Chương 10: Trả Giá
Một người trong đó nói.
Hắn là chuyên gia cá độ của tập đoàn châu báu Chu thị, tập đoàn châu báu Chu thị nhiều khi đều là mua phỉ thúy đã được giải ra, nhưng ngẫu nhiên cũng sẽ mua từ nguyên thạch.
Suy cho cùng thì không phải lúc nào cũng có những nguồn hàng chất lượng.
“Lý tiên sinh, khối đá này có chút quái dị, nó có khả năng sẽ ra cực phẩm, nhưng cũng có khả năng hoàn toàn không có gì, độ rủi ro lớn hơn một chút.” Một người còn lại trong đó cũng nhỏ giọng nói.
Thanh âm của hai người điều chỉnh đến mức nhỏ nhất, đối với người khác hẳn là không nghe được, nhưng mà đối với Tiêu Phàm đã được tẩy kinh phạt tủy, thính lực của hắn so với người bình thường tốt hơn rất nhiều.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Tiêu Phàm giả bộ nhìn nhìn xung quanh, đồng thời hắn cũng cẩn thận lắng nghe hai cao thủ đổ thạch giảng giải.
Những nguyên thạch mà họ cảm thấy không tệ, Tiêu Phàm ghi rõ từng khối một.
“Lý tiên sinh, chúng ta lên trên lầu nhìn một chút.”
“Quản lý Thẩm, chúng ta cùng lên lầu đi.”
Nửa giờ sau, cả hai người cùng đi lên lầu trên.
Dù ở lầu hai có đồ họ vừa ý, nhưng sẽ không lập tức đem nguyên thạch mua luôn.
Phơi tạm mấy ngày ở đây, có lẽ còn có thể ép giá.
“Theo như lời họ nói, bốn khối này tỷ lệ trúng sẽ tương đối lớn!”
“Nhưng mà khối này giá cả vượt quá 50 vạn, chỉ có thể bài trừ, vậy liền lấy ba khối này, lại thêm hai khối này nhỏ hơn một chút.”
Nói xong, Tiêu Phàm ngưng thần bên mắt trái, hắn bắt đầu thăm dò khối đá thứ nhất.
Khối đá đầu tiên mở ra một cái cửa sổ nho nhỏ, có màu xanh ngọc lục bảo. Hắn nghe thấy một trong hai người đó nói phẩm chất khối này đạt đến Băng chủng, chỉ cần có thể xuyên sâu thêm một tấc là có thể kiếm tiền, có thể càng sâu thì có thể kiếm được rất nhiều tiền.
“Má nó, kiếm cái búa a.”
“Chỉ có một lớp xanh lục ở bề ngoài, nếu mà tốn 40 vạn mua cái này, đồ lót cũng không có mà mặc a.”
“Chắc người đổ nguyên thạch cũng sẽ không ngờ tới ta có năng lực nhìn xuyên tường đi.”
Vừa nghĩ, Tiêu Phàm cũng cấp tốc xem hết khối này liền chuyển sang khối bên cạnh.
Khối này thì tốt hơn một điểm.
Nhưng mà cũng không có tốt hơn được bao nhiêu.
Hắn đối với giá trị của phỉ thuý không hiểu, nhưng theo những gì họ nói, nếu mua lại khối này với giá 35 vạn thì ước tính có thể thua thiệt lên tới 20 vạn.
“Cái quái gì vậy!”
Tiêu Phàm tranh thủ thời gian đi tiếp đến trước mặt khối đá thứ ba.
Bề ngoài khối nguyên thạch này biểu hiện cũng không tệ, nhưng bên trong vậy mà cái gì cũng không có.
“Hai chuyên gia kia sẽ không phải là giả chứ?”
Dưới ánh mắt khó hiểu của nhân viên phục vụ ở lầu hai, Tiêu Phàm nhanh chóng đến trước mặt khối đá thứ tư, khối này tương đối nhỏ.
“A~”
Vừa nhìn trong lòng Tiêu Phàm liền chấn động. Ở bên trong khối nguyên thạch này hắn nhìn thấy được một khối phỉ thúy lớn chừng quả nắm đấm.
Dù cho Tiêu Phàm không hiểu phỉ thúy, nhưng hắn cũng mơ hồ cảm thấy được khối phỉ thúy này phẩm chất cực tốt.
Lúc này con mắt rất nhanh có dấu hiệu mỏi mệt, Tiêu Phàm tranh thủ thời gian nhìn khối nguyên thạch bên cạnh.
Bên trong khối cuối cùng có phỉ thúy, phẩm chất bình thường. Hắn đoán có thể không lời cũng không lỗ, có lẽ còn có thể kiếm lợi nhuận nhỏ, còn lợi nhuận lớn thì đừng nghĩ.
“Vị khách này, ngài không sao chứ?”
Nhân viên phục vụ đi tới lễ phép hỏi.
Hành vi của Tiêu Phàm có chút quái dị, mà hiện tại, hắn vẫn đang nhắm chặt hai mắt.
“Không có việc gì, chỉ là có bụi bay vào mắt thôi.”
Tiêu Phàm xua xua tay, hắn cảm giác được đôi mắt có chút nhoi nhói.
“Ông nội nói một ngày có thể sử dụng năng lực nhìn xuyên tường ba lần, nhưng đoán là ba lần không thể liên tiếp dùng được, dùng một lần sau đó phải nghỉ ngơi gần nửa ngày.”
Tiêu Phàm thầm nghĩ trong lòng.
Đứng yên dụi dụi mắt một lúc, Tiêu Phàm mới mở hai mắt ra. Sau chuyện này hắn cảm thấy rằng, nếu không phải việc gì đặc biệt vội vàng thì tốt nhất không nên dùng đầy ba lần, lại đem mắt mình làm cho mù thì vui lớn.
“Khối này có thể bớt được không?”
Tiêu Phàm chỉ chỉ vào một trong những khối kia hỏi. Giá niêm yết 27 vạn.
Thấy nhân viên phục vụ lắc đầu, Tiêu Phàm liền nói tiếp:
“25 vạn, ngươi hỏi ông chủ của ngươi một chút, nếu đồng ý thì ta lấy, mặt khác giúp ta đem nó giải ra.”
Có thể ép giá bằng cách thương lượng nhiều hơn một chút, tránh đêm dài lắm mộng.
“Vị khách này, khối này 25 vạn bán cho ngươi.”
Vừa nhận được tin tức ông chủ cửa hàng nhanh chóng chạy đến đây, dù sao đây cũng là một thương vụ trị giá 25 vạn tệ.
“Được rồi!”
Tiêu Phàm gật đầu sau đó nhanh gọn chuyển tiền.
“Ông chủ, nhờ ông giải thạch giúp ta.”
“Về phương diện giải thạch này các ông hẳn là rất chuyên nghiệp.”
Tiêu Phàm nói.
Nghe xong ông chủ gật đầu nhanh chóng phân phó cho cấp dưới.