Giáo Y Ngây Thơ

Chương 818: Đệ nhất thiếu tướng

Chương 818: Đệ nhất thiếu tướng
Leng keng một tiếng. Một lực xuyên thấu rất mạnh trúng vào phía trái áo giáp, phát ra thanh âm thanh thúy, sau đó toàn bộ bắn ra ngoài. Ngoại trừ một vết đạn lưu lại trên áo giáp, trên người y không hề có vết thương gì.
Lực phòng ngự của áo giáp này như thế nào?
Tiêu Tĩnh Thần kinh hãi. Trang bị phòng ngự của một thiếu tướng có thể ngăn cản được đạn xạ kích? Chiếc áo giáp này tối thiểu cũng là cấp Tử Kim. Một thiếu tướng bình thường thôi mà, tại sao lại có tư cách có được chiếc áo giáp cấp Tử Kim?
Trong lúc đám người Tiêu Tĩnh Thần đang sững sờ, nắm đấm của Rogge đã đến trước ngực Lôi Na. Lôi Na không ngờ Rogge hoàn toàn không né tránh viên đạn của Tiêu Tĩnh Thần, ngược lại còn đánh một quyền về phía mình. Không dám đối ngạnh với một quyền của Rogge, thân hình Lôi Na nhoáng một cái, tránh được một quyền của Rogge. Ngay sau đó một chưởng chộp tới bờ vai Rogge. Cô là muốn bắt Rogge chứ không phải liều mạng với Rogge.
Bốp một tiếng, một chưởng của Lôi Na vỗ vào đầu vai Rogge. Đấu khí trong cơ thể toàn diện bộc phát. Nhưng bờ vai Rogge lại bắn ra hai cây gai nhọn hoắt, xuyên thủng bàn tay Rogge. Lôi Na kêu lên đau đớn. Ai có thể nghĩ đến, trong áo giáp của đối phương còn có ám khí?
Chỉ trong nháy mắt, Rogge bỗng nhiên xoay người, sau đó đánh một quyền về phía Lôi Na. Một quyền này còn nhanh hơn quyền trước đó. Mà phía trên quả đấm nổi lên quang mang màu vàng. Đây là một đấu giả cấp mười một.
Bàn tay bị xuyên thủng, Lôi Na hơi chút sơ suất, trực tiếp bị một quyền đánh trúng. Một luồng sức mạnh cuồng bạo tuôn vào cơ thể của cô, đánh bay cô ra đằng sau, phun ra mấy ngụm máu. Hai gã sĩ quan bên cạnh lập tức xông tới, rút ra trường kiếm trực tiếp gác lên cổ Lôi Na.
Hiện trường lại yên tĩnh trở lại. Ai có thể nghĩ đến, Lôi Na muốn bắt đối phương lại bị đối phương bắt, càng không nghĩ đến một sĩ quan treo quân hàm thiếu tướng lại là một đấu giả cấp mười một.
Hào quang đấu khí màu vàng nồng đậm, tuyệt đối không phải vừa bước vào cấp mười một mà có được.
- Nổ súng.
Trong lúc mọi người đang ngây người, Rogge lạnh lùng hạ mệnh lệnh. Ý của thượng cấp là nếu gặp được, toàn lực giết chết, vậy thì không cần lưu người sống.
Lời y vừa dứt, bên này đã có mấy trăm người giơ súng lên, bóp cò về phía đám người Tiêu Tĩnh Thần. Trong chớp mắt, vô số viên đạn phá không mà ra, giống như mưa to như trút nước. Nhìn thấy viên đạn rập rạp bay đến, bất kể là Tiêu Tĩnh Thần hay là Âu Dương Quân Mộng, sắc mặt tất cả đều kịch biến. Cho dù là một viên đạn cũng không có biện pháp phá vỡ phòng ngự, nhưng bây giờ nhiều như vậy thì làm sao?
Bọn họ căn bản không có biện pháp chạy trốn.
- Lui.
Trong thời điểm ngàn cân treo sợi tóc, Lâm đột nhiên quát lớn, ngay sau đó bước ra phía trước, một luồng năng lượng vô hình từ trong cơ thể bạo phát ra, giống như hồng thủy mãnh liệt, trực tiếp cuốn đến những viên đạn đang bay đến. Niệm Chi Lực đã tiêu hao gần hết, hiện tại lại xuất hiện lần nữa.
Một cái lồng năng lượng vô hình xuất hiện trước mặt mọi người, sau đó chợt nghe thanh âm tách tách. Các viên đạn giống như rơi vào trong vũng nước, không khí rung lên, các viên đạn bắn ngược trở về theo đúng quỹ tích lúc trước.
Trong khoảng thời gian ngắn, không biết có bao nhiêu người bị trúng đạn. Đám người Rogge lập tức kinh hãi, dường như không nghĩ đến trong đội ngũ này lại có một Niệm Sư cường đại như vậy.
Phụt. Nhưng Lâm một lần nữa phun ra một ngụm máu, cơ thể bị chấn bay ra ngoài, gương mặt tái nhợt vô cùng, xuất hiện thêm nhiều vết nhăn, như già đi mấy chục tuổi. Đây là y đã dùng lực sinh mệnh phát ra Niệm Chi Lực.
Đám người Âu Dương Tuyết theo lời Lâm thối lui về phía sau. Âu Dương Tuyết đỡ lấy Lâm, muốn tiến nhập lại đầm lầy, tìm kiếm một đường ra khác. Nhưng bảy thân ảnh cao lớn xuất hiện, cắt đi tất cả hy vọng của bọn họ. Đây là bảy con robot cao đến bảy tám mét.
Bảy con robot đứng thành một đường vòng cung, hoàn toàn ngăn lại con đường của đám người Âu Dương Quân Mộng. Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, tất cả mọi người đều rúng động. Bây giờ ai nấy cũng hiểu được vì sao đám người kia vẫn không ra tay, ngược lại quần nhau với mình, chính là không cho mọi người cơ hội trốn chạy.
Mấy con robot cản lại đường đi, đám binh sĩ Rogge cũng nhanh chóng chạy đến, tiến nhập vào đầm lầy, bao vây đám người Âu Dương Quân Mộng. Hiển nhiên là Rogge không dự định tha cho một người nào. Y chính là muốn đuổi cùng giết tuyệt.
- Đầu hàng đi, chỉ cần các người chịu đầu hàng, tôi cam đoan sẽ không đả thương các người. Như thế nào?
Nhìn thấy đám người Tiêu Tĩnh Thần đã triệt để bị bao vây, Rogge cuối cùng cũng yên tâm hơn. Không ra tay thì thôi, đã ra tay thì tuyệt không lưu lại bất kỳ cơ hội nào cho đối thủ. Đây chính là tác phong làm việc của Rogge.
Tiêu Tĩnh Thần nhìn thoáng qua Âu Dương Quân Mộng, hai người khẽ gật đầu, sau đó Tiêu Tĩnh Thần không có bất kỳ do dự, nhanh chóng giơ khẩu súng bắn ngay Rogge.
Khi Tiêu Tĩnh Thần bóp cò súng, Âu Dương Quân Mộng không để ý đến cổ tay của mình đã bị rách, một lần nữa nắm chặt trường cung, một mũi tên bắn ra ngoài. Khi mũi tên thứ nhất bắn ra, mũi tên thứ hai cũng phá không lướt theo. Đây đã là cực hạn của y. Bây giờ y đã tiêu hao hết thể lực, nhưng dù vậy, khi mũi tên thứ hai đánh lên mũi tên thứ nhất, tốc độ của mũi tên thứ nhất bỗng gia tăng gấp đôi.
Âu Dương Tuyết cũng cùng thời gian kéo cung. Nhưng mục tiêu của cô không phải là Rogge mà là gã sĩ quan đứng đằng sau Rogge. Người này đang bắt Lôi Na. Mũi tên này của cô chính là mũi tên cứu người.
Tốc độ ba người cực nhanh, mức độ ăn ý của cả ba càng đạt đến mức độ kinh người. Chỉ trong cùng một thời gian, ba thanh âm phá không đồng thời vang lên. Rogge vừa rồi còn vui vẻ, bây giờ liền biến sắc, dường như không nghĩ đến đám gia hỏa này nói động thủ liền động thủ. Trong tình huống bị bao vây tuyệt đối, bọn họ còn động thủ một cách gọn gàng. Chẳng lẽ bọn họ không biết chỉ cần y ra lệnh một tiếng, lượt bắn thứ hai sẽ xuất hiện. Bọn họ sẽ chẳng còn nơi táng thân sao?
Cảm nhận được viên đạn bay đến, trong tay Rogge xuất hiện một thanh trường kiếm, muốn dùng tốc độ nhanh nhất đánh về phía viên đạn. Nhưng một mũi tên lại bay đến, bắn vào phần ngực của y. Tốc độ của mũi tên này còn nhanh hơn cả viên đạn. Rogge còn chưa kịp suy nghĩ chuyện gì đã xảy ra, mũi tên kia đã lập tức cắm vào ngực của y. Một tiếng răng rắc giòn vang. Áo giáp đạt đến cấp Tử Kim của y vậy mà bị vỡ. Mũi tên trực tiếp chui vào trong khôi giáp, lực đạo cuồng bạo chấn cơ thể của y lui về phía sau.
Chỉ trong nháy mắt, viên đạn đã bay tới mi tâm Rogge. Cơ thể Rogge đang lui về phía sau, chỉ có thể vung kiếm chém tới. Lại một tiếng leng keng. Viên đạn bị y chém trúng, nhưng lực phản chấn vẫn chấn y liên tiếp lui về phía sau, thân hình mất đi cân đối.
Khi y đang lui về phía sau, mũi tên màu bạc của Âu Dương Tuyết lại bắn tới phía trước gã sĩ quan phụ tá. Đối mặt với mũi tên đáng sợ, tên sĩ quan phụ tá không thể không vung kiếm chém tới. Khi y vung kiếm, trên người Lôi Na phát ra hào quang đấu khí màu vàng, sau đó một chưởng đánh bay trường kiếm của một người khác, cơ thể nhanh chóng phóng đến Rogge đang lui về phía sau.
Đơn quyền nắm chặt, một hào quang đấu khí màu vàng thoáng hiện, sau đó một quyền oanh vào hậu tâm Rogge. Rogge đã mất đi cân đối, hoàn toàn không có biện pháp tránh né, cố lách thân hình qua một bên. Quyền lực đáng sợ đánh vào vai trái Rogge, khiến cho cơ thể y lảo đảo, suýt chút nữa là ngã xuống đất.
Lôi Na lại tiếp tục bước về phía trước, chém ra một quyền về phía đầu Rogge. Nhưng lúc này Rogge đã hồi phục lại tinh thần, nâng lên tay trái, chộp tới nắm đấm của Lôi Na. Trường kiếm trong tay y không chút lưu tình đâm về phía trái tim Lôi Na.
Trong thời điểm ngàn cân treo sợi tóc, Tiêu Tĩnh Thần một lần nữa bóp cò súng. Một viên đạn bắn vào ót Rogge, khiến cho Rogge không thể không trở kiếm chém ra, đánh bay viên đạn. Nhưng thân ảnh của Đoạn Thiên Vũ trong nháy mắt Tiêu Tĩnh Thần bóp cò súng đã biến mất. Khi viên đạn bị một kiếm của Rogge đánh bay, gã đã dựa vào tốc độ cực nhanh của mình, cầm trong tay con dao găm màu đỏ đâm về phía trái tim Rogge.
- Tướng quân, coi chừng.
Một gã sĩ quan phụ tá kêu lên, dùng tốc độ cao nhất đánh tới. Nhưng gã còn cách Rogge đến mấy trăm mét, làm sao mà có thể cứu viện?
Trong tình huống gần như phải chết, ánh mắt Rogge lại bình thản một cách thần kỳ, cơ thể xoay tròn, trường kiếm trong tay đánh ra, khiến cho Lôi Na không thể không tránh sang một bên. Lúc này, con dao găm trong tay Đoạn Thiên Vũ cũng chạm vào bờ vai của y.
Phần áo giáp chỗ vai Rogge bị con dao găm cắm vào, bị rọc cứ như rọc giấy. Một dòng máu đỏ phun ra. Ánh mắt Rogge hiện lên sự kinh ngạc, dường như không nghĩ đến con dao găm này lại sắc bén như vậy. Nhưng kinh ngạc thì kinh ngạc, khóe miệng của y lại hiện lên nụ cười lạnh. Đơn giản là trường kiếm trong tay gã đã không chút lưu tình đâm vào trái tim đối phương.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất