Giao Ước Hồ Ly

Chương 5:

Chương 5:
Nhiều ngày sau, Trì Kính An phải đi qua bên kia núi tới thành phố, nói là có người nhờ chữa bệnh.
Trước khi đi, sư phụ nói với ta rất nhiều điều.
Phần lớn đều là khuyên ta không nên tiếp xúc với hồ ly.
Người nói với ta: “Sương Sương, việc con cứu hồ ly, ta không trách con. Nhưng ta hy vọng con ghi nhớ, hồ ly vốn chẳng phải thứ tốt lành gì.”
“Sư nương của con… chính là bị hồ ly tinh hại chết.”
Ta đột ngột ngẩng đầu nhìn Trì Kính An. Đây là lần đầu tiên người chủ động nhắc đến sư nương với ta, bình thường mỗi khi ta hỏi, người đều tránh né không trả lời.
Trì Kính An nhìn về phía xa, ánh mắt mơ hồ.
“Khi ta và sư nương yêu nhau, có một con hồ ly nằm hấp hối gần bụi cây không xa nhà ta. Lúc đó chúng ta đều còn quá trẻ, làm sao hiểu được sự xảo trá của hồ ly? Đặc biệt là sư nương của con, người thiện lương, đã mang nó về chăm sóc, chữa trị vết thương cho nó.”
“Con hồ ly đó đã bị thần chết kéo đi nửa thân, sư nương của con quá cố chấp, dùng những loại dược liệu tốt nhất thời bấy giờ để cứu nó. Ta thực sự cảm thấy không đáng, không phải vì ta nghĩ nó chỉ là một con súc sinh mà không nên dùng thuốc. Mà bởi vì phần lớn số thuốc ấy lẽ ra là dành cho sư nương uống.”
“Sư nương của con vốn mắc chứng bệnh ẩn, rất khó chữa trị. Vất vả lắm mới tìm được chút thuốc giảm đau, nhưng người lại không biết trân trọng bản thân, đem hết cho một con hồ ly vừa gặp.”
“Vì chuyện này, ta và nàng suýt cãi nhau. Tiếc rằng cuối cùng ta vẫn không thể thắng nổi ý chí của nàng, cũng chẳng dám nói gì thêm, bởi vì nàng đã mệt mỏi lắm rồi khi chống chọi với tử thần.”
“Con hồ ly đó hồi phục rất nhanh và trở về nơi nó thuộc về. Nhưng nhiều ngày sau, nó quay lại, đã hóa thành người, còn là một nam nhân tuấn mỹ.”
“Ta chưa bao giờ lo lắng rằng sư nương sẽ yêu một người đàn ông khác, bởi vì ta biết nàng thật sự rất yêu ta, thậm chí hơn cả tình yêu đối với dược thảo của chúng ta.”
“Nhưng… tên hồ ly tinh đó đã ép buộc chiếm đoạt nàng.”
“Sư nương cảm thấy có lỗi với ta. Khi ta đang hái thuốc cho nàng, nàng đã tự tử bằng độc dược.”
“Thật hoang đường làm sao, nhưng đó chính là sự thật.”
“Trì Sương, Sở Trì Thanh quá giống con hồ ly năm xưa. Ta không thể không đề phòng. Vì vậy, ta thật lòng mong con tránh xa hắn.”
Trì Kính An quay đầu nhìn ta, trong mắt ngập tràn nước mắt. Ta chưa từng thấy người khóc, và đây là lần đầu tiên ta chứng kiến.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất