Chương 1132: Vạn Yêu Đại Bại.
Hô!
Mặc dù không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì, thế nhưng, trạng thái hư nhược trên người mình biến mất, năng lực Tôn Ngộ Không hình như cũng giảm xuống không ít, cơ hội này, Đại Bằng Tinh há có thể lãng phí?
Đẩy lui Tôn Ngộ Không xong, thân hình Đại Bằng Tinh khẽ động, hướng Trư Bát Giới bên kia nhào tới.
Phương Thiên Kích hung hăng hướng Trư Bát Giới hạ xuống, lực đạo vạn quân!
- Kim Cương Chú!
Mặc dù lực chú ý Giang Lưu thả trên người Thanh Sư Tinh, thế nhưng xem như tổng chỉ huy đoàn chiến, tự nhiên là phân ra một bộ phận tâm thần chú ý cục diện toàn bộ chiến trường, mắt thấy Đại Bằng Tinh xuống tay với Trư Bát Giới, Giang Lưu phản ứng cực nhanh, lập tức dùng cho Trư Bát Giới cái trạng thái Kim Cương Chú.
Không còn trạng thái Hư Nhược Phù xong, vào lúc này thực lực Đại Bằng Tinh tăng cường một mảng lớn.
Ầm!
Quả nhiên, đối mặt Đại Bằng Tinh công kích, Trư Bát Giới hoàn toàn khó có thể ngăn cản, Phương Thiên Kích này rơi trên người Trư Bát Giới, trực tiếp đè ép hắn bay ngược ra ngoài.
Đồng thời, thanh máu HP trên đầu cũng giảm xuống một chút.
Thừa dịp thời điểm lực chú ý Giang Lưu chuyển dời đến trên thân Trư Bát Giới, Bạch Tượng Tinh vào lúc này cũng xuất thủ, thời cơ nắm vừa đúng, vòi voi thật dài hất lên, tựa như là một đầu roi da thật dài vậy, trực tiếp quấn lấy thân eo Thanh Sư Tinh, kéo hắn đến bên cạnh mình.
- Thu!
Miệng Đại Bằng Tinh phát ra một tiếng kêu to rõ vô cùng, chợt, thân hình chính hóa thành bộ dáng bản thể, chính là một Đại Bằng Điểu to lớn vô cùng.
Tiếp đó, hai cánh chấn động, móng vuốt to lớn vô cùng phân biệt bắt lấy Thanh Sư Tinh cùng Bạch Tượng Tinh hai yêu, cấp tốc hướng về phương xa bay đi.
- Chạy đâu!
Nhìn Đại Bằng Tinh mang theo Thanh Sư Tinh cùng Bạch Tượng Tinh muốn rời khỏi, Tôn Ngộ Không hô lớn một tiếng, đuổi tới.
Chỉ là, từ tốc độ mà nói, tốc độ Đại Bằng Tinh cao hơn so Tôn Ngộ không một đoạn, trong chớp mắt liền hoàn toàn biến mất.
Chờ qua thời gian nửa cạn chun trà xong, Tôn Ngộ Không có chút buồn bực trở về, lắc đầu đối với Giang Lưu, biểu thị chính mình không có đuổi theo được, bị người trốn.
- Không đuổi tới liền tốt!
Chỉ là, Tôn Ngộ Không không có đuổi kịp Đại Bằng Tinh, Giang Lưu cũng không có chút nào nhụt chí, bộ dáng cảm thấy thở dài một hơi.
Không có trạng thái Cường Hóa Phục Ma Chú cùng Hư Nhược Phù tăng phúc cùng giảm phúc, Tôn Ngộ Không cho dù đuổi kịp Đại Bằng Tinh, cũng không phải đối thủ của hắn.
Vào lúc này không đuổi kịp, kỳ thật lại là chuyện tốt.
Sư Đà Quốc tam yêu, bại trốn đi, tốc độ Đại Bằng Tinh, đuổi theo là không thể đuổi được.
Mà đến Yêu tộc đại quân hàng vạn mà tính, càng tử thương thảm trọng, mặc dù cuối cùng những yêu tộc này cũng đều giống như thuỷ triều lui xuống, thế nhưng, thừa dịp thời cơ cuối cùng, tình huống Thiện Thi gia tăng pháp thuật phóng thích, liền tru sát mấy trăm Yêu tộc, để cho tất cả những yêu tộc này đều hóa thành điểm kinh nghiệm.
Theo chiến đấu đã xong, Giang Lưu hít sâu một hơi, kiểm tra một hồi tình huống nhân vật bản diện chính mình.
Lần này chém giết, vô số Yêu tộc bỏ mạng, mặc dù là trạng thái tổ đội, chính mình cũng đã thu được hơn 1 ức điểm kinh nghiệm, cái thu hoạch này, Giang Lưu thật hài lòng.
Hơn nữa, ngoại trừ thu hoạch điểm kinh nghiệm ra, Giang Lưu cũng thu được không ít ban thưởng kim tiền.
Kéo ra Thương Thành hệ thống của mình nhìn nhìn, tiền tiết kiệm chính mình liền đạt đến 400 vạn lượng tả hữu.
- Đáng tiếc, bị bọn hắn trốn...
Đối với cái thu hoạch này, mặc dù Giang Lưu hài lòng, thế nhưng, nghĩ đến Sư Đà Quốc tam yêu tất cả đều trốn, trong lòng Giang Lưu âm thầm lắc đầu, cảm thấy phi thường tiếc hận.
Nhiệm vụ chính mình, là muốn tru sát toàn bộ ba yêu ma này a, nhưng bây giờ một con lại cũng không thể giết chết.
Thanh Sư Tinh thụ thương nặng nhất, cũng bất quá chỉ đã mất đi một đầu cánh tay mà thôi.
- Thánh Tăng, các ngươi thật lợi hại a!
Khổng Tước công chúa bên cạnh, vào lúc này đi lên trước một chút, trên mặt mang thần sắc sợ hãi thán phục nói với Giang Lưu.
Mặc dù từ đầu đến cuối, Khổng Tước công chúa cũng không có nhúng tay, thế nhưng, đại chiến vừa rồi, nàng lại nhìn từ đầu tới đuôi.
Thực lực toàn bộ đoàn đội tây hành thỉnh kinh đều rất mạnh, mà xem như thủ lĩnh cái đoàn đội này, Huyền Trang Thánh Tăng càng có năng lực chưởng khống toàn bộ chiến cuộc.
- Cái này cũng không tính cái gì, nếu như thật mạnh mẽ, vừa rồi, sẽ không để bọn hắn chạy trốn!
Nghe được Khổng Tước công chúa sợ hãi thán phục, Giang Lưu lại lắc đầu, không che giấu tiếc hận trên mặt mình chút nào nói ra.
- Ba người yêu ma kia thực lực đều không yếu, lại thêm hàng vạn Yêu tộc đại quân, các ngươi có thể có chiến tích như thế, đã là kinh thiên động địa rồi!
Nhìn bộ dáng Giang Lưu tiếc hận, Khổng Tước công chúa nói tiếp.
Đúng vậy a, hàng vạn Yêu tộc đại quân, còn có lực lượng Đại Bằng Tinh ba người bọn hắn cường đại, thế mà cũng thua ở trong tay đoàn đội tây hành thỉnh kinh, cái này đã đủ để chứng minh bọn hắn cường đại.
Còn như nói ba người kia yêu ma có thành công đào thoát hay không? Điểm ấy, hình như cũng không phải là quá trọng yếu.
- Aiz...
Khổng Tước công chúa nói, để cho trong lòng Giang Lưu có chút bất đắc dĩ thầm thở dài một tiếng.
Nếu mình mục đích là vì cầu danh lợi, chỉ cần đánh bại vạn yêu đại quân này là được rồi.
Thế nhưng, mục đích của mình cũng không phải là vì cầu danh lợi, mà là vì hoàn thành hệ thống nhiệm vụ a!
- Sư phụ, tiếp theo chúng ta làm sao bây giờ?
Tôn Ngộ Không vào lúc này tiến lên trước một chút, mở miệng hỏi Giang Lưu.
Theo Tôn Ngộ Không dứt lời, Trư Bát Giới, Sa Ngộ Tịnh cùng bọn Tiểu Bạch Long bên cạnh cũng đếu tới trước, ánh mắt cũng rơi trên người Giang Lưu.
Xác thực, đã đánh xong cuộc hỗn chiến này, Sư Đà Quốc tam yêu kia cũng đã trốn, đuổi theo là đuổi không kịp, như thế, tiếp theo, nên làm cái gì bây giờ?
- Làm sao bây giờ a?
Nghe được Tôn Ngộ Không hỏi dò, trong lòng Giang Lưu âm thầm trầm ngâm.
Suy tư một lát, Giang Lưu mở miệng nói ra:
- Đầu tiên, mục đích chúng ta tự nhiên là đi tìm tung tích tam yêu, nếu có thể tìm tới, liền đều diệt tất cả bọn chúng, cho toàn bộ Sư Đà Quốc này một cái công đạo!
- Thế nhưng, sư phụ, nếu chúng ta không tìm thấy tam yêu thì sao? Nếu như bọn hắn đều co đầu rút cổ trốn đi thì sao?
Theo Giang Lưu dứt lời, Tôn Ngộ Không trầm ngâm một lát, chợt hỏi Giang Lưu.
- Có thể tìm được tung tích tam yêu, tự nhiên là tốt nhất, nhưng nếu không tìm thấy...
Một lời đến đây, Giang Lưu ngữ khí có chút dừng lại, trầm mặc một lát, nói:
- Có câu nói rất hay, chạy được hòa thượng chạy không được miếu! Nếu chúng ta thật tìm không thấy tung tích tam yêu, như thế, cũng chỉ có thể đi tìm Văn Thù Bồ Tát cùng Phổ Hiền Bồ Tát bọn hắn, để bọn hắn giao tọa hạ yêu nghiệt ra!
Bá khí!
Giang Lưu lời này hạ xuống, để cho bọn Tôn Ngộ Không đều giật mình nhìn Giang Lưu.
Đặc biệt là Khổng Tước công chúa bên cạnh, càng thêm giật mình nhìn Giang Lưu, cơ hồ hoài nghi mình lỗ tai có nghe lầm hay không.
Văn Thù Bồ Tát cùng Phổ Hiền Bồ Tát là ai? Bọn hắn cũng đều là Trụ Cột trong Phật môn a, tăng thêm Quan Âm Bồ Tát đã từng trong Phật môn, hợp xưng Phật Môn ba Bồ Tát!
Tuy nói là Bồ Tát chính quả, nhưng uy tín cùng thực lực trên thực tế đều siêu việt rất nhiều Phật Đà rồi!
Thế nhưng, Huyền Trang thân là đệ tử Phật Môn, thế mà muốn chủ động đi tìm Bồ Tát gây xự?
Hành vi như thế, quả thực là bá khí ngàn vạn.