Chương 595: Đột Phá Đại La Kim Tiên
Như thế, cũng chỉ có thể suy tính từ trên thân ba người bọn Tôn Ngộ Không.
Dùng xong, có thể để cho lực công kích chuyển hóa làm lực phòng ngự, hoặc là lực phòng ngự chuyển hóa làm lực công kích, như thế, liền cần tìm một người lực công kích đặc biệt mạnh, hoặc cũng có lẽ là lực phòng ngự đặc biệt mạnh đến dùng, mới thích hợp nhất.
Tốt a, nghĩ tới chỗ này xong, Giang Lưu đã cảm thấy không cần suy tính, chỉ có thể bôi lêntrên Kim Cô Bổng của Tôn Ngộ Không, mới có thể phát huy tác dụng lớn nhất.
Tôn Ngộ Không Kim Cương Bất Hoại thân, lực phòng ngự bản thân mạnh đến mức đáng sợ, nếu như trong lúc chiến đấu, trong nháy mắt đem những lực phòng ngự này chuyển hóa làm tăng phúc lực công kích, lực công kích Tôn Ngộ Không trở nên cường đại đến loại tình trạng nào?
Chỉ ngẫm thôi đã phi thường mong đợi.
Cho nên, bình Song Sinh Tinh Du này, tựa hồ cho Tôn Ngộ Không mới là tối đại hóa giá trị.
- Tốt a, ai bảo cái dược thủy này, là Tôn Ngộ Không hoàn thành nhiệm vụ, giúp ta thu hoạch được chứ? Cho hắn đi, lại nói, thực lực hắn mạnh lên, cũng là thực lực toàn bộ đoàn đội mạnh lên a! Nghĩ nghĩ, Giang Lưu đã không có ý tứ luyến tiếc gì, dù sao cho mình, cũng chỉ là có chút tác dụng thời gian ngắn mà thôi.
- Sư phụ, chúng ta quay lại! Tốc độ Cân Đẩu Vân của Tôn Ngộ Không, tự nhiên là cực nhanh, cũng không lâu lắm, một tiếng kêu to vang lên, chợt, chỉ gặp hai người Tôn Ngộ Không lôi kéo Tử Hà tiên tử, từ giữa không trung rơi xuống.
Rơi xuống xong, Giang Lưu tự nhiên cẩn thận hỏi thăm một chút sự tình đã phát sinh Tôn Ngộ Không gặp được bên trong mộng cảnh kia.
Nguyên lai, Ngũ Hành Sơn kia thật là Mộng Yểm mượn nhờ tâm ma Tôn Ngộ Không biến thành, vì thế, theo Tôn Ngộ Không, Ngũ Hành Sơn kia mạnh đến mức tựa như Ngũ Hành Sơn chân chính vậy.
Theo đột phá tâm ma chính mình xong, Tôn Ngộ Không mới phát hiện, nguyên lai Mộng Yểm yếu hơn nhiều so với mình tưởng tượng, thuần thục, liền trực tiếp xử lý Mộng Yểm trong mộng rồi.
Đương nhiên, làm cho Tôn Ngộ Không cảm thấy vui vẻ nhất là Tử Hà không có việc gì.
Bất quá, ngẫm lại cũng không sai, Ngũ Hành Sơn kia mặc dù đáng sợ, nhìn tựa hồ đè Tử Hà chết rồi, nhưng trên thực tế, đó bất quá là tâm ma Tôn Ngộ Không biến thành, làm sao có thể giết chết được Tử Hà?
Vì thế, theo Ngũ Hành Sơn tiêu tán xong, Tử Hà lại hoàn hảo không chút tổn hại, theo Mộng Yểm bị giết, tự nhiên, nguy cơ Tử Hà cũng liền giải trừ.
- Sư phụ, lần này lão Tôn ta xem như nhân họa đắc phúc a! Trên mặt Tôn Ngộ Không, mang theo vẻ vui mừng, thật vui vẻ nói ra.
0Ừm, nếu không phải trải qua sự kiện Mộng Yểm tập kích lần này, ngươi có lẽ cũng không biết tâm ma mình tồn tại! Sau này nếu thật sự động thủ, hậu quả khó liệu! Nghe được lời Tôn Ngộ Không nói, Giang Lưu cũng cảm thấy vui vẻ cho hắn.
Cái Ngũ Hành Sơn này thành tâm ma Tôn Ngộ Không, nếu như sau này đến Linh Sơn động thủ, Như Lai Phật Tổ một chưởng ấn áp xuống, ai biết dưới tâm ma ảnh hưởng, Tôn Ngộ Không có thể trong nháy mắt bị giây sát hay không?
- Không, sư phụ, lão Tôn ta nói không phải sự tình tâm ma, lão Tôn ta nói là tu vi chính mình đột phá! Nghe lời Giang Lưu nói, Tôn Ngộ Không uốn nắn nói ra.
- Tu vi đột phá? Chẳng lẽ là... Lời Tôn Ngộ Không, để cho thần sắc Giang Lưu khẽ động.
Trong lòng mặc niệm một tiếng nhân vật bản diện, chợt, nhân vật bản diện Tôn Ngộ Không xuất hiện tại trước mặt Giang Lưu.
Quả nhiên, nguyên bản Tôn Ngộ Không là BOSS cấp 80 kim sắc bản diện, hiện tại, đã biến thành cấp 81 rồi.
- Cho nên nói, bây giờ Ngộ Không ngươi đã đột phá đến Đại La cảnh giới sao? Không tệ không tệ, lần này ngươi thật xem như nhân họa đắc phúc a! Nhìn xem nhân vật bản diện Tôn Ngộ Không, đẳng cấp cấp 81, trong lòng Giang Lưu càng thêm vui vẻ nói ra.
- Oa, Hầu ca, ngươi đã đi vào tu vi Đại La Kim Tiên sao? Lợi hại a! Trư Bát Giới bên cạnh nghe đến đó, trừng lớn heo mắt, vừa hâm mộ, vừa ghen tị nói với Tôn Ngộ Không.
- Đại sư huynh lợi hại! Sa Ngộ Tịnh cũng mở miệng, kêu một câu.
- Hắc hắc hắc, lão Tôn ta bất quá đột phá tâm ma, cho nên cũng đột phá đến Đại La Kim Tiên mà thôi, không có gì đáng giá ngạc nhiên!
Mắt thấy bọn người Giang Lưu đều riêng phần mình biểu đạt một chút kinh ngạc cùng vui thích trong lòng, Tôn Ngộ Không nhịn không được nhếch miệng cười, xong cái đuôi sau mông nhoáng lên nhoáng xuống, thế nhưng, bộ dáng lại tự trấn định, biểu hiện ra một bộ mây trôi nước chảy.
- Hầu ca, ngươi đừng trang bức, chúng ta là hảo huynh đệ! Bộ dáng Tôn Ngộ Không này, để cho khóe mắt Trư Bát Giới nhảy lên, tức giận nói ra.
Đại La Kim Tiên a! Thử hỏi tam giới lục đạo, có bao nhiêu Đại La Kim Tiên chứ? Cái nào cũng không phải nhân vật tiếng tăm lừng lẫy?
- Hắc hắc hắc, dùng lời sư phụ tới nói, lão Tôn ta không phải trang bức, là ngưu bức thực! Nghe lời Trư Bát Giới nói, Tôn Ngộ Không cũng không học bộ dáng sư phụ, dứt khoát cười phá lên, bộ dáng đắc ý nói ra.
Vào lúc này, Tôn Ngộ Không thật có một loại cảm giác mở mày mở mặt.
Mấy ngày trước, đụng phải Hạt Tử Tinh, mình bị đánh bại, thậm chí ba cái sư huynh đệ đồng loạt ra tay cũng không có cách nào cầm đối phương xuống, chuyện này đối với Tôn Ngộ Không mà nói, là đả kích không nhỏ.
Hôm nay, một Mộng Yểm nhảy ra, suýt chút nữa lại để cho mình chết.
Đối với tính cách cao ngạo Tôn Ngộ Không tới nói, lúc này mới bao lâu? Trước sau đụng phải hai gia hỏa để cho mình bị thiệt lớn, chính mình là ai? Chính mình là Tề Thiên Đại Thánh a!
Cũng may, hôm nay nhân họa đắc phúc, tu vi đột phá đến Đại La Kim Tiên, thực lực mình có thể nói là tăng lên rất nhiều!
Mặc dù trước đó chính mình cũng đũ cùng rất nhiều tồn tại Đại La Kim Tiên so sánh, nhưng tu vi bản thân, dù sao cũng kẹt tại Thái Ất Chân Tiên, một bước, lại giống như cá chép vượt Long Môn, chênh lệch ở trong đó, một trời một vực!
- Đúng rồi, hầu tử, lấy Kim Cô Bổng ngươi ra! Tôn Ngộ Không đột phá, để cho Giang Lưu cũng cảm thấy cao hứng, chờ mấy người bọn hắn đùa giỡn xong rồi, Giang Lưu mở miệng nói.
- Được rồi! Mặc dù không rõ Giang Lưu vì cái gì nói như vậy, nhưng Tôn Ngộ Không không có hỏi nhiều, trực tiếp móc Kim Cô Bổng từ trong lỗ tai chính mình ra.
Giang Lưu đem Song Sinh Tinh Du ra, xong, hướng về phía Kim Cô Bổng đổ xuống.
- Sư phụ? Đây là bảo bối tốt gì sao? Xem động tác Giang Lưu, Tôn Ngộ Không hiếu kì lại có chút chờ mong hỏi.
Trước đó khảm nạm một viên Linh Hồn Bảo Thạch, Tôn Ngộ Không liền phi thường hài lòng rồi, hiện tại, tựa hồ lại làm thêm cái gì đối với Kim Cô Bổng?
- Ngươi chờ một lúc liền biết! Mỉm cười, Giang Lưu cũng không có giải thích quá nhiều.
Linh hồn ràng buộc xong, Kim Cô Bổng này đã có chỗ biến hóa, Tôn Ngộ Không tuyệt đối rõ ràng cảm nhận được.
Quả nhiên, theo tất cả Song Sinh Tinh Du đều được bôi lên trên Kim Cô Bổng xong, Kim Cô Bổng lại lần nữa phát sinh biến hóa.
Nguyên bản Kim Cô Bổng là một cây gậy kim quang lóng lánh, hai đầu đều có một đạo Kim Cô, cho nên mới có danh tự Kim Cô Bổng.
Nhưng bây giờ, chính giữa Kim Cô Bổng này có một tử sắc bảo thạch, mà màu sắc hai cái Kim Cô, cũng thay đổi thành một đỏ một lam.
Tôn Ngộ Không cầm Kim Cô Bổng tại trong tay xong, tự nhiên, cảm nhận được Kim Cô Bổng biến hóa, cũng minh bạch Kim Cô Bổng hoàn toàn tăng thêm một cái năng lực.
- Sư phụ thật là lợi hại! Kim Cô Bổng của ta đã trở nên lợi hại hơn! Tôn Ngộ Không vô cùng vui vẻ, hướng về phía Giang Lưu nói ra.
- Sư phụ bất công!
Chỉ là, vào lúc này, Trư Bát Giới lại nhịn không được lớn tiếng kêu oan rồi:
- Cây gậy hầu ca ngươi cũng giúp hắn tăng lên hai lần, Sa sư đệ ngươi cũng giúp hắn đi Ma Giới lấy một thanh Hóa Huyết Thần Đao, tiểu Bạch càng được trang bị pháp bảo cả hồn thân rồi, chỉ có lão Trư ta là người chất phác thành thật, nhưng ngươi cũng không thể bất công dạng này, khi dễ lão Trư ta?
- Thế nào? Ngươi muốn nhất không phải học tập thủ đoạn truy cầu nữ hài tử thế nào sao? Vào lúc này, lại muốn đề thăng chính binh khí mình sao? Vậy được rồi, sau này nếu có cái gì thích hợp ngươi, vi sư tất nhiên sẽ không quên ngươi! Nghe Trư Bát Giới kêu oan, đồng thời tự xưng là người chất phác thành thật, Giang Lưu nhìn hắn một cái hỏi.
- Ách, không cần sư phụ cái cào, lão Trư ta dùng đã không tệ, không cần phải thăng cấp, lão Trư ta thấy học thủ đoạn truy cầu nữ hài tử mới là trọng yếu nhất! Nghe lời Giang Lưu nói, trong lòng Trư Bát Giới trong nháy mắt làm ra lấy hay bỏ!