Chương 1:
Lần đầu tiên ta gặp Sở Trì Thanh là khi ta lên núi hái thuốc.
Khi đó, ta đang cúi người phân biệt giữa cỏ dại và thảo dược trên mặt đất. Bỗng nhiên, từ trong một cái hang cây không xa truyền đến tiếng kêu khẽ như của loài thú nhỏ.
Ta nghi hoặc bước tới nhìn thử, phát hiện trong hang cây có một con hồ ly nhỏ đang núp.
Đầu nó vùi vào giữa hai chân trước, tiếng nức nở yếu ớt truyền vào tai ta.
Bỗng nhiên, ta nhớ lại lời sư phụ từng nói:
“Hồ ly vốn tinh thông thuật mê hoặc lòng người. Nhớ kỹ, nếu ngươi gặp phải hồ ly, nhất định phải tránh đường mà đi.”
Nhưng đã quá muộn.
Con hồ ly nhỏ lúc này ngẩng đầu lên, ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm vào ta.
Đôi mắt hồ ly ấy tựa như xuyên qua đôi mắt của ta, trực tiếp nhìn thấu trái tim ta vậy.
Khi ta tỉnh táo lại, bất giác đã bước đến trước hang cây, ngồi xổm xuống. Con hồ ly nhỏ dùng móng vuốt lông xù của nó cào cào vào cánh tay ta.
Trong tay ta còn cầm những cây thảo dược vừa hái, miệng nhọn của nó chui vào lòng bàn tay ta ngửi ngửi, rõ ràng là đã ngửi thấy mùi thuốc.
Ta thất thần nhìn bộ lông của nó, bóng mượt đẹp đẽ. Ta đưa tay sờ thử, cảm nhận sự mềm mại tuyệt vời.
Ánh mắt ta dừng lại ở chân sau của nó, phát hiện vết máu loang lổ, lông bị dính chặt vì máu.
Ta quên mất lời sư phụ, cứu lấy con hồ ly.