Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 775: Giang Lưu: Ta Nghiệp Chướng Nặng Nề! Xin Cho Ta Vào Huyễn Ma Động!

Chương 775: Giang Lưu: Ta Nghiệp Chướng Nặng Nề! Xin Cho Ta Vào Huyễn Ma Động!
Còn có, Bế Khẩu Thiền, theo lý thuyết đây là một loại phương thức bản thân tu hành khổ tu, thế nhưng, lại trở thành một cái kỹ năng loại trầm mặc?
Còn có Quan Âm Chú, nhìn tựa hồ là miêu tả lòng từ bi Quan Âm Bồ Tát.
Thế nhưng, tại Tây Du Ký thế giới này đi một lượt, Quan Âm Bồ Tát là dạng tâm tính gì, Giang Lưu có thể nói là đã rất rõ ràng.
- Sư phụ, Quan Âm Bồ Tát đến rồi...
Thời điểm Giang Lưu ngồi tại bên trên lưng ngựa Bạch Long Mã, trong đầu suy nghĩ ngàn vạn, âm thầm chửi bậy tình huống mệnh danh kỹ năng, đột nhiên, tiếng nói Tôn Ngộ Không bên cạnh vang lên.
Lấy lại tinh thần, Giang Lưu hướng phía chân trời nhìn sang.
Quả nhiên, dưới Phật quang rực rỡ, rất nhanh, một đóa đài sen hướng phía bên này bay tới.
Bên trên đài sen đứng, không phải là Quan Âm Bồ Tát sao?
- Đệ tử bái kiến Bồ Tát!
Nhìn Quan Âm Bồ Tát đến đây, lông mày Giang Lưu hơi nhíu lại, trong lòng suy đoán có phải là vì sự tình Phục Hổ La Hán bị chính mình giết chết nên đến, bất quá, mặt ngoài vẫn còn xem như tương đối tôn kính đối với Quan Âm Bồ Tát.
- Huyền Trang, ngươi có biết tội của ngươi không?
Thân hình trôi nổi tại giữa không trung, Quan Âm Bồ Tát ở trên cao nhìn xuống nhìn Giang Lưu, vừa mở miệng, chính là bộ dáng hưng sư vấn tội.
- Đệ tử không biết Bồ Tát sở chỉ chuyện gì? Còn xin Bồ Tát nói rõ!
Lắc đầu, Giang Lưu làm ra một bộ bộ dáng kinh sợ, cúi đầu nói ra.
- Hừ, mấy ngày trước đây, ngươi thế mà giết Phục Hổ La Hán, chuyện này, liên quan quá lớn!
Thấy Giang Lưu một bộ bộ dáng cái gì cũng không biết, Quan Âm Bồ Tát hừ lạnh một tiếng, nói ra.
- A?
Mở to hai mắt nhìn, Giang Lưu làm ra một bộ bộ dáng vô cùng giật mình, nói:
- Mấy ngày trước, đệ tử thật là giết một Hổ Yêu ăn người, hơn nữa còn giết một gia hỏa giả mạo Phục Hổ La Hán, thế nhưng, Bồ Tát ngươi nói đó chính là Phục Hổ La Hán thật sao?
- Oan uổng a! Bồ Tát, đệ tử thật là oan uổng a!
Miệng Giang Lưu, lớn tiếng kêu oan, nói:
- Hổ Yêu kia chẳng những ăn người, hơn nữa còn bắt được tiểu hòa thượng Đạo Tế Hàng Long La Hán chuyển thế, yêu nghiệt như thế, nói là Hộ Pháp Thần Thú Phục Hổ La Hán đệ tử tự nhiên là sẽ không tin tưởng!
- Đồng dạng, tại thời điểm Hổ Yêu kia bị giết, một người tự xưng là Phục Hổ la Hán nhảy ra ngoài, muốn bảo trụ Hổ Yêu kia, tất nhiên là một đám yêu nghiệt! Nhưng đệ tử thật không biết hắn là Phục Hổ La Hán thật a!
- Đệ tử thật là oan uổng a!
- Ngộ Không, mau nói mấy câu!
Miệng lớn tiếng kêu oan, Giang Lưu đồng thời cũng phân tích sự tình một chút, về tình về lý, phương thức mình xử lý đều hoàn toàn phù hợp lẽ thường, đồng thời, Giang Lưu tại bên trong hệ thống xã giao, phát tin tức qua cho Tôn Ngộ Không.
- Bồ Tát, ngươi nói câu này liền nói sai rồi, sư phụ ta nào có tội a?
Nhận được Giang Lưu nhắc nhở, Tôn Ngộ Không vào lúc này cũng tiến lên một chút, nói với Quan Âm Bồ Tát:
- Chớ nói sư phụ ta hiểu lầm, cho rằng Phục Hổ La Hán kia là giả, cho dù hắn là thật, dung túng Hộ Pháp Thần Thú chính mình hạ giới làm yêu, ăn người, thậm chí muốn mưu đồ làm loạn với Hàng Long La Hán chuyển thế, tâm tính Phục Hổ La Hán như thế, sư phụ ta giết hắn, có thể nói là thanh lý môn hộ thay Phật Môn rồi!
- Không sai a, Bồ Tát, đại sư huynh của ta nói đúng a, còn xin Bồ Tát minh giám a!
Theo Tôn Ngộ Không dứt lời, Sa Ngộ Tịnh bên cạnh cũng mở miệng.
- A Di Đà Phật...
Nghe được Giang Lưu đang lớn tiếng kêu oan, bọn Tôn Ngộ Không cũng giải thích, sắc mặt Quan Âm Bồ Tát hơi bớt giận.
Thong thả, trầm ngâm một lát, khẽ gật đầu, nói:
- Huyền Trang, lời các ngươi nói, cũng không phải không có lý! Người bên ngoài Đại Lôi Âm Tự có lẽ không rõ các ngươi, bản tọa tự nhiên là hiểu các ngươi!
- Trước đây không lâu, các vị Phật Đà cùng Bồ Tát Đại Lôi Âm Tự, còn có La Hán khắp nơi tề tụ, triển khai thảo luận đối với sự tình ngươi tru sát Phục Hổ La Hán, nguyên bản, đều cho rằng ngươi tội ác tày trời, thậm chí đề nghị nhốt ngươi vào bên trong Huyễn Ma Động, hối lỗi một năm!
- Huyễn Ma Động ngươi cũng biết là địa phương nào đúng không? Đó là một chỗ đáng sợ hơn cả địa ngục, tiến vào bên trong xong, vô số huyễn tượng xuất hiện, là thật là giả, cũng thực cũng hư, vô số địch nhân sẽ bao phủ ngươi, cho ngươi lâm vào trong khổ chiến không biết ngày đêm!
- Thế nhưng, bản tọa minh bạch tâm tính Huyền Trang ngươi, cho nên bốc lên nguy hiểm bị Phật Tổ trách cứ, đắc tội tất cả mọi người, vẫn thay ngươi cầu tình! Rốt cục cầu được Phật Tổ mở một mặt lưới, chỉ ghi lại lỗi lầm của ngươi, chờ thời điểm đến Tây Thiên Linh Sơn, luận công hành thưởng, luận qua trừng phạt...
Quan Âm Bồ Tát mở miệng, hư hư thật thật cầm chuyện phát sinh Đại Lôi Âm Tự, giảng thuật cho Giang Lưu một lần.
Đương nhiên, đại bộ phận chuyện là đúng, thế nhưng, lại giảng chính mình phi thường Quang Minh vĩ đại, cũng là để cho Giang Lưu thiếu chính mình một cái ân tình to lớn!
- A? Huyễn Ma Động? Vô số huyễn tưởng vừa thật vừa giả, để cho người ta khổ chiến không biết ngày đêm?
Quan Âm Bồ Tát nói, để cho Giang Lưu mở to hai mắt nhìn.
- Không sai, chỗ đó phi thường đáng sợ, hơn nữa ma vật bên trong Huyễn Ma Động huyễn hóa ra, do tu vi tự thân mà định, bất luận là người tu vi bực nào đi vào, đều khó mà đối phó!
Còn tưởng rằng Giang Lưu đang sợ Huyễn Ma Động, Quan Âm Bồ Tát nghiêm túc nhẹ gật đầu nói ra.
- Bồ Tát!
Xác định tin tức Huyễn Ma Động xong, Giang Lưu nghiêm sắc mặt, phi thường nghiêm túc nhìn Quan Âm.
- Ừm, hắn muốn nói cám ơn ta a? Nhân cơ hội này, không biết ta có thể thu hồi một phần bảo vật lại hay không? Đài sen? Cô Nhi? Hoặc là Huyền Quang Kính?
Thấy Giang Lưu nghiêm túc nhìn mình chằm chằm, thần sắc Quan Âm Bồ Tát không động, nhưng trong lòng thì âm thầm vui vẻ.
Chính mình đại nhân tình như thế, Giang Lưu nhất định sẽ cảm tạ mình thật tốt rồi,.
- Bồ Tát, hay là để đệ tử vào Huyễn Ma Động hối lỗi đi!
Nghiêm túc nhìn chằm chằm Quan Âm, Giang Lưu mở miệng nói ra.
- A?
Nguyên bản vẫn chờ Giang Lưu nói tạ với mình, không nghĩ tới, Giang Lưu nói ra, thế mà lại là cái này, Quan Âm Bồ Tát mở to hai mắt, giật mình nhìn hắn, ngơ ngác, nhất thời không biết nói gì.
- Bồ Tát, làm ơn nhất định để cho ta tiến nhập trong Huyễn Ma Động!
- Không phải, ngươi, ngươi vì cái gì như thế?
- Nếu tất cả Bồ Tát cùng Phật Đà Đại Lôi Âm Tự đều cho rằng đệ tử có tội, đệ tử có thể nào để Bồ Tát vì ta mà đắc tội mọi người? Đệ tử nguyện ý bị phạt!
- Huyền Trang a, ngươi quả nhiên không sai, chỉ là, chuyện này đã xác định rồi, ngươi liền...
- Bồ Tát, đệ tử nhất định phải tiến nhập Huyễn Ma Động, đệ tử nghiệp chướng nặng nề, không đi vào, trong lòng rất là ái ngại!
- Ngươi, ngươi vừa rồi còn không phải nói mình oan uổng sao?
- Trước đó đệ tử còn tưởng rằng tru sát Phục Hổ La Hán giả, vì thế yên tâm thoải mái, nếu Bồ Tát đến đây cáo tri đệ tử Phục Hổ La Hán kia là thật, đệ tử chỉ cảm thấy áy náy vạn phần, nghiệp chướng nặng nề, còn xin Bồ Tát để cho đệ tử tiến nhập trong Huyễn Ma Động hối lỗi, cầu ý niệm thông suốt, nếu không, đệ tử nào có mặt mũi đi Tây Thiên diện kiến các vị Phật Đà, Bồ Tát cùng La Hán...
Quan Âm:


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất