Gia Gia Tạo Phản Tại Dị Giới, Ta Liền Vô Địch Ở Đô Thị

Chương 176: Không Thể Để Chị Dâu Đợi Được

Chương 176: Không Thể Để Chị Dâu Đợi Được


Tiêu Phàm cười híp mắt lại nói. Đám mấy người Thẩm Thần kinh ngạc trợn mắt lên, sau đó ba người họ rất đồng đều mà cùng quay người bỏ đi.
“Không có khẩu vị, ta nuốt không nổi.”
“Ta vừa nhớ ra ta còn có bài tập chưa làm xong.”
“Ta đang giảm cân.”
Đám Thẩm Thần đang chuẩn bị chuồn, bọn hắn chẳng muốn cho Tiêu Phàm có cơ hội bón cơm chó cho bọn hắn đâu.
“Lữ Tuyết Yến cũng sẽ đến đây đó.”
Tiêu Phàm híp híp mắt nói. Chỉ trong chớp mắt, ba người Thẩm Thần lại đồng loạt cùng quay đầu lại.

"Lão Tam, việc ngươi thoát được kiếp độc thân là một việc trọng đại như vậy, thế thì dù ta có không có khẩu vị đi chăng nữa ta cũng phải ở lại cùng ngươi uống vài ly.”
"Đúng vậy đúng vậy, khi nào về rồi ta làm bài tập sau cũng được.”
"Tam ca, ngày mai ta mới bắt đầu giảm béo, hi hi.”
Thái độ của ba người hắn liền lập tức xoay chuyển 360 độ, vì bọn hắn rất thích mẫu người như Lữ Tuyết Yến nha.
"Thấy sắc quên bạn.”
Tiếu Phàm lườm bọn hắn cháy mặt.
"Tam ca, nhanh nhanh nào, chúng ta đi thôi, không thể để chị dâu phải đợi được.”
Thẩm Thần đẩy đẩy Tiêu Phàm rồi nói. Cả đám Tiêu Phàm nhanh chóng vào trong phòng ăn, vừa vào trong đã nhìn thấy Lữ Tuyết Yến và Tô Ấu Vi đang ngồi cạnh nhau. Vừa nhìn thấy Lữ Tuyết Yến, ba người họ đã tranh nhau để ngồi cạnh, nhưng không có nghi ngờ gì cả, Diệp Phi mới là người tranh được. Hắn ta là người luyện võ, về khía cạnh này thì Khổng Húc và Trầm Thần có tranh giành thêm 100 lần nữa thì cũng tranh không thắng nổi.
“Tiêu Phàm, chúng ta vừa mới xem qua thực đơn, mấy món ăn ở đây quá đắt rồi. Chúng ta có nên đổi một chỗ khác để ăn hay không?”
Lữ Tuyết Yến nói. Tô Ấu Vi cũng đáp:
“Đàn anh, chúng ta đổi nơi khác để ăn đi, tìm một quán ăn bình dân là được rồi.”
Sau khi hai chiếc xe của Tiêu Phàm bị đập hỏng, thì Tô Ấu Vi cảm thấy Tiêu Phàm đã mất đi một số tiền rất lớn rồi.
“Ấu Vi, không sao cả đâu, gần đây ta kiếm được không ít tiền. Tiền ăn một bữa như này không đáng để kể đến.”
Tiêu Phàm cười cười nói. Thẩm Thần cười ha ha:
"Chị dâu cứ thoải mái gọi món, hôm nay ngươi đừng tiết kiệm tiền giùm cho Tam ca, hắn ta dám bỏ lại chúng ta mà thoát ế một mình, hôm nay chúng ta không thể tha cho hắn được.”
Tô Ấu Vi gật gật đầu, nàng quay đầu lại nói với Lữ Tuyết Yến:
"Tuyết Yến, ta nói cho ngươi nghe, nếu sau này ngươi tìm bạn trai thì nhất định không được tìm những người như Thẩm Thần đâu đấy.”
“Chị dâu, ta sai rồi.”
Thẩm Thần vội vã nói:
"Chúng ta đổi một nơi khác ăn cơm đi, kể cả là quán ăn vỉa hè cũng không có vấn đề gì cả.”
Tiêu Phàm cười nói:
“Hôm nay là ngày đẹp, chúng ta cũng không cần đổi địa điểm khác làm gì cả. Lữ Tuyết Yến, khẩu vị của những người khác như thế nào ta đều biết rõ, nhưng còn ngươi có cái gì không ăn được hay không?”
Lữ Tuyết Yến lắc lắc đầu.
“Được, vậy thì để ta đi gọi món nhé.”
Tiêu Phàm cầm thực đơn đi ra ngoài, hắn không muốn gọi món trước mặt đám người Tô Ấu Vi, vì nếu hắn gọi một số món quá đắt sợ bọn họ sẽ ngại mà không chịu ăn.
“Chị dâu, tại sao hôm nay ta không nhìn thấy xe của Tam ca đâu cả?”
Ở trong phòng, Thẩm Thần nghi hoặc hỏi. Hắn thích xe thể thao, thế nên cho dù một lát nữa hắn uống rượu xong không thể lái xe thì để hắn ngồi trong xe một lát thôi cũng đã đủ lắm rồi. Sắc mặt Tô Ấu Vi hơi biến đổi. Lữ Tuyết Yến cũng có chút nghi hoặc nhìn về phía Tô Ấu Vi, hôm nay bọn họ là bắt xe taxi để đến đây chứ không lái xe.
“Chuyện này thì để đàn anh tự mình nói cho các ngươi sau thì hơn.”
Tô Ấu Vi nói. Nếu ở đây chỉ có một mình Tô Tuyết Yến thì nàng nói cho Tô Tuyết Yến nghe cũng được, nhưng mà bây giờ cả Thẩm Thần cũng đang ở đây, mà công ty quản lí của tiểu khu Tử Kinh lại là công ty của nhà Thẩm Thần. Tiêu Phàm nhanh chóng gọi xong món rồi quay lại phòng ăn, hắn nghi hoặc hỏi:
“Các ngươi làm sao vậy?”
Thẩm Thần nói:
“Tam ca, hôm nay ngươi không lái xe đến đây, có phải là xảy ra vấn đề gì rồi không?”
“Hôm nay chúng ta phải uống nha. Mà uống rượu thì không thể lái xe, hơn nữa xe thể thao như vậy thì kể cả chúng ta có thuê tài xế lái thay thì cũng chưa chắc họ đồng ý lái.”
Tiêu Phàm nhìn nhìn Thẩm Thần rồi nói. Thẩm Thần nhìn chằm chằm Tiêu Phàm:
"Tam ca, ngươi nói thật đi, ta chỉ cần hỏi là sẽ có ngay được số điện thoại của quản lí tòa nhà đấy. Ta có thể tự mình đi hỏi đó nha.”
Tiêu Phàm trầm mặc mất một lúc.
“Xe bị người ta đập nát rồi, camera giám sát ở xung quanh thì đã bị người ta cố ý phá hỏng trước nửa đêm, sau đó vào lúc nửa đêm, cả hai chiếc xe của ta đều bị người ta đập nát rồi, việc này có lẽ là do Dương gia thuê người đến phá.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất