Đồng Hải to lớn như một con gấu vai vác chùy lớn, ngẩng đầu đứng ở trên boong.
Gió biển thổi qua những khe hở giáp đồng, phát ra tiếng kêu nức nở khe khẽ.
Mắt của người đàn ông nhìn thẳng về phía trước. Hình dáng quê hương càng ngày càng gần, bờ biển dài và đường ven biển rộng dần dần hiện rõ, phía sau là một khu rừng rậm lớn, xa hơn nữa là ao muối xanh biếc.
Truyện "Game Mô Phỏng Thần Linh (Dịch) Chương 166: Tôi không phải là anh hùng " hiện chỉ hỗ trợ đọc trên app của xalosach.com, vui lòng click vào link dưới để tải app về đọc nhé :
Nếu gặp vấn đề gì trong quá trình tải, vui lòng liên hệ cho mình qua link sau nhé
Hỗ trợ qua Facebook
Liên Hệ Bản Quyền
Thanks you !!!
Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này