Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1456: Vương Mẫu Khó Chịu.

Chương 1456: Vương Mẫu Khó Chịu.
Như thế, cũng có thể giải thích vì cái gì một đường tây hành, phàm là gặp bách tính có sự tình khó khăn, hắn đều nguyện ý ra tay giúp đỡ.
Thậm chí, sự tình Sư Đà Quốc, bởi vì hứa hẹn đối với bách tính, hắn thậm chí có thể cùng Văn Thù Bồ Tát cùng Phổ Hiền Bồ Tát đối chọi gay gắt, đến mức để cho hai vị Bồ Tát đều vẫn lạc.
Có lẽ, chính là bởi vì cố chấp đối với thiên hạ thương sinh như thế, cho nên hắn mới là người khí vận Tây Hành đại kiếp này a?
- Huyền Trang...
Cùng lúc đó, Vương Mẫu bên cạnh, nhịn không được mở miệng, nói.
- Đối với Trường Mi người này, ta cũng có biết một hai, ý ngươi nói, Trường Mi hạ giới, cho nên chỉ dẫn ngươi tìm kiếm Trấn Hồn Thạch sao?
- Không sai, xác thực như thế!
Ánh mắt Giang Lưu về tới trên thân Vương Mẫu nương nương, khẽ gật đầu.
- Theo lời ngươi nói, tuy nói có Trấn Hồn Thạch, Trường Mi thật có năng lực trị tận gốc chứng bệnh những bách tính Người Điên Thôn kia, thế nhưng, việc này đối với thần hồn hắn, cũng sẽ tạo thành tổn thương.
- Theo ta được biết, Trường Mi cũng không phải loại vì người quên mình, có tâm đại từ bi, hắn nguyện ý giúp ngươi như thế, có chỗ yêu cầu hay không.
Vương Mẫu nương nương mở miệng, hỏi Giang Lưu.
Xem ra, là ta xem thường khúc mắc giữa Vương Mẫu nương nương cùng Trường Mi Chân Nhân sao?
Nghe Vương Mẫu nương nương nói, trong lòng Giang Lưu hơi động một chút, trong lòng cũng âm thầm lẩm bẩm.
Xác thực như thế, nhìn bề ngoài, Vương Mẫu nương nương nói câu này, hình như không có cái gì không đúng, thậm chí, nàng suy đoán, cũng nói sự thật bên trong, Trường Mi thật có chỗ cầu.
Thế nhưng, Vương Mẫu nương nương nói lời này, nghe thế nào, đều cảm thấy giống như là đang giội nước bẩn trên thân cho Trường Mi a.
- A Di Đà Phật, nương nương nói cực phải, Trường Mi cử động lần này thật có chỗ cầu...
Trong lòng suy tư thế nào, Giang Lưu mặt ngoài không động thần sắc, cũng hoàn toàn không có biểu hiện ra ngoài, chỉ nhẹ gật đầu, theo câu chuyện Vương Mẫu nương nương, nhận xuống.
- Trường Mi sở cầu, chính là vật kéo dài tuổi thọ!
- Ừm, xác thực như thế, theo ta được biết, thọ nguyên Trường Mi, thật không dài...
Giang Lưu trả lời, để cho Vương Mẫu nương nương cảm thấy phi thường hài lòng, đồng thời, cũng cảm thấy phi thường hợp lý.
- Nói như thế, Huyền Trang ngươi đáp ứng Trường Mi sao?
Nhẹ gật đầu xong, chợt, Vương Mẫu lại nhìn về phía Giang Lưu, hỏi.
- Gần đây có lời đồn, nói là một miếng thịt thị nữ Bạch Thử Tinh bên cạnh bần tăng, có thể tăng thọ một giáp! Trường Mi sở cầu, chính là như thế!
Giang Lưu trả lời.
- Ngươi nói là lời đồn, vậy dĩ nhiên là không thể tin, như thế, ngươi tại sao đáp ứng Trường Mi?
Vương Mẫu nương nương mở miệng hỏi.
- Huyết nhục Bạch Thử Tinh có thể kéo dài tuổi thọ, điểm này tuy là lời đồn, thế nhưng, huyết nhục bần tăng chính mình có thể kéo dài tuổi thọ, lại là sự thật, vì thế, bần tăng định dùng huyết nhục chính mình, để hoàn thành giao dịch với Trường Mi.
Giang Lưu mở miệng, hồi đáp Vương Mẫu.
- Huyền Trang, lòng từ bi ngươi, quả nhiên để cho người ta động dung!
Nghe lời Giang Lưu nói, Ngọc Hoàng Đại Đế bên cạnh lại nhịn không được mở miệng khen một câu.
Giang Lưu người trong nhà biết rõ chuyện nhà mình, hành động chính mình cũng có tư tâm, thứ nhất là vì nhiệm vụ ban thưởng, thứ hai cũng là vì có thể làm cho bách tính Người Điên Thôn cung phụng chính mình, tăng thêm một bộ phận khí vận.
Thế nhưng, người bên ngoài lại không biết mục đích của mình a.
Vì thế, Ngọc Đế nghe được lời chính mình nói, hoàn toàn là hi sinh chính mình đến giúp đỡ người khác, tự nhiên cảm thấy phẩm cách mình phi thường cao thượng.
Nghe lời Giang Lưu nói, mặc dù trong lòng Vương Mẫu nương nương cũng âm thầm khâm phục Giang Lưu phẩm cách cao thượng cùng lòng từ bi, thế nhưng, trong lòng Vương Mẫu nương nương, cũng mất hứng.
Nếu có thể, Vương Mẫu nương nương tự nhiên ước gì Trường Mi bởi vì thọ nguyên hao hết mà chết.
Thế nhưng, Giang Lưu lại đáp ứng trợ hắn kéo dài tuổi thọ, trong lòng Vương Mẫu nương nương tự nhiên là mất hứng.
Chỉ là, Giang Lưu cử động lần này chính là đại thiện, cho dù trong lòng Vương Mẫu nương nương không thích, cũng không có lập trường đến chỉ trích Giang Lưu.
- Nương nương, Trấn Hồn Thạch kia có tại trong tay ngươi hay không, nếu như tại trong tay ngươi, còn xin nương nương cho mượn bần tăng dùng một lát! Bần tăng xin đại biểu bách tính Người Điên Thôn, đa tạ nương nương!
Đơn giản hàn huyên trò chuyện Người Điên Thôn, cũng hàn huyên trò chuyện sự tình Trường Mi xong, Giang Lưu chợt dẫn thoại đề tới phía trên Trấn Hồn Thạch, mở miệng thỉnh cầu đối với Vương Mẫu nương nương.
Lời Giang Lưu nói, để cho sắc mặt Vương Mẫu có một vệt chần chờ...
Bên trên lý tính mà nói, chỉ là cho Huyền Trang mượn Trấn Hồn Thạch dùng một chút, hơn nữa hắn cử động lần này là vì bách tính, việc thiện như thế, chính mình vốn không nên cự tuyệt mới đúng.
Thế nhưng, bên trên cảm tính mà nói, Vương Mẫu nương nương phi thường rõ ràng, chính mình cầm Trấn Hồn Thạch cho Huyền Trang mượn, liền đại biểu cho trợ giúp Trường Mi kéo dài tuổi thọ.
Trong lòng Vương Mẫu nương nương, tự nhiên là không nguyện ý.
Cảm tính cùng lý tính, hoàn toàn là hai loại phương thức ứng đối khác biệt, tự nhiên, trong lòng Vương Mẫu nương nương, chần chờ.
Nhìn xem bộ dáng Vương Mẫu nương nương chần chờ, ánh mắt Giang Lưu hơi hơi nheo lại một chút!
Nếu như Vương Mẫu nương nương cự tuyệt, liệu mình có thể động thủ, tru sát nàng không?
Mặc dù Vương Mẫu là Chuẩn Thánh cấp 91, nhưng dù sao chỉ có thể coi là một trong mấy cái yếu nhất bên trong Chuẩn Thánh.
Lúc trước tay cầm Tuyệt Tiên Kiếm, chính mình thiếu chút nữa giết nàng, hiện tại chính mình có Thái Cực Đồ nơi tay, trong tay Vương Mẫu đã không có Bảo Liên Đăng, cứ kéo dài tình huống như thế, theo lý thuyết, chính mình có thể tru sát Vương Mẫu mới đúng.
Đương nhiên, ý nghĩ này chỉ tại trong đầu Giang Lưu hiện lên một cái, rất nhanh Giang Lưu liền đè cái ý niệm này xuống.
Hiện tại, còn xa xa không đến thời điểm chính mình cùng Tiên Phật không nể mặt mũi, cho dù thật muốn tru sát Vương Mẫu, cũng nhất định phải trong bóng tối động thủ.
Nếu không, nếu như ở bề ngoài động thủ giết Vương Mẫu, vô luận như thế nào, chính mình cùng Ngọc Đế, cùng Thiên Đình, cũng đã không còn chỗ trống hòa hoãn a?
- Nương nương, xin hỏi, ở trong đó khó khăn sao?
Ý niệm trong lòng đè xuống xong, chợt, ánh mắt Giang Lưu rơi trên người Vương Mẫu, mở miệng hỏi.
- Cái này, không có độ khó gì... Ánh mắt hơi hơi rủ xuống, Vương Mẫu nương nương cũng không có nhìn Giang Lưu miệng trả lời.
Đến cùng cũng là Vương Mẫu nương nương, mặc dù bên trên cảm tính mà nói, phi thường không nguyện ý lấy Trấn Hồn Thạch ra, thế nhưng, Vương Mẫu nương nương tự nhiên sẽ không bị cái gọi là cảm tính tuỳ tiện chi phối.
- Người tới, đi mời Triệu tiên sứ đến đây!
Khi nói chuyện, Vương Mẫu nương nương cao giọng kêu một câu.
- Đa tạ nương nương!
Nghe được Vương Mẫu nói như vậy, Giang Lưu nói lời cám ơn.
Quả nhiên, trong chốc lát, một tiên sứ râu tóc bạc trắng đến rồi.
Vương Mẫu nương nương nói tóm tắt giản lược sự tình cho Triệu tiên sứ một lần, Triệu tiên sứ giơ tay lên, lấy ra một khối tản đá to bằng vại nước, chính là Trấn Hồn Thạch.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất