Chương 94: Hâm Mộ Và Ghen Tị
"Tô học muội, thơm quá, ngươi làm món gì mà ngon vậy?"
Tiêu Phàm vừa mở cửa đã ngửi thấy mùi thơm ngào ngạt.
"Học trưởng nhìn thử là biết."
Giọng của Tô Ấu Vi truyền ra từ phòng bếp.
Tiêu Phàm đổi giày, Tô Ấu Vi đã mua dép đi trong nhà, còn mua cả cho hắn.
"Nhiều món vậy à?"
Tiêu Phàm ngạc nhiên nói, thế mà Tô Ấu Vi lại nấu tận mười mấy món.
"Học trưởng, dù sao hôm nay cũng là ăn mừng lần đầu tiên, nên có làm hơi nhiều một chút."
Tô Ấu Vi lại bưng một món ăn đi ra từ trong phòng bếp, trán nàng đổ đầy mồ hôi, nấu cả một bàn ăn lớn như vậy thật không dễ.
"Chúng ta không ăn hết nhiều món vậy đâu. Ta gọi đám Thẩm Thần đến, ngươi cũng biết bọn họ phải không?"
Tiêu Phàm dò hỏi, trong mắt Tô Ấu Vi hiện lên vẻ gian trá:
"Tất nhiên là không có vấn đề gì."
Tiêu Phàm cười như không cười, nói:
"Sao ta lại cứ cảm thấy Tô học muội cố ý nấu nhiều món vậy, ngươi muốn làm quen với đám Thẩm Thần thì cứ nói thẳng đi."
Tô Ấu Vi cười trả lời:
"Học trưởng, không phải ngươi nói ta chưa đủ hiểu ngươi à? Muốn hiểu rõ ngươi, trước tiên phải bắt đầu từ việc tìm hiểu bạn bè của ngươi đã."
Tiêu Phàm cầm điện thoại di động lên gọi cho Thẩm Thần, giờ mới mười một giờ rưỡi, hắn biết chắc ba người Thẩm Thần vẫn chưa ăn cơm.
"Lão tứ, ta đang ở phòng mới, các ngươi nhanh tới đây đi. Tô học muội xuống bếp nấu cơm, muốn mọi người cùng nhau ăn mừng phòng mới một bữa."
Thẩm Thần nhanh chóng cúp điện thoại, hắn vội vàng nói:
"Lão đại, nhị ca, còn đánh cái gì nữa, ván này chắc chắn thua rồi. Tô học muội đang ở chỗ phòng mới của lão tam, đã nấu đồ ăn xong chỉ còn chờ chúng ta qua ăn đó."
Khổng Húc và Diệp Phi nghe vậy thì tắt máy.
Mười lăm phút sau, ba người Khổng Húc đã chạy đến căn hộ mới của Tiêu Phàm, một bàn đầy đồ ăn khiến bọn họ không ngừng thán phục.
"Tam ca, thật đáng hâm mộ, ta thật là ghen tỵ đó. Sao ta lại không tìm được một người bạn gái như chị dâu chứ?"
Thẩm Thần cảm thán nói, sắc mặt Tô Ấu Vi đỏ lên, Tiêu Phàm nhìn Thẩm Thần nói:
"Lý do rất đơn giản, do ngươi xấu a."
…
Thẩm Thần ôm ngực:
"Tam ca đang đâm vào tim ta đó, dù ta không đẹp trai bằng ngươi, nhưng chắc chắn không cũng xấu mà, chị dâu nói một câu công bằng đi."
Tô Ấu Vi không lên tiếng, nàng vẫn chưa xác định quan hệ với Tiêu Phàm đâu.
Khổng Húc nhìn Tô Ấu Vi nói:
"Tô học muội, chúng ta tới cũng không kịp mua quà gì, đợi ngươi và lão tam ở chung, chúng ta sẽ bù lại cho ngươi sau."
"Đồng ý với lão đại."
Diệp Phi cười.
Tiêu Phàm nói:
"Tô học muội, xin trân trọng giới thiệu với ngươi. Đây là lão đại ký túc xá của chúng ta, Khổng Húc hào hiệp vùng Sơn Đông, lúc có hắn ở đây là phải nấu thật nhiều cơm, hắn là một thùng cơm đấy. Đây là Diệp Phi, nhìn thì không mạnh nhưng hắn luyện võ, có thể một đánh mười đấy, trước kia khi ta bị người vây đánh, hắn đã xông lên một lần hạ gục được bảy tám tên. Ngươi đã gặp Thẩm Thần rồi, ngươi có thể gọi hắn là Bàn Tử, tuyệt đối là một đại gia, thuộc kiểu trong nhà có mỏ có quặng, nếu hắn sử dụng năng lực tiền bạc của mình thì chắc chắn không thiếu bạn gái."
Tô Ấu Vi mỉm cười nói:
"Khổng Húc, Diệp Phi, Thẩm Thần, hoan nghênh mọi người, ta là Tô Ấu Vi."
Tiêu Phàm nói:
"Giới thiệu xong rồi, tất cả mọi người ngồi xuống đi, hôm nay lão đại các ngươi có lộc ăn rồi, tài nấu nướng của Tô học muội chắc chắn là thuộc cấp bậc đầu bếp nhà hàng năm sao."
Đám người Khổng Húc liền ngồi xuống, Tô Ấu Vi lấy mấy chai bia đã ướp lạnh từ trong tủ lạnh ra.
"Hình như không có đồ để mở chai."
Tô Ấu Vi yếu ớt nói, Tiêu Phàm cười đáp:
"Không cần món đồ chơi đó đâu, chỗ chúng ta có đồ mở chai chạy bằng cơm đó."
Hắn nói xong liền đưa một chai bia cho Diệp Phi, Diệp Phi đưa tay vặn, ngay lập tức nắp bia bị hắn vặn ra, Tiêu Phàm đưa luôn mấy chai còn lại cho Diệp Phi.
Nếu hắn dùng niệm lực tinh thần thì không cần dùng tay cũng có thể mở nắp ra, nhưng có tên cu li Diệp Phi ở đây, hắn cũng không cần thiết phải khoe khoang. Đám Tiêu Phàm nhanh rót cho mình một ly bia.
"Học trưởng, ngươi cũng cho ta cũng một ly đi."
Tô Ấu Vi nói xong, Tiêu Phàm cầm chai bia rót cho Tô Ấu Vi một ly.
Khổng Húc nói:
"Nay lão tam ngươi ăn mừng phòng mới, chúng ta cũng lười nói mấy lời chúc phúc, ngươi là học bá nên chúng ta cũng không múa rìu qua mắt thợ, tất cả chúc phúc đều để trong rượu bia hết đi."
"Cạn ly."
"Cạn!"
Cả đám Tiêu Phàm đều nâng ly bia lên.
Bốn người Tiêu Phàm tất nhiên là nốc hết một ngụm lớn, Tô Ấu Vi chỉ nhấp môi một chút đã nhăn mày, nàng cảm thấy mùi bia là lạ, sao lại có người thích uống nhỉ?
"Tô học muội không uống được thì đừng cố."
Tiêu Phàm nói với Tô Ấu Vi, Tô Ấu Vi đáp:
"Học trưởng, không sao đâu, ta sẽ chỉ uống một ly này thôi."