Gia Gia Tạo Phản Tại Dị Giới, Ta Liền Vô Địch Ở Đô Thị

Chương 195: Giữ Kín

Chương 195: Giữ Kín


Nhưng điều này đối với nàng mà nói cũng không phải tin xấu, cha mẹ nàng không vứt bỏ nàng, dưới tình huống không thể tránh khỏi mới lựa chọn sinh non mà có nàng.
"Các ngươi hi vọng ta khuyên Ấu Vi?"
Tiêu Phàm mở miệng nói.
Lục Trí Viễn gật đầu liên tục:
"Chúng ta quả thật có ý nghĩ như vậy, mấy ngày trước, cháu ta thấy hình của Tô Ấu Vi ở trên mạng, cảm thấy nàng trông rất giống tiểu muội năm đó. Sau khi nói với mẹ ta, bà nhất định phải qua xem thử. Chúng ta đã xác định Ấu Vi là đứa bé của tiểu muội."
Tiêu Phàm im lặng, Lục lão gia tử lại ghét võ giả, điều này có hơi khó xử.
Hắn là Ám Kình viên mãn, tất nhiên cũng là võ giả.
"Bạn học Tiêu Phàm, võ giả đao cắt liếm máu vô cùng nguy hiểm. Năm đó, cách làm của cha ta cũng không sai, đứng trên lập trường của hắn, hắn hi vọng tiểu muội được bình an. Cha đã sớm báo mối thù của tiểu muội. Ngươi xem thử khi đó có thể giúp khuyên nhủ Tô Ấu Vi được không. Nếu ngươi giúp một tay, ta và anh ta, mẹ ta nhất định sẽ ủng hộ các ngươi ở bên nhau."
Lục Chí Viễn chân thành nói.
Tiêu Phàm cau mày nói:
"Các ngươi giải quyết chỗ Lục lão gia tử trước đi, ta cũng không muốn để Ấu Vi phải tủi thân khi trở lại Lục gia. Những việc này tốt nhất các ngươi không nên để cho Ấu Vi biết trước."
Lục Chí Viễn gật đầu.
"Bạn học Tiêu Phàm, ngươi yên tâm, chúng ta tạm thời chắc chắn sẽ không để Ấu Vi biết. Nếu bên cha ta không có vấn đề, vẫn mong ngươi có thể giúp một tay."
Tiêu Phàm nói:
"Xem Ấu Vi nghĩ thế nào đã. Nếu nàng có ngăn cách, ta cũng sẽ không khuyên nàng, cuộc sống bây giờ của chúng ta cũng rất tốt."

Lục Chí Hằng và Lục Chí Viễn ngồi cùng nhau tại quán rượu, sau khi Tiêu Phàm rời khỏi, hai người đã tụ tập với nhau.
"Chuyện như thế nào rồi?"
Lục Chí Hằng vội hỏi.
"Ngoài dự đoán của mọi người."
Lục Chí Viễn ngồi xuống rồi nói.
Lục Chí Hằng nghi ngờ nhìn Lục Chí Viễn, Lục Chí Viễn vẫn tiếp tục nói: "Tố Ấu Vi được các cao thủ nhà họ Diệp bảo vệ bên mình, ta đoán những lời mẹ nói riêng đã bị nghe lỏm được."
"Ấu Vi có quan hệ gì với nhà họ Diệp sao?"
Lục Chí Hằng ngạc nhiên nói, nhà họ Diệp là một gia tộc rất mạnh về võ công.
"Một trong những bạn cùng phòng của Tiêu Phàm là người của nhà họ Diệp."
Lục Chí Viễn giải thích.
Lục Chí Hằng cau mày và nói:
"Tiêu Phàm không phải là một võ giả, phải không? Nếu cha hắn đồng ý, vậy thì khả năng rất thấp."
Lục Chí Viễn lắc đầu:
"Hẳn là không phải đâu. Không có bất kỳ dấu vết luyện võ nào được tìm thấy trên người hắn. Từ Trạch và những người khác cũng nói rằng chắc chắn Tiêu Phàm chưa bao giờ luyện qua võ công."
"Ừm."
Lục Chí Hằng thở phào nhẹ nhõm.
Từ Trạch là vệ sĩ bên cạnh Lục Chí Viễn, họ đi ra từ quân đội, mặc dù không phải là những võ giả nhưng năng lực chiến đấu tốt và thị lực của họ lại vô cùng tốt.
Nhóm người Lục Chí Viễn không biết rằng tu vi võ đạo của Tiêu Phàm đã được ông nội hắn tăng lên rất nhanh, từ đầu đến cuối, trên người hắn không có dấu vết luyện tập võ thuật như những võ giả bình thường.
"Tiêu Phàm đồng ý thuyết phục Ấu Vi chưa?"
Lục Chí Hằng dò hỏi.
"Tiêu Phàm không tỏ ra nhiệt tình, cũng không có biểu hiện phản kháng. Nếu cha không có ý kiến gì, hẳn là hắn sẽ giúp chúng ta khuyên nhủ Ấu Vi một chút."
"Hắn nói trước tiên chúng ta đừng nói sự thật cho Ấu Vi biết."
Lục Chí Hằng khẽ gật đầu, lúc này nói với Tô Ấu Vi, nếu cha họ không nhận Tô Ấu Vi là cháu gái, thì điều đó tạo thành tổn thương với Tô Ấu Vi.
Hai ngày sau, Tiêu Phàm đến biệt thự ở huyện Lôi Sơn.
Rất nhiều thiết bị chụp ảnh và các loại sách đa dạng đã được gửi tới, ngoài ra còn có một số máy tính tính năng cao, thẻ nhớ điện thoại di động có dung lượng tương đối lớn và những thứ khác nữa.
"Nhiều sách thật."
Tiêu Phàm thầm tặc lưỡi.
Có hàng trăm cuốn sách khác nhau đa dạng, bao gồm tất cả các khía cạnh kiến thức từ đạo diễn, quay phim, đến biên tập, viết kịch bản,... Xem ra người bình thường muốn học hết toàn bộ thì phải rất khó khăn đây.
Tuy nhiên, đối với những người có chỉ số IQ cao và thực lực mạnh mẽ đến từ dị giới như họ, học xong tất cả là một chuyện vô cùng dễ dàng.
"Cốc cốc!"
Giữa đêm hôm khuya khoắt, có tiếng gõ vào gương, theo sau là bóng dáng của Tiêu Hải xuất hiện trong gương.
"Ông nội, mọi thứ đã được chuẩn bị xong."
"Đúng rồi, họ biết tiếng Hoa Hạ chứ?"
Tiêu Phàm dò hỏi.
Tiêu Hải cười nói: "Việc này thì đơn giản thôi, ông nội có thể truyền thẳng những tin tức liên quan cho họ, với năng lực của họ, học một ngôn ngữ mới trong nửa ngày cũng không phải là vấn đề."
Tiêu Phàm gật đầu.
Hắn mang gương vào ga ra, sau đó nhanh chóng đưa rất nhiều đồ vật khác cho Tiêu Hải.
"Ông nội, các ngươi ở bên kia hẳn cũng có mấy thứ như tiểu thuyết chứ?"
"Ở đây có những loại sách mà biên kịch cần, những thứ khác cũng có đủ cả rồi, đến lúc đó, trước tiên ngươi tìm người xem qua một chút. Đúng rồi, người tham gia đóng phim không thể nhìn giống những người tu hành được."
Tiêu Phàm nói xong, nhưng Tiêu Hải chỉ nhìn hắn nghi ngờ.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất