẽ không phản bác, nhẹ gật đầu xong, đoàn đội tây hành thỉnh kinh lập tức đằng không bay lên, hướng phương hướng Bắc Hải bay đi.
Ba người đồ đệ bọn Tôn Ngộ Không, đều đằng vân bay lên, còn như Giang Lưu thì sao? Tắc thì ngồi tại bên trên lưng ngựa Bạch Long Mã.
Dưới vó ngựa sinh vân, tốc độ đồng dạng thật nhanh, hướng phương hướng Bắc Hải bay qua.
Phải nói thời điểm đoàn đội tây hành đi tây hành thỉnh kinh, tốc độ phi thường chậm, một ngày cũng chỉ ba mươi năm mươi dặm đường mà thôi.
Thế nhưng, tốc độ hướng Bắc Hải này bay qua, đó là nhanh đến mức không hợp thói thường, trong chớp mắt chính là vượt qua lộ trình mấy ngàn dặm rồi.
Mặc Long bên bờ Bắc Hải, Giang Lưu chưa nghe nói qua, hơn nữa, hình như trong nguyên tác Tây Du Ký cũng không có.
Giang Lưu hỏi thăm một chút, Tôn Ngộ Không cùng bọn Sa Ngộ Tịnh cũng không biết được.
Ngược lại là Trư Bát Giới, gật đầu nói ra:
- Sư phụ, tin tức Mặc Long Bắc Hải, lão Trư ta thời điểm năm đó thân ở chức vụ Thiên Bồng Nguyên Soái, nghe nói qua một ít, tựa hồ là một đại yêu phàm trần, có được tu vi Đại La cảnh!
- Nhị sư huynh nói không sai!
Theo Trư Bát Giới dứt lời, Bạch Long Mã dưới hông Giang Lưu cũng gật đầu.
- Đúng thế, Tiểu Bạch là Tam Thái Tử Tây Hải Long Cung, Tứ Hải Long Vương đều là huynh đệ, hắn hẳn biết được kỹ lưỡng hơn mới đúng!
Theo Bạch Long Mã dứt lời, Trư Bát Giới lại nhẹ gật đầu, chuyện đương nhiên nói ra.
- Cũng đúng!
Trư Bát Giới nói, để cho Giang Lưu đồng ý nhẹ gật đầu.
Vỗ vỗ đầu Bạch Long Mã, nói:
- Tin tức Bắc Hải Mặc Long này, Tiểu Bạch ngươi biết không? Vậy ngươi nói một chút xem?
- Sư phụ, Bắc Hải Mặc Long này, kỳ thật cũng không phải là Long tộc thuần khiết!
Bạch Long Mã mở miệng, giải thích nói ra.
- Nghe nói, Bắc Hải Mặc Long này là Thượng Cổ thời kỳ, có một vị bậc đại thần thông, quan sát Long tộc cường đại xong, biểu lộ cảm xúc, vẩy mực vẽ tranh, vẽ lên một đầu Mặc Long, lâu ngày thâm niên, Mặc Long này hấp thu thiên địa tinh khí, nhật nguyệt tinh hoa, thoát họa mà ra, hóa thành Yêu Long!
- Nhị sư huynh nói không sai, tu vi Mặc Long này, đã đạt đến Đại La chi cảnh, cũng coi là cao thủ hiếm thấy giữa thiên địa, cũng may nó cũng không có dã tâm, chiếm đoạt địa bàn gì, chỉ chiếm cứ tại bên trong Bắc Hải, cho nên, Thiên Đình cũng không có phái binh chinh phạt...
- Thì ra là thế, một đầu long trong tranh, thế mà có thể có kỳ ngộ như thế, cũng không tệ!
Nghe được lời Bạch Long Mã nói, Giang Lưu giật mình gật gật đầu.
Như thế, nếu như có thể lưu lại một cái mạng đối phương, vậy cũng không cần hạ tử thủ rồi.