Chương 821: Đụng trúng thiết bản rồi!
Liếm liếm khóe miệng, tiểu yêu thủ hạ này nói, thật khơi gợi lên trùng thèm trong bụng Tái Thái Tuế rồi.
Chỉ là, rất nhanh, Tái Thái Tuế đột nhiên giật mình, một điểm trùng thèm vừa rồi hiện lên lập tức bị đè xuống.
Thời điểm bình thường làm chuyện xấu không có việc gì, Bồ Tát biết rõ cũng chỉ mở một con mắt nhắm một con mắt mà thôi, kém nhất cũng chỉ bị Bồ Tát trách móc nặng nề vài câu mà thôi.
Thế nhưng hiện tại, lại không được.
Vào lúc này một đoàn người Huyền Trang liền tại phụ cận, nếu bọn hắn biết mình ăn người, cái này chẳng phải là làm chuyện xấu sao?
Cũng sẽ bị một đoàn người Huyền Trang hàng ma vệ đạo xử lý a?
Nếu không dám ăn, như vậy thì giữ người lại cũng không có ý nghĩa gì a?
Nghĩ nghĩ, Tái Thái Tuế phất phất tay đối với tiểu yêu trước mặt mình, nói:
- Tốt rồi, đừng nói nhảm nhiều như vậy, thả người đi đi!
- A? Đại vương? Ngươi nói là, thả đi?
Nghe được Tái Thái Tuế này nói, tiểu yêu này mở to hai mắt nhìn, thất kinh hỏi.
- Đương nhiên, không thả hắn đi, giữ lại làm gì? Ta đã nói với các ngươi, những ngày gần đây này, đều quản tốt miệng mình cho ta, nếu như ai ăn người, đừng trách bản vương không khách khí!
Không những chính mình không ăn thịt người, thậm chí, Tái Thái Tuế còn nghiêm khắc định ra quy củ, tiểu yêu bên trong Kỳ Lân Sơn gần đây cũng không thể ăn người.
- Cái này, chuyện này...
Rất nhiều tiểu yêu bên cạnh nghe được lời này, đều hai mặt nhìn nhau, cảm thấy khó có thể lý giải được.
Không cho ăn thịt người? Vậy liền giống như trong quân doanh không cho người ta uống rượu vậy!
- Thế nào? Các ngươi muốn phản ta hay sao?
Xem sắc mặt những tiểu yêu chung quanh này, Tái Thái Tuế tự nhiên biết rõ suy nghĩ trong lòng bọn chúng, sắc mặt phát lạnh, lạnh giọng hỏi.
- Không dám!
Không cho ăn thịt người cũng không chết người, thế nhưng, nếu như đưa ra dị nghị, nói không chừng liền sẽ bị đại vương xử lý, những tiểu yêu chung quanh, nào còn dám nói thêm cái gì? Từng cái vội vàng cúi đầu, biểu thị không dám vi phạm, cũng biểu thị nghe theo mệnh lệnh Tái Thái Tuế.
- Ừm, như vậy rất tốt...
Xem những tiểu yêu này phản ứng, lúc này Tái Thái Tuế mới hài lòng nhẹ gật đầu.
- Muốn đuổi ta đi? Cái này không thể được!
Không nói đến trong lòng Tái Thái Tuế là nghĩ như thế nào, vào lúc này, Tái Thái Tuế phản ứng hoàn toàn không phù hợp lẽ thường, lại làm cho trong lòng Giang Lưu có chút cuống lên.
Vì tìm hiểu tin tức, chính mình cũng cố ý đưa tới cửa, thế nhưng, thế mà hắn không ăn thịt người, lại thả chính mình rồi?
Nếu như Tái Thái Tuế thật từ đầu đến cuối đều không ăn thịt người, có lẽ Giang Lưu sẽ còn kính nể hắn mấy phần, liều mạng nhiệm vụ thất bại trừng phạt, bị trừ đi 2 ức điểm kinh nghiệm, Giang Lưu cũng sẽ không giết hắn.
Thế nhưng, từ trong lời hắn nói, Giang Lưu có thể nghe ra được Tái Thái Tuế cho tới nay đều ăn người.
Chẳng qua là yêu cầu những tiểu yêu này gần đây không ăn người mà thôi.
Ngôn hành cử chỉ Tái Thái Tuế này, thật là có chút kỳ quái a, đột nhiên yêu cầu những tiểu yêu này không ăn người? Là vì cái gì?
Trong lòng Giang Lưu, đã có nghi hoặc, lại có vội vàng.
Vội vàng bị bắt đến đây, thế mà muốn thả chính mình đi? Chính mình nên là như thế nào mới có thể lưu lại?
Cũng không thể nói cho Tái Thái Tuế, chính mình là Đường Tăng, ăn một miếng thịt chính mình, có thể trường sinh bất lão a?
- Đi thôi đi thôi!
Giang Lưu bên này trong lòng vội vàng, muốn lưu lại, nhưng một lúc nhất thời, căn bản tìm không thấy cớ gì, tiểu yêu ở bên cạnh xô đẩy ra hướng bên ngoài yêu động.
- Đúng rồi, các ngươi gần đây cũng đều giữ vững tinh thần cho ta, chú ý đến, nếu có một hòa thượng Đường triều tới lấy kinh đi ngang qua, tranh thủ thời gian hồi báo cho ta biết!
Nhìn tiểu yêu này xô đẩy Giang Lưu đi ra ngoài, Tái Thái Tuế nghĩ tới điều gì, đột nhiên mở miệng phân phó nói với những tiểu yêu chung quanh này.
- Biết rõ rồi, đại vương!
Theo Tái Thái Tuế dứt lời, tiểu yêu chung quanh cùng nhau lên tiếng.
- Cơ hội tới...
Đang lo vào lúc này tìm không thấy cớ gì lưu lại, nghe được Tái Thái Tuế nói, trong lòng Giang Lưu hơi động, âm thầm có phần mừng rỡ.
- Chờ một chút, đại vương, ngươi tìm ta có chuyện gì không?
Vì lưu lại, Giang Lưu chỉ có thể giả ngu, bộ dáng ngây ngốc, xoay đầu lại, hỏi Tái Thái Tuế.
- Ngươi cái tiểu hòa thượng này nói cái gì? Bản vương lúc nào tìm ngươi, bản vương tìm là, là, là...
Nghe được lời Giang Lưu nói, nguyên bản phất phất tay, thế nhưng, nói được phân nữa, tựa hồ ý thức được thân phận Giang Lưu, con mắt trừng rất lớn, giật mình nhìn Giang Lưu.
- Ngươi, ngươi chính là hòa thượng Đường triều đến? Đi Tây Thiên thỉnh kinh?
Nuốt một ngụm nước bọt, Tái Thái Tuế hỏi.
- Không sai, chính là bần tăng!
- Không có khả năng, ngươi nói xem, pháp danh ngươi là cái gì?
- A Di Đà Phật, bần tăng pháp danh Huyền Trang!
- Vậy, ngươi cũng phải có đồ đệ, đồ đệ ngươi là người nào?
- Bần tăng có ba đồ đệ, đại đồ đệ Tôn Ngộ Không, chính là Tề Thiên Đại Thánh năm trăm năm trước đại náo Thiên Cung, nhị đồ đệ Trư Bát Giới, vốn là Thiên Bồng Nguyên Soái chưởng quản Thiên Hà tám vạn Thủy Quân, Tam đồ đệ Sa Ngộ Tịnh, vốn là Quyển Liêm Đại Tướng bên cạnh Ngọc Đế...
- Ta, ta không tin, ta nhớ Huyền Trang Pháp Sư là Thánh Tăng mười hai hương ba, ngươi, ngươi có bản lĩnh để cho ta nhìn xem hương ba trên đầu ngươi!
- Nếu đại vương không tin, vậy bần tăng liền cho ngươi xem!
Khi nói chuyện, Giang Lưu lấy tăng mũ trên đầu mình xuống, cũng để cho mười hai hương ba trên đầu mình xuất hiện trước mắt.
Không có biện pháp, vốn muốn lén giấu đi thân phận chính mình, vụng trộm đến điều tra Tái Thái Tuế này hư thực.
Thế nhưng, nếu Tái Thái Tuế này không ra bài theo lẽ thường, thế mà đuổi chính mình đi, Giang Lưu chỉ có thể lộ ra thân phận chính mình rồi.
Nó là tọa kỵ Quan Âm Bồ Tát, đến ứng kiếp, đơn giản mà nói chính là đến cho chính mình phiền toái.
Nếu như biết thân phận mình, còn muốn đuổi chính mình đi, cái này làm sao cũng không nói được.
Nếu len lén lẻn vào không được, như thế, cũng chỉ có thể lấy thủ đoạn dương mưu, làm cho Tái Thái Tuế nhất định phải giữ chính mình lại rồi.
- Mười hai hương ba? Cái này, bực phật duyên này, thật là chưa từng nhìn thấy a!
Nhìn trên đầu Giang Lưu trọn vẹn mười hai hương ba, thanh âm tiểu yêu tại bên trong yêu động, hít hơi lạnh lúc lên lúc xuống.
Thực nện trúng thiết bản rồi!