Chương 194: Lục Gia Gặp Tiêu Phàm
Lục Chí Viễn suy tính hồi lâu rồi nói:
"Đại ca, không thì chúng ta tiếp xúc trước với Tiêu Phàm? Ta cảm thấy chỗ Ấu Vi cũng chưa chắc đã thoải mái đón nhận chúng ta."
Lục Chí Hằng im lặng.
Nếu năm đó cha hắn không phản đối, có lẽ cha mẹ Tô Ấu Vi sẽ không qua đời, dù không liên quan trực tiếp đến hai người, nhưng thể nào cũng có liên quan gián tiếp.
Tô Ấu Vi có phản đối cũng bình thường.
"Ngươi không sợ dọa Tiêu Phàm chạy à? Cha của Ấu Vi là võ giả, hắn gan lớn dám mang theo tiểu muội bỏ trốn, Tiêu Phàm cũng có chút tiền, không chừng biết thân phận của chúng ta rồi sẽ trực tiếp bị dọa lui. Có lẽ, Ấu Vi sẽ càng khó trở về gia tộc hơn."
Lục Chí Hằng nghĩ kĩ trong chốc lát rồi nói.
Lục Chí Viễn cau mày nói:
"Đại ca, nếu hắn dễ bị dọa lui như vậy, hắn cũng không xứng ở bên Ấu Vi, chúng ta phải khảo nghiệm tính tình của hắn. Nếu hắn thật sự không được, cha mà biết sẽ càng nổi nóng hơn."
Lục Chí Hằng khẽ gật đầu.
"Ngươi nói cũng có lý, ngươi đi gặp hắn hay là ta đi gặp hắn?"
Lục Chí Viễn nói:
"Đại ca, để ta đi đi, thân phận của ngươi hơi dọa người, dù ta có ít tiền, nhưng nói thế nào cũng chỉ là một thương nhân, nói chuyện với hắn dễ hơn chút."
"Ừ."
Lục Chí Hằng bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần.
...
"Tinh tinh!"
Tiêu Phàm nhận điện thoại.
Cuộc điện thoại này vừa được gọi đến một lần, số lạ nên hắn trực tiếp cúp máy.
Kết quả, đối phương đã nhanh chóng gọi lại.
"Bạn học Tiêu Phàm, xin tự giới thiệu, ta họ Lục. Ta có sở hữu một công ty tên là Tinh Hà Media. Ngươi có tiện không, ta có chút việc muốn nói chuyện với ngươi một chút."
Người gọi điện cho Tiêu Phàm chính là Lục Chí Viễn.
Tiêu Phàm ngẩn ra, họ Lục?
Hắn đã nghe Diệp Phi kể về Lục gia, nên giờ có hơi nhạy cảm với cái họ này.
"Ngươi muốn nói gì?"
Tiêu Phàm dò hỏi.
Lục Chí Viễn nói:
"Bạn học Tiêu Phàm này, đã sắp tới giờ cơm, ta mời ngươi ăn cơm, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện."
"Được."
Tiêu Phàm hơi suy nghĩ rồi đồng ý.
Cũng không phải bởi vì đối phương nói mình họ Lục, mà đối phương nói bản thân có sở hữu một công ty tên Tinh Hà Media, hắn nhớ Tinh Hà Media cũng không phải là công ty nhỏ.
Năm chuỗi rạp lớn ở Hoa quốc, Tinh Hà Media là một trong số đó.
Bộ phim mà hắn làm ra, nếu muốn kiếm được nhiều tiền trên truyền hình lớn, tất nhiên cần phải có chuỗi rạp ủng hộ.
Lục Chí Viễn nhanh chóng báo địa điểm cho Tiêu Phàm.
Cách không xa đại học D.
"Ầm!"
Tiêu Phàm đến chung cư Tử Kinh lái chiếc xe thể thao Lamborghini hàng độc ra, có lẽ đi chuyến này sẽ bàn về chuyện làm ăn, hắn gọi taxi đi cũng không ổn.
"Tiêu tiên sinh, mời."
Dưới sự hướng dẫn của phục vụ, Tiêu Phàm nhanh chóng gặp được Lục Chí Viễn.
Hai vệ sĩ của Lục Chí Viễn đứng ở phía sau.
Họ nhìn như động võ mạnh mẽ, nhưng Tiêu Phàm dễ dàng đoán được họ chỉ là là người bình thường, họ mà đối mặt với võ giả nhất định sẽ bị giải quyết trong vài phút.
"Bạn học Tiêu Phàm, ta tên là Lục Chí Viễn - tổng giám đốc tập đoàn Tinh Hán."
Lục Chí Viễn đứng dậy đưa tay ra mỉm cười nói.
Trong lòng Tiêu Phàm khiếp sợ, giải trí Tinh Hà chẳng qua là công ty con của tập đoàn Tinh Hán, tài sản tập đoàn Tinh Hán trên trăm tỷ, Lục Chí Viễn là nhân vật trên bảng phú hào.
Tài sản lớn đến mấy chục tỷ.
Nhưng mà, đây không phải điều khiến Tiêu Phàm khiếp sợ, hắn kinh hãi nhất chính là một thân phận khác của Lục Chí Viễn, hắn là nhị gia Lục gia, hẳn là nhị bá của Tô Ấu Vi.
"Chào ngươi."
Tiêu Phàm bắt tay với đối phương.
Dù trong lòng hắn khiếp sợ, nhưng lực tinh thần mạnh nên sắc mặt không chút thay đổi nào.
"Các ngươi ra ngoài chờ đi."
Lục Chí Viễn dặn dò nói.
Hai vệ sĩ của hắn nhìn Tiêu Phàm.
Cảm thấy Tiêu Phàm không có gì uy hiếp rồi mới rời khỏi phòng.
"Bạn học Tiêu Phàm, thấy ta ngươi không có gì muốn nói sao?"
Lục Chí Viễn mỉm cười hỏi.
Hắn là đại lão có tài sản mấy chục tỷ, cho dù người có tài sản trên một tỷ ở trước mặt hắn cũng sẽ hơi thận trọng, năng lực của tư bản mang đến cảm giác bị đè ép rất mạnh.
Tiêu Phàm hơi nhíu mày:
"Lục tổng, đoán chừng ngươi gặp mặt ta hẳn không phải để bàn chuyện làm ăn. Chẳng lẽ Lục gia định làm chuyện xấu gậy đánh uyên ương sao?"
"Ngươi biết Lục gia chúng ta?"
Lục Chí Viễn kinh ngạc nói.
Địa vị gia tộc Lục gia họ thế nào, trên web vốn không thể điều tra ra được bao nhiêu tin tức.
Tiêu Phàm nói:
“Ký túc xa của ta có một người anh em là người của Diệp gia, ta nhờ hắn bảo cao thủ bảo vệ bên cạnh Ấu Vi, người của các ngươi đến gần nàng thì đã bị điều tra rồi."
Lục Chí Viễn hít sâu một hơi, hắn trầm giọng nói:
"Vậy thì xin giới thiệu lần nữa, ta là lão nhị của Lục gia - Lục Chí Viễn, là nhị bá của Ấu Vi."
Tiêu Phàm khẽ gật đầu.
"Chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện đi, ta có hơi đói bụng."
Tiêu Phàm nói xong cứ thế mà ăn, giá cả các món Lục Chí Viễn gọi đều không rẻ, hương vị cũng rất tốt.
Khóe miệng Lục Chí Viễn giật giật.
Hắn vốn tưởng rằng Tiêu Phàm sẽ rất cẩn thận, không nghĩ tới Tiêu Phàm vạch trần thẳng thân phận của hắn ra, lại còn ăn rất tùy ý, có chênh lệch rất lớn so với dự đoán.
"Lục nhị gia, giờ các ngươi có ý gì?"
Tiêu Phàm lạnh nhạt nói.
Dù Lục gia lớn mạnh, nhưng nếu muốn ép buộc gậy đánh uyên ương bảo hắn rời khỏi Tô Ấu Vi, đó là mơ mộng hão huyền, hắn là kiểu người thích mềm không thích cứng.
Lục Chí Viễn nói:
"Ngươi không cần tỏ vẻ thù địch với ta, Lục gia chúng ta cũng không định gậy đánh uyên ương, chúng ta chỉ muốn Ấu Vi nhận tổ quy tông."
Tiêu Phàm hừ nhẹ một tiếng nói:
"Nàng đã lớn vậy rồi. Còn trước đó, các ngươi ở đâu?"
Lục Chí Viễn cũng không so đo với sự vô lễ của Tiêu Phàm, hắn có chút khổ sở nói:
"Ngươi biết Diệp gia chắc nên biết sự tồn tại của võ giả, bởi vì một số chuyện mà cha ghét võ giả. Năm đó, tiểu muội thích Tô Hào là một võ giả. Cha rất tức giận đuổi họ ra khỏi nhà, một năm sau, họ bị kẻ địch đuổi giết đến chết, mẹ biết tiểu muội đã sinh con nhưng chúng ta vẫn không tìm được."
Trong lòng Tiêu Phàm thầm than, cha mẹ Tô Ấu Vi quả nhiên đã qua đời.