Chương 1249: Thánh Tăng!
Cao tăng Đông Thổ Đại Đường đến, mở miệng khuyên can Quốc Vương, để cho hắn buông tha những đứa bé kia?
Chuyện này, trong vương thành bách tín đều mong mỏi cùng trông mong, chờ kết quả.
Mặc dù cảm thấy hi vọng tất cả những thứ này không lớn, thế nhưng, hoặc nhiều hoặc ít cũng có chút hi vọng hay sao?
Giang Lưu khuyên can, đối với những người dân này mà nói, tựa như là thời điểm ngâm nước, bắt được một cọng cỏ cứu mạng vậy.
Rất nhanh, yến hội đã xong, rất nhiều hộ vệ phân tán ra, từng nhà gõ cửa, nói cho những nhân gia cửa nhà treo lồng ngỗng kia, có thể thu lồng ngỗng lại, Quốc Vương sẽ không lại dùng tim gan tiểu hài làm thuốc dẫn, để luyện chế thuốc trường sinh bất lão.
Thời điểm lúc đầu những người dân nghe được tin tức này, mặt mũi tràn đầy ngạc nhiên, cơ hồ không thể tin được lỗ tai chính mình.
Thế nhưng, rất nhanh, những người dân này lấy lại tinh thần xong, lập tức là vui mừng hớn hở lấy lồng ngỗng xuống, ôm hài tử trong lồng ra.
- Quá tốt rồi, hài tử, hài tử của ta...
Một nữ nhân, chặt chẽ ôm hài tử chính mình từ bên trong lồng ngỗng ra, ôm thật chặt vào trong ngực, vui đến phát khóc.
- Tất cả những thứ này, cũng đều phải đa tạ Thánh Tăng Đại Đường đến a, xem ra, là Thánh Tăng Đại Đường khuyên can đại vương thành công?
Cũng có người minh bạch nguyên nhân, đột nhiên Quốc Vương từ bỏ dùng tim gan tiểu nhi đến luyện dược, nhất định là bởi vì Thánh Tăng Đường triều, điều này làm cho trong lòng vô số người, tràn đầy lòng cảm kích đối với Giang Lưu.
- Thành công, đa tạ Thánh Tăng a!
Cơ hồ trong lòng tất cả bách tín Bỉ Khâu Quốc, kêu gào.
Vui vẻ, vui đến phát khóc, vừa múa vừa hát!
Từ lúc sự tình Bỉ Khâu Quốc Quốc Vương phải dùng tim gan tiểu nhi đến luyện dược phát sinh, toàn bộ Bỉ Khâu Quốc, đều tràn đầy khí tức yên lặng, cảm giác cấp nhiên, hoàn toàn không giống như là một cái vương thành sinh cơ bừng bừng.
Thế nhưng hôm nay, theo tất cả lồng ngỗng đều lấy xuống xong, khí tức yên lặng vương thành Bỉ Khâu Quốc trước đó lập tức quét sạch sành sanh.
Đây là vương thành Bỉ Khâu Quốc yên lặng rất lâu, lần đầu tiên cao hứng như vậy.
...
Cao hứng, thật không sai, đối với bách tính Bỉ Khâu Quốc, đặc biệt là những nhà dân chúng phải hiến tế mình hài tử, hôm nay thật là một ngày đáng giá cao hứng, càng là một ngày đáng giá chúc mừng.
Thế nhưng, trong cao hứng, vô số dân chúng trong lòng càng thêm nghi hoặc.
Thời điểm lúc đầu Quốc Vương phải dùng 1,110 tim gan tiểu nhi làm thuốc dẫn để luyện chế thuốc trường sinh bất lão, bao nhiêu người phản đối a?
Thế nhưng, đại vương lại khư khư cố chấp, hoàn toàn không có tâm tư dừng lại, Huyền Trang Pháp Sư đến cùng đã làm như thế nào? Thế mà có thể để cho đại vương từ bỏ?
Trong lòng nghi hoặc xong, những dân chúng Bỉ Khâu Quốc này, tự nhiên là muốn đi tìm chân tướng.
Mà lúc đó sự tình đã phát sinh trong Vương cung, tự nhiên là để cho dân chúng trăm phương ngàn kế nghe ngóng.
Đặc biệt là còn có rất nhiều dân chúng, đều nghĩ đến nếu lại gặp Huyền Trang Pháp Sư, sẽ ở trước mặt cảm tạ hắn thật tốt.
Có câu nói rất hay, trên thế giới không có tường không lọt gió, huống chi, sự tình đã phát sinh trên yến hội kia, cũng không phải là bí mật gì.
Tất cả người hầu cung nữ, còn có hộ vệ, thậm chí văn võ bá quan cũng đều xem ở trong mắt, tự nhiên, sự tình đã phát sinh trên yến hội, lập tức lan tràn ra.
Huyền Trang Pháp Sư vì cứu hài tử chính mình, thế mà nguyện ý để cho Quốc Vương lấy tim gan chính mình thay thế?
Theo những văn võ bá quan kia chậm rãi đem tin tức này tiết lộ ra ngoài xong, toàn bộ bách tính vương thành Bỉ Khâu Quốc, đều trừng lớn hai mắt, trong lòng cảm thấy chấn động không gì sánh nổi.
Không nghĩ tới, Huyền Trang Pháp Sư vì cứu hài tử chính mình, thế mà tình nguyện hi sinh bản thân hắn sao?
Tin tức lan tràn ra, để cho vô số dân chúng khâm phục xong, càng thêm cảm thấy cảm kích.
Biết được Huyền Trang Pháp Sư sẽ bị Quốc Vương mở ngực lấy tim, rất nhiều bách tính thậm chí tự phát trong nhà chuẩn bị linh bài Huyền Trang Pháp Sư, mỗi ngày dâng hương tế bái, theo thứ tự đến chứng tỏ lòng cảm kích chính mình.
Trong vương cung, bắt Giang Lưu lại xong, tâm tình Quốc Vương phi thường tốt, chiêu Quốc Sư đến trước mặt mình.
- Quốc Sư, Huyền Trang này đã đáp ứng tự nguyện hi sinh, thuốc trường sinh bất lão của bản vương, lúc nào mới có thể bắt đầu luyện chế?
Bộ dáng Quốc Vương có chút vội vã không nhịn nổi, mở miệng hỏi Quốc Sư.
- Đại vương, không phải quá gấp, Huyền Trang này đã rơi vào trong tay chúng ta, cá trong chậu, không cần lo lắng hắn sẽ chạy trốn, trường sinh chi dược bần đạo chuẩn bị, còn thiếu hai vị dược liệu, cần tốn hao một chút tinh lực chuẩn bị, còn xin đại vương tạm thời nhẫn nại một vài ngày!
- Còn phải đợi thêm sao? Tốt a, Quốc Sư, chuyện này giao cho ngươi!
Nghe lời Quốc Sư nói, để cho mình tiếp tục chờ, sắc mặt Quốc Vương hiện lên một vệt thất vọng, bất quá, nhưng cũng không nói thêm gì.
Nhận được Quốc Vương trao quyền, có thể hoàn toàn phụ trách luyện chế thuốc trường sinh bất lão xong, Quốc Sư chuyển thân liền rời cung điện Quốc Vương, trong lòng âm thầm suy tư.
Sự tình phát triển đến một bước này, có chút vượt quá ngoài ý liệu chính mình a.
Cho đến hôm nay, Huyền Trang Pháp Sư đã bị ép vào bên trong tử lao, theo lý tới nói, kiếp nạn Huyền Trang Pháp Sư, cũng đã tăng thêm một lần mới đúng?
Chỉ là, hiện tại xa xa còn không phải thời điểm mình nên cao hứng,.
Vào lúc này Huyền Trang Pháp Sư bị đánh vào bên trong tử lao, không biết chính mình tiếp theo nên kiếm cớ thả hắn tự do như thế nào?
Đúng, muốn thả Giang Lưu tự do a!
Kiếp nạn tất nhiên không sai biệt lắm đã hoàn thành, tự nhiên là phải thả hắn ly khai, hẳn là, chẳng lẽ phải để hắn chết ở chỗ này hay sao?
Ừm, nói đến, bọn Tôn Ngộ Không không có khả năng ngồi nhìn sư phụ chính mình cứ như vậy bị giết? Cho nên, bọn Tôn Ngộ Không nhất định sẽ tới cứu người a?
Trong lòng âm thầm suy tư một lát, trong lòng Quốc Sư âm thầm lẩm bẩm.
Cảm thấy mình không cần quá sợ? Chờ thời điểm Tôn Ngộ Không cứu người, chính mình mở một con mắt, nhắm một con mắt, sự tình cũng liền qua.
- Sư phụ, ngươi ở trong đó thế nào? Còn tốt chứ?
Giang Lưu bên này, lẳng lặng ở tại bên trong tử lao tu luyện Thanh Liên Đạo Kinh, bên trong khung hảo hữu tán gẩu, Tôn Ngộ Không phát tin tức tới, hỏi Giang Lưu.
- Ừm, còn tốt, không có gì không thích ứng!
Giang Lưu thuận tay trả lời tin tức qua cho Tôn Ngộ Không.
Nghĩ nghĩ, Giang Lưu lại hỏi:
- Vi sư còn rất thoải mái, không có việc gì, Ngộ Không, có phải ngươi cảm thấy nhàm chán, ngồi không yên hay không?
- Cái này, sư phụ, không có việc gì làm, lão Tôn ta cảm thấy thật có chút ngứa tay a!
Tôn Ngộ Không cũng thẳng thắn.
- Như vậy đi, các ngươi tiếp tục tới phó bản tu luyện đi, ta để cho Thiện Thi qua tổ đội cùng các ngươi!
Mắt thấy Tôn Ngộ Không trả lời, Giang Lưu nghĩ nghĩ, nói ra.
Nếu như mở ra Sơn Hà Xã Tắc Đồ, chỉ chính bọn Tôn Ngộ Không đi vào đánh quái, sẽ không thể thu hoạch được điểm kinh nghiệm, tự nhiên, cũng liền không có thuyết pháp đánh quái thăng cấp.
Hiện tại, mình bị nhốt tại bên trong tử lao, không thể đi tổ đội cho bọn Tôn Ngộ Không, thế nhưng, cũng may mình còn có Thiện Thi a.
Sư đồ hai người hàn huyên trò chuyện xong, Giang Lưu thừa dịp khi không có ai, triệu hoán Thiện Thi ra, để hắn mang theo bọn người Trư Bát Giới đánh quái thăng cấp.