Chương 1506: Nguy Cơ Tình Cảm Giữa Huyền Trang Cùng Cao Dương? (2)
Tự nhiên, mắt thấy có Giang Lưu thay mình hỏi dò người bí ẩn kia hạ lạc, Nhiên Đăng Phật Tổ và các vị Chuẩn Thánh cũng liền không có ý tứ xen vào.
Vô luận như thế nào, Giang Lưu đến hỏi, dù sao cũng phải thuận tiện hơn so chính những người mình này đến hỏi, nhiều.
- Ta nói là lời thật!
Nghe lời Giang Lưu nói, Cao Dương nhẹ gật đầu.
Một lời đến đây, trên mặt Cao Dương mang thần sắc phẫn nộ cùng thương tâm, nói.
- Hẳn là, ngươi bây giờ ngay cả ta nói cũng đã không tin sao?
- Cũng không phải là ta không tin ngươi, chỉ là, quan hệ ngươi với ta mặc dù tốt, nhưng ngươi cùng hắn đến cùng quan hệ như thế nào, ta cũng không rõ ràng, vạn nhất, ngươi vì che chở hắn, lừa gạt ta thì sao?
Giang Lưu mở miệng, làm ra một bộ chất vấn Cao Dương, nói.
- Giang Lưu!
Cả người Cao Dương cơ hồ đều xù lông lên, còn kém nhảy chân đến, đồng thời, miệng cũng kêu lên.
- Ngươi nói những lời này là có ý tứ gì? Ý tứ ngươi chính là hoài nghi ta sao? Cảm thấy ta di tình biệt luyến đúng không?
- Nếu ngươi đúng như vậy, vậy quan hệ giữa ta ngươi, đã không cần thiết duy trì nữa rồi!
- Cho nên nói, ngươi vì hắn, chuẩn bị mỗi người đi một ngả với ta sao?
Theo Cao Dương nói lời này, sắc mặt Giang Lưu cũng biến thành nặng nề xuống, trực tiếp nói với Cao Dương, bộ dáng trên mặt cũng rõ ràng mang theo vẻ phẫn nộ.
- Nói đến thế thôi, ta và ngươi, đã không có chuyện gì để nói, mời ngươi đi!
Trên mặt Cao Dương âm trầm xuống, lại mở miệng hạ lệnh trục khách.
- Ngươi thế mà muốn đuổi ta đi? Ngươi quả nhiên thay đổi!
Cao Dương bộ dáng này, để cho sắc mặt Giang Lưu cũng biến thành khó coi.
...
Giang Lưu cùng Cao Dương hai người đối thoại, đã biến thành cãi vã, hơn nữa, bộ dáng hình như càng nhao càng mạnh.
Nhiên Đăng Phật Tổ mấy người bọn hắn bên cạnh, cũng không có ý tứ xen vào, cho dù là cãi vã, theo bọn hắn nghĩ, khả năng Giang Lưu hỏi dò ra người bí ẩn kia hạ lạc, cao hơn so với mình.
Nếu như cả hắn cũng hỏi không ra, chính mình mấy người, càng thêm không có khả năng hỏi ra.
Lúc đầu, nếu bởi vì chính mình, đưa đến Huyền Trang cùng Cao Dương hai người cãi vã, Nhiên Đăng Phật Tổ hẳn nên đi tới khuyên một chút.
Thế nhưng, việc quan hệ Hồng Mông Tử Khí, Nhiên Đăng Phật Tổ cũng không có ý tứ mở miệng khuyên bảo, chỉ lẳng lặng ở bên cạnh nhìn xem.
Đã nháo đến tình trạng này, nếu như Cao Dương vẫn thủ khẩu như bình mà nói, như vậy thì chỉ có hai cái khả năng.
Thứ nhất, Cao Dương xác thực biết rất ít đối với tình huống người bí ẩn kia.
Thứ hai, đó chính là tầm quan trọng người thần bí, thậm chí tới mức Huyền Trang cãi vã, cũng không hỏi ra.
- Ngươi cút ngay cho ta! Chớ có ở chỗ này cãi vã!
Thời điểm khi Giang Lưu cùng Cao Dương, cãi vã đến gay cấn, thậm chí, Lưu Lôi Điện Kích trong tay Giang đều hất lên, bộ dáng chuẩn bị xuất thủ, Huyết Vũ đột nhiên mở miệng, hướng về phía Giang Lưu quát.
Đồng thời, Tuyệt Tiên Kiếm trong tay Huyết Vũ cũng đem ra, một bộ bộ dáng lúc nào cũng có thể động thủ.
Rất hiển nhiên, nếu như ở giữa Giang Lưu người phụ thân này, còn có Cao Dương mẫu thân này, để cho Huyết Vũ tới chọn, Huyết Vũ tuyệt đối lựa chọn Cao Dương bên này.
- Ngươi, các ngươi... Tay chỉ Huyết Vũ cùng Cao Dương hai người, sắc mặt Giang Lưu, phải nói có khó coi bao nhiêu, liền có bấy nhiêu khó coi.
Phảng phất như khó mà tin được chính mình thế mà lại rơi vào hạ tràng bị người xa lánh như thế,.
Bởi vì phẫn nộ, sắc mặt Giang Lưu đỏ bừng lên, hai mắt trừng như chuông đồng vậy, ngực cũng bởi vì hô hấp nặng nề giống như kéo ống bễ.
Sau một hồi lâu, Giang Lưu lúc này mới lắng lại một chút phẫn nộ trong lòng, chợt, xoay đầu lại, ánh mắt rơi trên người Nhiên Đăng Phật Tổ nói.
- Phật Tổ, thật xin lỗi, việc ngươi muốn biết rõ, đệ tử không có bản lãnh giúp ngươi hỏi ra!
- A Di Đà Phật, không sao, ngươi đã tận lực!
Đến lúc này, Nhiên Đăng Phật Tổ còn có thể nói cái gì đây? Tự nhiên chỉ có thể an ủi Giang Lưu mấy câu.
Trấn Nguyên Tử cùng Minh Hà lão tổ mấy người bọn hắn bên cạnh, cũng đều hai mặt nhìn nhau, sắc mặt có chút khó coi.
Tình cảm giữa Huyền Trang cùng Cao Dương, tam giới lục đạo có thể nói là không ai không biết, không người không hay.
Thế nhưng, hôm nay vì người thần bí, hai người bọn họ đã cãi vã, thậm chí có phần dấu hiệu ra tay đánh nhau.
Thời điểm như vậy, Cao Dương công chúa cũng không có nhả ra.
Mặc kệ là Cao Dương công chúa thật không biết tình huống người bí ẩn kia, hay không chịu nói!
Minh Hà lão tổ bọn hắn biết rõ, Huyền Trang cũng hỏi không ra, chính mình muốn hỏi ra, càng là khó như lên trời...
Xấu hổ, bất đắc dĩ.
Giờ phút này, bên trong Minh Giáo, tâm tình các vị Chuẩn Thánh, đều là như thế.
Bọn hắn vốn là hướng về phía tung tích người thần bí mà đến, mục đích chính là vì tìm tới người bí ẩn kia, nhìn xem lời đồn là thật hay không, một đạo Hồng Mông Tử Khí cuối cùng có trong tay hắn hay không.
Thế nhưng, vào lúc này, mắt thấy Huyền Trang cùng Cao Dương hai người cãi vã.
Thậm chí, cãi vã một trận xong, Huyền Trang cũng không thể từ Cao Dương biết được người bí ẩn kia hạ lạc, các vị Chuẩn Thánh đều cảm thấy có chút lúng túng.
Cả Huyền Trang cũng không biện pháp từ miệng Cao Dương hỏi ra người bí ẩn kia hạ lạc, chẳng lẽ? Chính mình hỏi dò có thể hỏi ra sao?
Đó là chuyện không có khả năng.
Thế nhưng, không hỏi thì nên như thế nào? Thật chẳng lẽ phải ra tay với Cao Dương mới được sao?
Không nói đến vào lúc này, Huyền Trang ngay tại bên cạnh, tự mình động thủ mà nói, Huyền Trang có thể khoanh tay đứng nhìn hay không, chỉ cần trong tay Cao Dương cầm Thanh Bình Kiếm, chính mình liền không thể hạ ngoan thủ.
Nếu không mà nói, Thông Thiên giáo chủ nói không chừng sẽ xuống tay với mình.
Đặc biệt là Côn Bằng, lúc trước Côn Bằng bị Thông Thiên giáo chủ dùng một đạo kiếm khí kinh thiên, trực tiếp áp đến dưới đáy Bắc Hải.
Bất đắc dĩ, tâm bình khí hòa hỏi dò là không thể hỏi ra được, thế nhưng động thủ bức bách Cao Dương nói người thần bí hạ lạc càng không được, tiếp theo, chính mình nên như thế nào?
Vào lúc này, các vị Chuẩn Thánh tụ tập đến Minh Giáo, đều cảm thấy phi thường khổ não, hoàn toàn không biết chính mình tiếp theo nên làm gì bây giờ.
Vào lúc này, ánh mắt Giang Lưu cũng rơi vào trên thân bọn người Nhiên Đăng Phật Tổ, chờ xem bọn hắn phản ứng như thế nào.
Thế nhưng, Nhiên Đăng Phật Tổ bọn hắn cũng không có động tác tiếp theo, rồi lại không có tâm tư rời đi, điều này làm cho trong lòng Giang Lưu hơi hơi ngưng tụ.
- Xin hỏi Phật Tổ, các ngươi phải chăng còn có cái gì muốn biết sao?
Nếu như Nhiên Đăng Phật Tổ bọn hắn không có lời nào để nói, Giang Lưu liền mở miệng, trực tiếp hỏi.
- Cái này... Nghe Giang Lưu hỏi dò, trên mặt Nhiên Đăng Phật Tổ , có chút thần sắc chần chờ, cảm thấy không phản bác được.
Cũng không thể nói mình muốn biết rõ người bí ẩn kia hạ lạc, cho nên, không chịu rời đi a?
Xem ra, quan hệ đến Hồng Mông Tử Khí, cho nên, bọn hắn cũng không chịu từ bỏ ý đồ a!
Xem Nhiên Đăng Phật Tổ không phản bác được, bộ dáng vẫn không chịu rời đi như cũ, trong đầu Giang Lưu âm thầm trầm ngâm.
- A Di Đà Phật, nếu như Phật Tổ còn có cái gì muốn biết, đệ tử có thể làm thay!