Giao Ước Hồ Ly

Chương 6:

Chương 6:
Sư phụ rời đi, trước khi đi đặc biệt lập kết giới, đó là kết giới chuyên dùng để ngăn Sở Trì Thanh.
Nhưng ta vẫn phải ra ngoài hái thuốc.
Quả nhiên, khi ta đang cúi người hái dược liệu, một con hồ ly nhỏ kéo móng vuốt lên chân ta, vẻ mặt đáng thương.
Ta luôn nghe lời sư phụ, liền tránh sang chỗ khác, không thèm để ý đến nó.
Con hồ ly nhỏ trong miệng phát ra tiếng kêu “ư ử”, nhưng ta biết nó đang giả bộ đáng thương.
Sở Trì Thanh thấy không hiệu quả, bèn đổi cách khác. Hắn hóa thành người, định dùng đôi tay của một nam nhân trưởng thành ôm lấy ta.
Ta né tránh, thậm chí không thèm nhìn hắn, tiện tay bỏ luôn cả thuốc, quay thẳng về hướng căn nhà gỗ.
Chân Sở Trì Thanh dài hơn ta, hai bước thành ba bước đã vượt tới bên cạnh ta, vẻ mặt có chút gấp gáp: “Sương Sương, nàng nghe ta nói, ta thật sự không phải như những gì sư phụ nàng nghĩ đâu, và… ”
Ta cắt ngang lời hắn: “Sở Trì Thanh, ta cứu ngươi chỉ vì lòng nhân đạo, nhưng ta không ngờ ngươi lại cứ dây dưa ta mãi. Xin ngươi đừng làm phiền cuộc sống của ta nữa được không?”
Sở Trì Thanh hơi sững lại, trực tiếp nắm chặt cổ tay ta, sức mạnh khiến ta không thể giãy ra: “Sương Sương, nàng chính là nương tử của ta. Ta nói vậy không phải vì muốn lừa gạt nàng. Cái ân cứu mạng này, việc lấy thân báo đáp chỉ là cái cớ, thật ra chúng ta từ lâu đã là phu thê…”
Vì câu chuyện của sư phụ và sư nương, lúc này ta chỉ cảm thấy Sở Trì Thanh đang mê hoặc lòng người.
“Bản lĩnh bịa chuyện của ngươi càng ngày càng cao đấy. Xin ngươi buông ta ra được không?” Ta lạnh lùng nhìn hắn.
Sở Trì Thanh lo lắng nói: “Sương Sương, ta thật sự không lừa nàng. Chỉ là nàng không nhớ nữa thôi. Trì Kính An không phải người tốt, hắn… ”
“Câm miệng!” Nhục mạ sư phụ, cơn giận trong ta bùng lên dữ dội. Ta cúi xuống dùng hết sức giẫm mạnh vào chân hắn.
Sở Trì Thanh đau đớn, nhưng tay không dám buông ta dù chỉ một chút.
“Sương Sương, ta…”
Ta thừa lúc hắn không để ý, rút cây kim bạc giấu trong tay áo ra, đâm thẳng vào huyệt đạo của hắn.
Sở Trì Thanh trợn tròn mắt, ngã quỵ xuống đất bất tỉnh.
Tim ta đập nhanh như trống, thái dương nhức nhối âm ỉ.
Nhưng ta vẫn chọn bỏ trốn.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất