Chương 177: Nói Chuyện Đàng Hoàng Với Dương Gia
Cuối cùng Tiêu Phàm cũng nói ra. Sắc mặt Thẩm Thần nhất thời biến sắc:
“Quản lí tòa nhà chỉ biết ăn không ngồi rồi hay sao? Camera giám sát hỏng rồi thì chẳng nhẽ bọn họ không biết lập tức đi sửa hay sao? Hơn nữa bọn hắn đều là lũ điếc cả à? Bây giờ ta sẽ gọi cho bố ta để nói đổi đám người bên quản lí bảo an của tòa nhà, đến lúc đó chúng ta sẽ bồi thường một phần cho Tam ca, cộng thêm tiền bên bảo hiểm thì chắc cũng đủ để mua hai chiếc xe mới thôi.”
Tiêu Phàm xua xua tay:
“Ngưng lại, bố của ngươi đã tặng không cho ta một căn phòng rồi, chút việc cỏn con như này mà còn để cho bố ngươi bồi thường thì ta là loại người gì chứ? Hơn nữa ta cảm thấy quản lý Tào là một quản lý không tồi, ngươi ngàn vạn lần đừng đổi hắn đi.”
Khổng Húc trầm giọng nói:
“Lão Tam, người nhà Dương gia mà ngươi nhắc đến là đang chỉ người nhà tên Dương Vinh à?”
“Ừm.”
Tiêu Phàm gật gật đầu:
“Việc này các ngươi không cần bận tâm đâu, ông chủ mà tặng ta chiếc xe lần này đã đến Z thành rồi, hắn ta nói sẽ giúp ta nói chuyện đàng hoàng với Dương gia.”
Khổng Húc nói:
“Lão Tam, nếu ngươi cần thì chuyện lần này ta có thể tìm người giúp đỡ ngươi. Chuyện cố ý phá hoại tài sản có giá trị lớn của người khác như thế này cũng không phải là chuyện nhỏ có thể bỏ qua được đâu.”
Tiêu Phàm cười nói:
“Đợi qua vài ngày nữa đi, nếu đến lúc đó mà chuyện này vẫn còn chưa được giải quyết thì ta sẽ tìm các ngươi giúp đỡ sau, mọi người đừng để một chút chuyện nhỏ thế này làm ảnh hưởng đến tâm trạng chứ.”
“Tít tít.”
Vào đúng lúc này, điện thoại của Tiêu Phàm reo lên. Là Đường Tại Thiên gọi tới.
“Ta đi ra ngoài nghe điện thoại một lát.”
Tiêu Phàm đi ra ngoài, nhấn nút nghe:
“Ông chủ Đường, mọi chuyện thế nào rồi?”
Tiếng cười của Đường Tại Thiên từ phía kia điện thoại truyền tới:
"Tiêu thiếu gia, ta đã giúp Dương Vinh và Dương Vĩnh An làm một cái xét nghiệm DNA, vừa rồi kết quả kiểm tra vừa được gửi về chỗ ta. Dương Vinh không phải con trai ruột của Dương Vĩnh An.”
Ánh mắt Tiêu Phàm lộ ra một tia kinh ngạc, hắn cũng không ngờ lại có thể phát hiện ra việc này.
“Vẫn là người như ông chủ Đường tài giỏi, ta còn chưa nghĩ theo hướng này bao giờ cả. Đây đúng là một bất ngờ lớn chúng ta tặng cho Dương Vĩnh An đó.”
Tiêu Phàm cười cười nói.
“Tiêu thiếu gia, vậy thì ta bắt đầu hành động đây, ta đảm bảo sẽ tặng hắn ta một đêm khó quên.”
Đường Tại Thiên cười ha ha nói.
"Được.”
......
Dương Vĩnh An về biệt thự với sắc mặt mỏi mệt, cả ngày hôm nay hắn đều chạy qua chạy lại ở bệnh viện. Chân của Trương Hồng Anh bị xe đâm cho gãy, hắn đã sắp xếp người để xử lí xong. Màng nhĩ của Dương Vinh cũng thật sự bị rách, hắn cũng sắp xếp để làm một loạt các loại kiểm tra, sau này hắn còn phải mời chuyên gia trong ngành đến để làm phẫu thuật vá lại màng nhĩ nữa.
“Cốc cốc!”
Có người đến gõ cửa, Dương Vĩnh An cau cau mày, giờ này rồi mà còn có ai đến đây nữa?
“Ngươi là?”
Dương Vĩnh An hỏi, người đứng ngoài cửa lúc này là Dương Quân.
“Tổng giám đốc Dương, ta có thứ này muốn tặng cho ngươi, đảm bảo là đồ tốt. Chúng ta vào trong nhà nói chuyện một chút chứ?”
Dương Quân cười nói. Dương Vĩnh An lạnh giọng đáp:
"Cầm theo thứ mà ngươi mang đến rồi cuốn xéo đi, mấy người bên quản lí bảo an càng ngày càng làm việc cẩu thả rồi, loại người nào cũng có thể tùy tiện cho ra vào hay sao?”
“Thứ này có liên quan đến vợ và con trai của ngươi đấy.”
Dương Quân nói. Sắc mặt Dương Vĩnh An biết đổi:
“Tốt nhất là ngươi đừng có nói dối ta, cũng đừng có nghĩ ra bất cứ trò xấu gì, ở đây ta có camera giám sát 24/24 giờ đấy.”
“Tổng giám đốc Dương, trước tiên ngươi cứ xem cái này đã.”
Dương Quân lấy từ trong túi ra một tờ giấy, Dương Vĩnh An nhìn nhìn nhưng không có phản ứng gì:
“Ngươi đưa cho ta thứ đồ này là có ý gì hả?”
Dương Quân mỉm cười nói:
“Tổng giám đốc Dương, đây chính là báo cáo kết quả xét nghiệm DNA giữa ngươi và con trai của ngươi.”
“Ăn nói hàm hồ!”
Dương Vĩnh An gằn giọng nói. Hắn rất tin tưởng vợ của hắn, mặc dù vợ hắn tiêu xài hơi hoang phí một chút, nhưng ở trong mắt hắn thì nàng vẫn là người rất biết chăm lo cho gia đình.
“Tổng giám đốc Dương, trong này còn một thứ tốt hơn nữa cơ. Ngươi tự mình xem đi rồi sẽ hiểu, trên tờ giấy kết quả xét nghiệm có số điện thoại của ông chủ chúng ta.”
Dương Quân nói xong rồi đưa cho Dương Vĩnh An một cái USD.
“Rầm.”
Dương Vĩnh An dùng lực đóng sầm cửa lại, hắn nhanh chân đi đến thư phòng mở máy tính cắm USB vào. Sau đó hắn nhanh chóng nhìn thấy từng đoạn, từng đoạn video ngắn.
“Trương Hồng Anh, ngươi là đồ đàn bà đê tiện. Cả hai mẹ con các ngươi đều đáng chết!”
Dương Vĩnh An cực kì phẫn nộ mà gào lên, bản thân hắn là người có gia sản bạc tỉ, ấy thế mà lại bị vợ mình cắm cho hơn trăm cái sừng trên đầu, hơn nữa con trai nuôi bao nhiêu năm cũng không phải con trai ruột của hắn.