Giao Ước Hồ Ly

Chương 2:

Chương 2:
Ta và sư phụ sống trong căn nhà gỗ dưới chân núi.
Sư phụ dạy ta y thuật, nhưng mấy năm gần đây ông thường xuyên đi khắp nơi hành y cứu người, nên căn nhà gỗ này hiện tại chỉ có mình ta ở.
Ta đem số thảo dược hái được hôm nay phơi ra ngoài.
Rồi cầm quyển y thư nằm ngủ thiếp đi.
Khi tỉnh dậy vào sáng hôm sau, ta mơ màng xoay người, định xếp chăn thì bỗng phát hiện phía sau mình có một nam nhân.
Tay hắn đặt trên eo ta, an ổn ngủ say ở phía sau.
Ta hoảng sợ đến mức ngay cả tiếng thét cũng không thể bật ra, mãi cho đến khi nam nhân này mở mắt.
Hắn thật sự có dung mạo quá đỗi tuấn tú, đặc biệt là đôi mắt kia, chỉ cần nhìn vào đã khiến ta cảm giác như thời gian ngừng trôi.
Câu đầu tiên hắn nói khi cất giọng là: “Ta lạnh.”
Ta nhìn hắn, hắn không đắp chăn của ta, trên người chỉ mặc một lớp áo mỏng manh.
Hắn khẽ thu người lại gần ta, hỏi: “Nàng không định đắp chăn cho ta sao?”
Âm thanh trầm ấm mang theo dòng điện nhẹ làm tê dại tai ta. Ta gần như lập tức đưa tay đẩy hắn ra: “Ngươi là ai?”
“Ta tên Sở Trì Thanh.”
Hắn đưa tay ôm ta vào lòng, lại nói tiếp: “Cô nương, ta tới để báo ân.”
Ta dùng tay chống lại lồng ngực đang áp sát của hắn, đầu óc xoay chuyển vội vã: “Ngươi… ngươi chính là con hồ ly nhỏ đó?”
Sở Trì Thanh tự mình kéo chăn lên đắp, gật đầu: “Hôm đó đa tạ cô nương đã cứu mạng, Trì Thanh nguyện lấy thân báo đáp.”
Khi hắn nói ra những lời này, ta hoàn toàn hóa đá.
Sở Trì Thanh dùng chăn che phủ cả hai người, thấp giọng trong bóng tối: “Ta đã nguyện lấy thân báo đáp rồi, vậy có phải có thể cùng cô nương đồng hành vu sơn, hưởng tình ái phu thê?”
Ta đột ngột đá tung chăn, ngồi bật dậy, mặt đỏ bừng như lửa.
Hắn… hắn sao dám nói ra loại chuyện này một cách đường hoàng?
“Nam nữ thụ thụ bất thân, ta không cần ngươi lấy thân báo đáp!” Ta bịt lấy đôi tai nóng rực, vừa giận vừa thẹn.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất