Chương 543: Tử Hà: Ta Không Muốn Quay Lại Thiên Đình (2)
Nhìn Tử Hà tiên tử, nhãn thần Lôi Chấn Tử sáng lên một cái.
Chỉ là, nhìn nàng cùng với Tôn Ngộ Không, hơn nữa còn chủ động vươn tay nắm Tôn Ngộ Không, thần sắc Lôi Chấn Tử lại có chút ảm đạm.
Kỳ thật, theo Lôi Chấn Tử, chính mình thật ưa thích Tử Hà!
- Ngọc Đế lão nhi, ta cùng Tử Hà đến rồi! Hoàn toàn không có thái độ tôn kính, Tôn Ngộ Không bước vào Lăng Tiêu Bảo Điện xong, trực tiếp mở miệng hướng về phía Ngọc Đế nói ra.
- Ngươi cái con khỉ ngang ngược này, đi theo bên cạnh Huyền Trang đã nhiều ngày rồi, vẫn không biết lễ tiết như vậy! Đối với Tôn Ngộ Không xưng hô, Ngọc Đế lắc đầu nói ra.
Đương nhiên, sớm thành thói quen với thái độ Tôn Ngộ Không, cho nên, Ngọc Đế cũng là không có tức giận, nói:
- Lần này kêu Tử Hà đến, chủ yếu là muốn nói rõ, nguyên bản ta cùng Vương Mẫu nương nương gả nàng cho Lôi Chấn Tử, hôm nay, Lôi Chấn Tử đến đây giải trừ hôn ước!
- Người chim, lại rất trọng cam kết, là hán tử nha! Theo Ngọc Đế dứt lời, ánh mắt Tôn Ngộ Không rơi vào trên thân Lôi Chấn Tử bên cạnh, mở miệng nói ra.
Tâm tính Tôn Ngộ Không cực kỳ trực tiếp, chỉ cần là người có thực lực, lại trọng tình trọng nghĩa, mặc kệ là người một nhà hay là địch nhân động thủ một lần, hắn đều rất tôn trọng.
- Hừ... Chỉ là, đối với lời Tôn Ngộ Không nói, Lôi Chấn Tử lại chỉ hừ một tiếng, không để ý tới hắn.
Tôn Ngộ Không thưởng thức Lôi Chấn Tử, chỉ là, trong lòng Lôi Chấn Tử coi hắn là tình địch, có thể cho hắn sắc mặt tốt mới có quỷ.
- Đa tạ bệ hạ, đa tạ nương nương... Nghe được lời Ngọc Đế nói, rốt cục giải trừ hôn ước giữa chính mình cùng Lôi Chấn Tử, Tử Hà tiên tử cũng mở miệng nói ra.
Khi nói chuyện, nhìn nhìn Lôi Chấn Tử bên cạnh, hơi chút chần chờ, cũng nhẹ gật đầu với Lôi Chấn Tử, nói:
- Đa tạ Lôi Chấn Tử thượng tiên!
- Tử Hà, ngươi không cần cám ơn ta, đều tại ta không được việc mà thôi, bại dưới tay hầu tử thối này, nếu không, ta cũng sẽ không từ hôn! Nghe được Tử Hà tạ ơn mình, Lôi Chấn Tử lắc đầu, có chút không cam lòng nói ra.
- Mặt khác, ngoài việc trừ hôn ước phân trần sự tình minh bạch ra, còn có một chuyện khác... Sự tình liên quan tới hôn ước xong rồi, chợt, Ngọc Đế mở miệng nói ra.
- Hừ, lão Bạch, ta liền biết sự tình không đơn giản như vậy!
Nghe Ngọc Đế nói, thế mà còn sự tình khác, Tôn Ngộ Không nghiến răng, tức giận hướng về phía Thái Bạch Kim Tinh, chỉ cảm thấy Thái Bạch Kim Tinh lại lừa chính mình.
- Ngươi cái con khỉ ngang ngược này, chớ có ầm ĩ, chuyện này không có quan hệ gì với ngươi! Ngọc Đế tức giận hướng về phía Tôn Ngộ Không quát một câu xong, ánh mắt rơi trên người Tử Hà, nói:
- Hôn ước đã giải trừ, cho nên, Tử Hà ngươi cũng nên một lần nữa trở lại Thiên Đình!
- Không sai, tên ngươi một lần nữa đã được ghi vào tiên lục, Cam Thảo Viên vẫn như cũ giao cho ngươi quản lý... Theo Ngọc Đế dứt lời, Vương Mẫu nương nương bên cạnh xen vào nói.
- Chuyện này... Chỉ là, nghe được lời Vương Mẫu nương nương, sắc mặt Tử Hà lại có chút chần chờ.
- Tử Hà tiên tử, còn không tạ ơn? Mắt thấy Tử Hà thế mà chần chờ, Hà tiên cô trong thất tiên nữ bên trên Lăng Tiêu Bảo Điện, nhịn không được mở miệng thúc giục nói.
- Nương nương ta không muốn về...
Chỉ là, trầm mặc một lát, Tử Hà lại cũng không có đồng ý, mà cắn răng, mở miệng nói ra:
- Kỳ thật, những ngày này, tiểu Tiên cùng bọn Ngộ Không một chỗ tây hành, cảm thấy bầu không khí hòa hợp, vì thế, vì thế ta không muốn trở lại Thiên Đình...
- Hoang đường!
Nghe được lời Tử Hà nói, Vương Mẫu nương nương nhịn không được mở miệng quát:
- Một đoàn người Ngộ Không, hiện tại đã vào Phật Môn, ngươi một nữ tử, đi theo đám người trong Phật môn bọn hắn mỗi ngày lăn lộn cùng một chỗ, còn ra thể thống gì?
- Ngọc Đế, Vương Mẫu, nếu như Tử Hà không nguyện ý sao các ngươi không giúp người hoàn thành ước vọng? Nghe được Vương Mẫu nói, Tôn Ngộ Không mở miệng nói ra.
Đương nhiên, Tôn Ngộ Không là đứng tại bên Tử Hà.
Tôn Ngộ Không cùng Tử Hà tiên tử ly khai, tự nhiên Giang Lưu là ném Linh Lung Tiên Phủ ra, chuẩn bị ở tại đây chờ Tôn Ngộ Không quay lại.
Sơn Hà Xã Tắc Đồ là Tôn Ngộ Không cầm, hắn ly khai xong, Giang Lưu phát hiện chính mình không còn cơ hội vào phó bản, nhất thời, cảm thấy có chút nhàm chán.
Tốc độ tu luyện Thanh Liên Đạo Kinh mặc dù không chậm, thế nhưng, một giờ cũng chỉ có hơn 3 vạn điểm kinh nghiệm mà thôi, thế làm sao hơn được phó bản cày quái chứ?
Vào phó bản, không sai biệt lắm sẽ được hơn 20 vạn điểm kinh nghiệm, hơn nữa còn rơi đồ cùng đạo cụ.
Chỉ là, Tôn Ngộ Không ly khai, không còn phó bản có thể vào, còn có biện pháp nào đâu chứ?
Kéo ra bang phái bảo khố, Giang Lưu nhìn nhìn, ân, rất nhiều trang bị cùng đạo cụ chính mình luyện chế, còn có đánh quái rơi ra, đều tại bên trong, đương nhiên, cũng có một vài món không thấy.
Nghĩ đến chắc là Hồng Hài Nhi phân biệt ban cho giáo đồ Minh Giáo.
Dù sao, vật liệu cần thiết luyện chế một phần trang bị, thậm chí dược thủy đều ở trong, vì thế, Giang Lưu lấy những tài liệu này ra ngoài, kéo ra chức nghiệp bản diện mình, luyện chế ra mấy món trang bị cấp Hoàn Mỹ, cũng luyện chế ra một phần dược thủy, cảm thấy thoáng có chút mệt mỏi, lúc này mới dừng tay.
Không nói đến Giang Lưu ở bên cạnh bận rộn cái gì, một tòa núi lớn tại cách Linh Lung Tiên Phủ không xa, có một chỗ động phủ, bên trên động phủ viết ba chữ to Kim Đâu Động.
- Đại vương, đại vương, hòa thượng ngươi để cho ta chú ý tới nay ta phát hiện...
Bên trong Kim Đâu Động, có một cái yêu vật độc giác, đang lẳng lặng ngồi tại trước lò luyện đan đồng thiếc, tựa hồ đang luyện đan, rất nhanh, một Yêu Soái mình người đầu trâu chạy đến đây, mở miệng nói ra.
- Chờ một chút, đừng nói chuyện... Xem bộ dáng yêu vật độc giác này, tâm thần đều đặt ở phía trên đan lô đồng thiếc, không để ý tới lời tiểu yêu bên cạnh nói, khoát tay áo, ra hiệu nó im miệng.
Cẩn thận từng li từng tí khống chế hỏa hầu, hồi lâu sau, lò lửa dập tắt, yêu vật độc giác mở đan lô đồng thiếc ra, hướng bên trong nhìn nhìn, chỉ có hai viên đan dược cháy đen mà thôi.
Yêu vật độc giácthấy vậy thở dài một tiếng:
- Ai, lại thất bại, luyện đan chi pháp này quả nhiên là phi thường khó khăn a, ta luyện mười lô Bồi Nguyên Đan, cũng chỉ có một lô có thể thành công mà thôi...
- Đúng rồi, ngươi vừa rồi nói cái gì? Bất đắc dĩ thở dài một tiếng xong, yêu vật độc giác ra hiệu để cho tiểu yêu khác tới, thanh tẩy đan lô đồng thiếc một lần, sau đó, lúc này mới lên tiếng hỏi.
- Đại vương, ngươi không phải nói thời điểm ta tuần tra, chú ý đến người đi ngang qua sao? Đặc biệt là hòa thượng, hôm nay thời điểm ta tuần tra ta thấy hòa thượng rồi, lại là hòa thượng cưỡi Bạch Mã... Nghe được hỏi dò, Yêu Soái mình người đầu trâu này mở miệng hồi đáp.
- Ồ? Có đúng không? Nghe được lời này, nhãn tình yêu vật độc giác này sáng lên, thần sắc vui vẻ đứng dậy, nói:
- Các con, quơ lấy binh khí, chúng ta cùng nhau...
Yêu vật độc giác này, vốn chuẩn bị kêu gọi tiểu yêu tọa hạ chính mình đồng loạt ra tay, thế nhưng, vừa mới nói được nửa câu, đột nhiên dừng lại.
Chợt, con mắt hơi hơi nheo lại, nói:
- Chờ một chút, các ngươi đừng đánh cỏ kinh rắn, để bản đại vương tự mình đi gặp bọn hắn một lần lại nói!
...