Chương 97: Trang Bị Phẩm Chất truyền Thuyết Mới Cùng Biến Dương Thuật
Nhiệm vụ này hoàn thành để cho trong lòng Giang Lưu phi thường dễ chịu.
Yêu vật Hồi Phong Sơn, mình lúc đầu chỉ muốn dùng số lượng của chúng để hoàn thành nhiệm vụ chuyển chức, lại thuận tiện phát động nhiệm vụ này, mình hoàn toàn có thể nói là tự nhiên nhặt được 12000 điểm kinh nghiệm, còn thu được một Thanh Liên Thiền Trượng.
Ánh mắt rơi phía trên Thanh Liên Thiền Trượng này, tin tức thuộc tính đối ứng tự nhiên hiện lên trước mắt Giang Lưu.
Thanh Liên Trượng (cấp Hoàn Mỹ): Cần cấp 20, công kích + 185, đặc hiệu: Sử dụng kỹ năng loại khôi phục cùng đạo cụ hiệu quả sẽ + 10%, độ bền 16/20.
Nhìn xem thuộc tính Thanh Liên Trượng này một lần, trong lòng Giang Lưu âm thầm kinh hỉ.
Thuộc tính Hàng Ma Côn mặc dù không tệ, nhưng dù sao cũng chỉ là vũ khí cho cấp 10 sử dụng, đối với Giang Lưu hiện tại mà nói, đã có chút gân gà, hiệu quả lực công kích tăng phúc cũng không sánh nổi hiệu quả kỹ năng Phục Ma Chú, Thanh Liên Trượng này hoàn toàn là trang bị Giang Lưu hiện tại cần nhất.
Thuộc tính Thanh Liên Trượng này cố nhiên để cho Giang Lưu cảm thấy mừng rỡ, thế nhưng đồ vật Huyết Hổ Vương rơi ra mới càng thêm để cho Giang Lưu cảm thấy chờ mong hơn, đây là lần thứ nhất Giang Lưu thu được đồ vật sau khi quái vật cấp bậc Yêu Vương chết rơi ra.
Nhìn kỹ Bao Khỏa Không Gian, đồ vật Huyết Hổ Vương tuôn ra gồm có một bình pháp lực dược thủy, hai bình trị liệu dược thủy, một chiếc nhẫn, một đôi giày, còn có một bản sách kỹ năng.
Đồ vật tuôn ra cũng không tính đặc biệt nhiều, nhưng cũng không tính ít.
Mấy bình dược thủy tự nhiên là không vừa mắt, ánh mắt Giang Lưu đầu tiên rơi trên chiếc nhẫn.
“Chân Long Giới Chỉ (cấp Tinh Lương): Cần cấp 15, công kích +35, độ bền 5/10.”
Thuộc tính tin tức chiếc nhẫn này để cho Giang Lưu âm thầm lắc đầu, mặc dù nói hiện tại mình đang cần một chiếc nhẫn, nhưng chiếc nhẫn chỉ là phẩm chất hoàn hảo, tựa hồ có chút có lỗi với thân phận Yêu Vương của Huyết Hổ Vương nha.
Bất quá, mặc dù trong lòng thầm than, thế nhưng Giang Lưu vẫn lấy chiếc nhẫn này ra ngoài, mang trên ngón tay của mình, tăng thêm 35 công kích, hiệu quả vẫn tạm được.
Chợt, ánh mắt Giang Lưu lại rơi trên một đôi giày khác, thuộc tính tin tức đối ứng cũng hiện lên ở trước mắt.
Thiểm Linh Mang Hài (cấp Truyền Thuyết): Cần cấp 20, phòng ngự + 460, đặc hiệu: Có thể tùy ý thuấn di khỏi vị trí hiện tại trong phạm vi phương viên 10 m, thời gian hồi chiêu 300 giây, độ bền 4/30.
Giang Lưu: . . ..
Nhìn thuộc tính tin tức đôi Thiểm Linh Mang Hài này, Giang Lưu cảm thấy phi thường kinh hỉ, vô luận dược thủy hay chiếc nhẫn đều không được xem là đồ vật đặc biệt tốt gì, lần thứ nhất tru sát quái vật cấp bậc Yêu Vương, nguyên bản còn tưởng rằng lần này tay mình thúi hoắc, lụm không được đồ tốt gì thế mà không nghĩ tới cuối cùng kinh hỉ lại nằm ở phía sau.
Trang bị phẩm chất Truyền Thuyết, mặc dù cấp yêu cầu chỉ có cấp 20, so ra mà nói phải kém Minh Vương quan một mảng lớn, nhưng cái này dù sao cũng là kiện trang bị cấp Truyền Thuyết thứ hai mình có, vô luận là phòng ngự tăng cường hay là đặc hiệu đều phi thường tốt.
Chỉ là, nhìn độ bền cuối cùng chỉ có 4 điểm, Giang Lưu âm thầm lắc đầu.
Nếu như không tìm được biện pháp chữa trị độ bền, Thiểm Linh Mang Hài này cũng không dùng được bao lâu a.
Nhìn tin tức Thiểm Linh Mang Hài, nỗi lòng cao hứng cùng bất đắc dĩ đồng thời hiện lên trong người Giang Lưu, tâm tình phức tạp xoắn xuýt trong chốc lát, cuối cùng đặt ánh mắt trên một bản sách kỹ năng.
Biến Dương Thuật: Cần cấp 20, cần chức nghiệp Ma Sư.
- A? Đây là sách kỹ năng của Ma Sư sao, Ma Sư là chức nghiệp sau khi chuyển chức của chức nghiệp đạo sĩ? Biến Dương Thuật? Kỹ năng này cực kỳ thần kỳ a!!
Nhìn thấy bản sách kỹ năng này, mắt Giang Lưu sáng rực lên.
Chức nghiệp hòa thượng cấp 20 sẽ chuyển chức, chức nghiệp đạo sĩ tự nhiên cũng giống như vậy, chỉ bất quá sau chuyển chức, đạo sĩ loại thuật pháp ngoại trừ chuyển thành Thiên Sư ra, còn có chức nghiệp Ma Sư chuyên nguyền rủa khống chế, sách kỹ năng Biến Dương Thuật này chính là của chức nghiệp Ma Sư.
Mặc dù khác biệt với chức nghiệp của chính mình, thế nhưng đẳng cấp cũng đã đạt đến, hơn nữa chủ yếu nhất là, trang bị đặc thù Kỹ Năng Thư Hạp có thể chứa ba quyển sách kỹ năng không phải chức nghiệp của bản thân đồng thời lấy được điều kiện học tập.
Ngoại trừ Tật Hỏa Châu ra, hai ô khác còn trống không.
Trong lòng hơi động, Giang Lưu lấy bản sách kỹ năng Biến Dương Thuật này ra ngoài, thả vào trong Kỹ Năng Thư Hạp.
Nhắc nhở: Có tiêu hao 1 điểm kỹ năng, học tập kỹ năng Biến Dương Thuật hay không?
Theo động tác Giang Lưu, hệ thống nhắc nhở xuất hiện, không nói nhảm, Giang Lưu tự nhiên lựa chọn tiếp nhận.
Biến Dương Thuật: tùy ý biến mục tiêu thành một con cừu non đáng yêu vô hại, thời gian duy trì 2 giây, dưới trạng thái này không thể công kích, không thể phóng thích kỹ năng, thời gian hồi chiêu 300 giây.
Lại là một cái thần kỹ loại khống chế a!
Nhìn tin tức tương quan kỹ năng này, ánh mắt Giang Lưu sáng lên.
Mặc dù thời gian duy trì chỉ có 2 giây mà thôi, thế nhưng đang trong giao chiến kịch liệt, cái thời gian 2 giây này cũng xem như khá ổn, nếu như dùng đúng lúc, đủ để thay đổi kết cục một trận chiến đấu.
Tuần tự thu được trang bị cấp Truyền Thuyết cùng kỹ năng khống chế Thần cấp, tâm tình Giang Lưu rất không tệ.
Chợt, ánh mắt chuyển hướng Tôn Ngộ Không bên cạnh, mới được kỹ năng thần kỳ như vậy, tự nhiên phải thí nghiệm trước một chút.
Ho khan một tiếng, Giang Lưu mở miệng nói:
- Khụ khụ, Ngộ Không, vi sư có nghi hoặc, không biết là. . ..
- Không, không… Đừng nói…!
Chỉ là, lời Giang Lưu còn chưa nói xong, hầu tử bên cạnh lập tức đi xa một phần, duy trì khoảng cách nhất định cùng Giang Lưu, cảnh giác nhìn hắn.
- Ách. . .
Tôn Ngộ Không phản ứng cấp tốc như thế để cho Giang Lưu hơi chậm lại, lời muốn nói cũng không thể tiếp tục nói ra khỏi miệng.
Được, cái con khỉ này cũng biến thành quỷ tinh linh rồi? Không dễ lừa gạt như trước nữa?
- Yên tâm, vi sư chỉ có một vấn đề muốn hỏi ngươi mà thôi, ngươi còn chưa tin ta sao?,
Khóe miệng hơi hơi co quắp một chút, Giang Lưu lộ ra một nụ cười hiền lành, tỏ ra bình dị gần gũi.
- Không tin!
Chỉ là, Tôn Ngộ Không vẫn cảnh giác nhìn Giang Lưu như cũ, kiên định lắc đầu.
- Ngươi cái tên đầu khỉ này, ngay cả vi sư cũng không tin, ngươi lại đây để ta thử chiêu mới một chút đi!.
Nếu đã dụ dỗ không được, Tôn Ngộ Không cũng không có ý muốn phối hợp, thế là Giang Lưu cũng không ý tứ trưng cầu hắn đồng ý nữa, ngón tay nâng lên, điểm hướng Tôn Ngộ Không một cái, kích hoạt năng lực Biến Dương Thuật bắt đầu.
Tia sáng kỳ dị, trên người Tôn Ngộ Không hiện lên, chỉ là, thân hình Tôn Ngộ Không như trước, vẫn là dáng dấp hầu tử, cũng không có biến thành một con cừu non.
- A? Kỹ năng này, thế mà thất bại rồi?
Nhìn dáng dấp của Tôn Ngộ Không không có biến hóa, Giang Lưu ngẩn người, vô cùng kinh ngạc.
- A? Sư phụ, ngươi thế mà hiểu được pháp thuật cùng loại với bảy mươi hai biến sao?
Trong lúc Giang Lưu sững sờ, thần sắc Tôn Ngộ Không lại càng thêm kinh ngạc.
- Pháp thuật cùng loại với bảy mươi hai biến?
Lời Tôn Ngộ Không nói để cho trong lòng Giang Lưu hơi động một chút, mơ hồ tựa như bắt được nguyên nhân thất bại của kỹ năng Biến Dương Thuật này.
Quả nhiên, mặc dù kinh ngạc lý do Giang Lưu biết kỹ năng Biến Dương Thuật này nhưng Tôn Ngộ Không lại lắc đầu, nói.
- Lão Tôn Ta tinh thông bảy mươi hai loại Địa Sát biến hóa, pháp thuật sư phụ ngươi mặc dù tinh diệu, thế nhưng muốn cải biến hình thái lão Tôn ta, lại không có khả năng.
Quả là thế, lời Tôn Ngộ Không nói để cho trong lòng Giang Lưu bừng tỉnh.
Nguyên bản Tôn Ngộ Không tinh thông Biến Hóa Chi Thuật, lại thêm tu vi hắn cao hơn mình cả ngàn vạn lần, cái Biến Dương Thuật này khó mà phát huy tác dụng đối với hắn, tựa hồ cũng hợp tình hợp lý?
Như thế xem ra, giá trị kỹ năng Biến Dương Thuật tựa hồ có chút giảm xút, bất quá, chung quy mà nói, đối với mình trước mắt mà nói, vẫn là một thần kỹ phi thường thực dụng như cũ.
Dù sao Yêu Quái tinh thông Biến Hóa Chi Thuật, hơn nữa lại có tu vi như Tôn Ngộ Không cũng là số ít.
Trò chuyện cải nhau vài câu, rất nhanh, Giang Lưu cùng Tôn Ngộ Không hai người lại về tới Tiểu Điền Thôn.
Xa xa đã có thể nhìn thấy cửa Tiểu Điền thôn đang tỏa ra một bầu không khí tĩnh mịch, một lão gia gia còng lưng, trông chờ mòn mỏi đang nhìn hướng phía bên này. . .